Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 674




Nói đến nơi đây, Thái Thấm Nguyệt đột nhiên dừng lại.

Đúng rồi, bọn họ không có gặp qua Địch lão tiên sinh, ai cũng không biết Địch lão tiên sinh trông như thế nào.

"Chuyện này không có khả năng.." Ôn Nhược nói, "Địch gia là danh môn thế gia cỡ nào, như thế nào sẽ cùng Giản Nhất Lăng.."

"Xác thật có một chút làm người ta không tưởng tượng được, nhưng tin tức đã truyền khai, không ai sẽ tùy tiện bịa đặt hôn sự của Địch gia, cho nên việc này chỉ có thể là thật sự."

Chu Tử Mặc thập phần chắc chắn tin tức phát ra là đáng tin cậy.

Nếu là giả, Địch gia đã sớm xử lý sạch sẽ.

Liền không khả năng ở trong vòng tại kinh thành truyền khai đến như vậy.

Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược trên mặt biểu tình đều là cứng đờ.

Giản Nhất Lăng thật sự muốn cùng Địch Quân Thịnh đính hôn?

Trở thành Địch gia thiếu phu nhân?

Địch gia không có nữ chủ nhân nào khác, cho nên Giản Nhất Lăng nếu gả qua, chính là không hề nghi ngờ sẽ trở thành Địch gia chủ mẫu.

Từ một tiểu thử của một tiểu gia tộc ở một thành phố tuyến hai không ai biết đến, trực tiếp nhảy liền thành Địch gia chủ mẫu là danh môn thế gia số một ở kinh thành?

Chim sẻ muốn bay lên cành cao biến thành phượng HSo?

Này..

Ôn Nhược cùng Thái Thấm Nguyệt sắc mặt đều cùng khó coi.



Chu Tử Mặc nhìn sắc mặt hai người liền biết lúc trước Ôn Nhược không phải cố ý gạt anh ta, mà xác thật là không biết chuyện này.

Bất quá chuyện này đối với Chu Tử Mặc tới nói xem như là một chuyện tốt.

Bởi vì Ôn Nhược là chị họ của Giản Nhất Lăng, anh ta hiện tại cùng Ôn Nhược đang kết giao, ngày sau nếu cùng Ôn Nhược kết hôn mà nói, vậy anh ta cùng Địch Quân Thịnh chính là anh em cột chèo.

Tầng quan hệ này có thể kéo gần khoảng cách vô hạn của anh ta với Địch gia.

Nghĩ đến đây, Chu Tử Mặc nhìn về phía Ôn Nhược biểu tình càng thêm ôn nhu.

Thái Thấm Nguyệt cùng Ôn Nhược hai người phải một một lúc lâu sau mới hồi phục lại tinh thần.

Trước mặt Chu Tử Mặc, hai người trừ bỏ cảm khái hai câu cũng không dám nói cái gì khác.

Sau khi chờ Chu Tử Mặc rời đi, Thái Thấm Nguyệt quăng ngã ly nước trên bàn.

###

Ôn Trình sau khi tỉnh lại biết là chính cháu ngoại mình cứu mình, rất là cảm động.

Chờ gặp được Giản Nhất Lăng tới thăm ông, ông lôi kéo tay Giản Nhất Lăng, nước mắt nước mũi giàn giụa.

"Tiểu Lăng, mạng này của cậu là con nhặt về tới, cậu thật sự không biết nên nói cái gì mới tốt." Thiên ngôn vạn ngữ khó nói hết được cảm kích trong lòng ông.

"Không quan hệ, cậu đối với con cũng tốt." Giản Nhất Lăng nghiêm túc mà trả lời.

"Nào có, cậu đối với con nào có thực tốt." Ôn Trình cảm khái.

Mấy năm nay ông trừ bỏ ngày lễ ngày tết hướng Giản gia tặng lễ vật, kỳ thật đối với mấy người cháu quan tâm cũng không tính nhiều.



Chủ yếu là chính công việc của mình cũng rất bận, hai nhà phân cách hai nơi, ngày thường cơ hội gặp nhau cũng không nhiều lắm.

Ông cho rằng tiền tài này đó đều là sự đền bù, kỳ thật là năm đó ông đã thiếu em gái ông.

Căn bản liền không tính là đối tốt với cháu gái cùng ba người cháu trai khác.

"Cậu thực tốt." Giản Nhất Lăng cường điệu.

Ôn Trình đôi mắt có chút lên men.

Nhìn cháu gái của mình, trong lòng ông xuất hiện một cổ ấm áp.

###

Tiệc đính hôn Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng thời gian đã định ra tới, liền vào ngày 23 của tháng này.

Dựa theo ý của Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng, tiệc đính hôn của bọn họ chỉ mời những người thân thuộc đến tham gia, không tổ chức quá lớn.

Nếu không phải hai người đều yêu cầu như vậy, dựa theo tính tình của Địch lão gia tử, tiệc mừng không tổ chức ba ngày ba đêm là đều không có khả năng.

Giản Vũ Bác đến kinh thành buổi tối hôm trước.

Là Giản Nhất Lăng gửi thư mời cho anh.

Giản Vũ Bác cũng không biết chính mình có nên tới hay không, cuộc sống như một bóng ma giữa đời người, có nên đụng vào ánh sáng duy nhất kia hay không.

Nhưng anh cuối cùng vẫn tới, bởi vì sâu trong nội tâm anh vẫn là bị ánh sáng đó kéo tới.

Chẳng sợ anh biết anh từ trước đến nay đều không có xứng được ánh sáng.