[Lên trò chơi.]
Giản Vũ Tiệp phát tin nhắn cho Địch Quân Thịnh.
Đơn giản sáng tỏ, mục đích rõ ràng.
Sau khi nhìn thấy tin nhắn, Địch Quân Thịnh cười một chút, sau đó online.
Vừa online liền nhận được lời mời của Giản Vũ Tiệp tiến vào phòng chơi 1V1.
Địch Quân Thịnh nhấn đồng ý.
1V1 là hình thức chơi mới nhất của [Trùng tộc xâm lấn], tại loại hình thức này có thể giết chết đối thủ.
Sau khi bị giết chờ 30 giây mới có thể sống lại.
Sau khi sống lại địa điểm là tùy biến.
Có thể thông qua giết chết đối thủ, tới cho mình thu hoạch được càng nhiều thời gian để tới tiêu diệt Trùng tộc mà thu hoạch tích phân.
Trò chơi bắt đầu, Giản Vũ Tiệp cũng không nhìn chằm chằm Trùng tộc, liền tìm Địch Quân Thịnh, đem Địch Quân Thịnh lộng chết.
Sau đó lại tiếp tục trên bản đồ tìm, tìm được sau tiếp tục giết.
Địch Quân Thịnh cũng không phản kháng, để Giản Vũ Tiệp giết.
Liền sau khi hành hạ đến chết hai mươi lần như vậy, Địch Quân Thịnh ở khu trò chuyện đánh ra một dòng.
[Có nguôi giận không? ]
[Không hết giận thì có thể làm sao bây giờ? ]
Giản Vũ Tiệp là tức giận, nhưng cũng chỉ có thể tức giận như vậy, lại không thể làm cái gì.
Giản Vũ Tiệp tức giận mà đánh chữ: [Cậu về sau nếu là dám đối với em gái tôi không tốt, tôi liền nguyền rủa cậu.]
Đánh là đánh không lại.
[Chỉ có cô ấy bỏ rơi tôi.] Địch Quân Thịnh trả lời.
[Em ấy mà bỏ rơi cậu, là vì cậu khiến cho em ấy bỏ, không thể ngăn em ấy theo đuổi hạnh phúc.]
[..]
Tiêu chuẩn kép của anh trai Giản gia thật là kỳ lạ.
Giản Vũ Tiệp tiếp tục nói: [Còn có, cậu nếu muốn tốt, cậu cùng em gái tôi ở bên nhau nói, cậu về sau phải kêu tôi là anh trai.]
Địch Quân Thịnh: [..]
Là ai đem đứa nhỏ này dạy hư?
Khác không nghĩ tới, chuyện bắt anh gọi anh trai liền nghĩ đến trước tiên.
Khuôn mặt Giản Vũ Tiệp trước mặt máy tính cũng không có chút vui vẻ nào khi bắt Địch Quân Thịnh gọi một tiếng anh trai, cậu ấy kỳ thật cũng thực đau lòng.
Nhưng mà là cậu nhất định phải ủng hộ quyết định của em gái.
Giống như em gái ủng hộ cậu, ủng hộ vô điều kiện.
###
Địch Quân Thịnh sáng sớm liền đoán được Giản Duẫn Thừa sẽ tìm đến anh.
Thậm chí cho rằng anh ấy sẽ là người đầu tiên tìm đến anh.
Kết quả so với anh suy đoán còn muốn trễ hơn một chút.
Trong văn phòng Địch Quân Thịnh, Giản Duẫn Thừa ngồi ở chỗ ngồi đối diện Địch Quân Thịnh.
Một thân tây trang tối màu, đôi mắt thâm thúy, biểu tình ngưng trọng, đôi môi nhấp chặt thành một đường thẳng tắp.
Địch Quân Thịnh nhìn anh ấy, khóe miệng nở nụ cười như có như không.
"Địch thiếu tựa hồ cảm thấy hết thảy đều ở trong sự khống chế của cậu."
"Tôi chưa bao giờ khống chế bất luận chuyện sự tình gì."
"Em gái tôi thì sao?"
"Thừa thiếu cảm thấy sao?"
"Địch thiếu gia, gia sự sau lưng Địch gia quá lớn, mà em gái tôi tính tình quá thẳng."
Mặc kệ là Giản Nhất Lăng hoạt bát trước đây, hay là Giản Nhất Lăng trầm mặc hiện tại, tính cách vẫn luôn đều thực thẳng thắng.
Không khéo đưa đẩy, cũng không hiểu đạo lý đối nhân xử thế.
"Thừa thiếu có thể nói như vậy, tôi còn có thể nể anh thêm vài phần, bằng không lấy chuyện anh mặc kệ bạo lực internet vườn trường đối với Nhất Lăng, tôi đều lười đến cùng anh nhiều lời."
Ít nhất Giản gia không có chỉ nhìn thấy gia nghiệp của Địch gia, chỉ nghĩ muốn leo lên nhờ cuộc hôn nhân này.
Chuyện kia là lịch sự u ám của Giản Duẫn Thừa rất nhiều năm trước.
Về tình cảm có thể tha thứ, nhưng Địch Quân Thịnh không tha thứ.
Đặc biệt là hiện tại muốn đem vật nhỏ phủng ở trong lòng bàn tay, càng thêm cảm thấy lúc trước những người này làm cho cô ấy bị tổn thương.
"Địch thiếu gia có nguyện ý xem trọng tôi vài phần hay không tôi không sao cả, chỉ cần Địch thiếu gia có thể vẫn luôn quan tâm em gái tôi như vậy là được."
Giọng nói Giản Duẫn Thừa trước sau như một đều lãnh ngạnh.
"Như anh mong muốn."
Ở điểm này, Địch Quân Thịnh vẫn là có thể cấp cho Giản Duẫn Thừa một lời trả lời khẳng định rõ ràng.