Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 620




"Thần thiếu xin ngài bớt giận." Trợ lý thật cẩn thận mà khuyên.

Ở một hồi Thần thiếu bị người ta đánh cũng không thấy anh sinh khí như vậy.

"Bớt giận?" Giản Dật Thần mặt mang nụ cười, ánh mắt sắc bén, "Cậu làm tôi như thế nào bớt giận?"

"Đúng đúng đúng, nhưng mà việc này xử lý không dễ dàng, hiện tại toàn võng đều đã biết, nếu trực tiếp tìm người xóa tin tức, sẽ chỉ làm dư luận trên mạng càng nháo càng hung."

Xóa tin tức dễ, bình dư luận khó.

Một khi sự tình càng nháo lớn lên, lúc sau muốn xử lý sẽ thực phiền toái.

"Đi tìm chứng cứ, em gái tôi không có làm những cái chuyện đó! Nhất định có chứng cứ có thể chứng minh không phải em ấy làm." Giản Dật Thần âm trầm một khuôn mặt.

"Tôi đây đi an bài người điều tra chuyện này. Mặt khác Thần thiếu muốn cùng em gái ngài nói chuyện hay không? Cô ấy là đương sự, chuyện quá khứ có manh mối này đó có thể từ cô ấy có khả năng sẽ cung cấp chút tin tức."

"Đừng làm phiền con bé, con bé chỉ cần vui vui vẻ vẻ mà sống là tốt rồi."

Trợ lý nói, "Thần thiếu, hiện tại không khí trên mạng, tuy rằng người lý trí chiếm tỉ lệ không nhỏ, nhưng không ít người cũng không để bụng chân tướng là cái gì, liền chỉ muốn ăn dưa, huống chi một số việc có tiền là có quyền quyết định, phía dưới không biết có bao nhiêu người muốn xem kịch vui. Cho nên việc này, muốn giải quyết, chứng cứ càng chắc chắn, càng tốt.."

"Chính cậu nghĩ cách tra."

Giản Dật Thần không nghĩ lại làm phiền đến Giản Nhất Lăng.

"Đã biết." Trợ lý chỉ có thể làm theo.



###

Địch lão gia tử đang ngồi uống trà ở trong căn phòng thiết kế theo kiểu cổ phong Trung Quốc với toàn gia cụ gỗ đỏ.

Thủ hạ đem chuyện này hội báo cho Địch lão gia tử.

Địch lão gia tử nghe thấy tin tức phản ứng rất lớn.

"Cháu dâu của Địch gia chúng ta, còn có thể bị người khác nghị luận như vậy?"

Đây là khinh Địch gia bọn họ không có ai có phải hay không?

Địch gia bọn họ tuy là ít người, nhưng là người trong nhà tuyệt không cho phép bị người ngoài khi dễ như vậy!

Địch lão gia tử vội vàng giao phó cho thủ hạ, "Đi đi đi, chạy nhanh, đem mọi chuyện điều tra rõ ràng, người làm ra chuyện này, nên chỉnh như thế nào thì chỉnh, không cần lưu tình." Địch lão gia tử lập tức công đạo đi xuống, "Còn có, chuẩn bị xe cho ta, ta muốn đi an ủi cháu dâu tương lai!"

"Lão gia, lúc này ngài không phải hẳn là để thiếu gia đi sao?" Thủ hạ cẩn thận nhắc nhở Địch lão gia tử.

Địch lão gia tử đột nhiên gõ mạnh đầu gối, "Đúng á, lúc này là cơ hội tốt để tiểu tử thúi kia biểu hiện a!"

Địch lão gia tử cẩn thận suy nghĩ, tức khắc quyết định không ra khỏi cửa, "Cái kia, ta vừa mới nói, trước đừng chỉnh, để đó cho tiểu tử thúi có việc làm."

Địch lão gia tử vội vàng gọi điện thoại cho Địch Quân Thịnh.



Điện thoại kết nối được, Địch lão gia tử liền nhanh chóng đem chuyện trên mạng nói một hồi.

"Con ngốc sao?"

Địch Quân Thịnh hỏi lại ba chữ.

"A? Con không ngốc a, con là cháu trai của ta, như thế nào sẽ ngốc chứ?"

"Vậy con vì cái gì sẽ không biết trên mạng đã xảy ra chuyện gì?" Địch Quân Thịnh hỏi.

"Ách.. cái này sao.." Địch lão gia tử xấu hổ một giây đồng hồ, "Vậy con còn không nhanh chóng hành động đi? Con nha làm cháu dâu của ta chịu ủy khuất ta liền đánh đến mông con nở hoa."

Địch lão gia tử cũng liền nói nói, chính ông cho tới bây giờ đều luyến tiếc mà đánh anh.

"Không nói chuyện gì khác, con trước cúp máy."

"Làm gì? Con bận như vậy sao? Cùng ông nội nói hai câu liền không được sao."

"Con đang bận chuyện cháu dâu của ông."

Địch lão gia tử sửng sốt một chút, sau đó đột nhiên phản ứng lại đây, "A a a a a a!"

Sau đó chính mình đem điện thoại tự chặt đứt.

Thiếu chút nữa chậm trễ đại sự.