Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 562




Thái Thấm Nguyệt bị chuyện kia phiền đến không được.

Nhưng bà lại không dùng mặt mũi của mình đi tìm Giản Nhất Lăng cùng Ôn Noãn lần nữa.

Vốn là chướng mắt Giản gia, ăn nói khép nép mà đi tìm bọn họ một lần là đủ rồi, lại đến một lần nữa chính bà cũng không có làm được.

Càng đừng nói lần trước đã ồn ào mà tan rã.

Cho nên Thái Thấm Nguyệt tính toán lần này trực tiếp đi tìm Lương lão, nhờ ông ấy hỗ trợ.

Nguyên bản Lương Thước sẽ không gặp người không có hẹn trước, nhưng bởi vì Thái Thấm Nguyệt nói mình là mợ của Giản Nhất Lăng, Lương Thước liền mới gặp bà.

Nhưng khi Lương Thước nghe rõ ý đồ của bà đến đây, liền quyết đoán mà cự tuyệt bà.

Lương Thước còn chắc chắn mà nói, bà nhất định là gạt Giản Nhất Lăng mà đến đây.

Sau đó cho người đem Thái Thấm Nguyệt tiễn đi.

Thời điểm Thái Thấm Nguyệt rời đi vừa tức vừa bực lại cảm giác bị nhục nhã.

Cuối cùng chuyện của Thái Thấm Nguyệt vẫn được giải quyết.

Chính là Ôn Trình tìm một người bạn làm ăn của mình ra mặt, vì thế Ôn Trình cũng tiêu pha không ít.

###

Đại học Kinh Thành nơi Giản Nhất Lăng đang theo học cùng nhiều trường đại học liên hợp cùng nhau tổ chức một cuộc thi liên trường.

Các bạn học dự thi không chỉ đại biểu cho cá nhân, cũng đại biểu cho trường nơi mình đang theo học.

Hơn nữa lần thi đấu này còn có học bổng.



Ba bài dự thi đạt được điểm cao nhất, sẽ đạt được một khoản tiền thưởng phong phú, cùng với vinh dự tương ứng.

Trong đó bài dự thi xuất sắc nhất còn được chọn lựa ra để tiến hành triển lãm, cho mọi người tham quan.

Trường đại học sư phạm nơi Ôn Nhược học cũng tham dự cuộc thi này.

Từ khi còn nhỏ, ở trường học phàm là cuộc thi về tài nghệ, người lão sư nghĩ đến đầu tiên đều là Ôn Nhược, lúc này đây cũng không ngoại lệ.

Ôn Nhược cũng thực nghiêm túc mà đối với cuộc so tài này, vẽ suốt một buổi tối, cô đã vẽ xong một bức tranh thuỷ mặc.

Nhìn thấy tác phẩm của con gái, Thái Thấm Nguyệt thập phần vừa lòng.

Xem ra cuộc thi tài nghệ này người đứng đầu chính là con gái bà.

###

Giản Nhất Lăng cũng báo danh, là giáo sư hiện tại của cô báo danh cho cô.

Bởi vì mỗi giáo sư đều phải báo danh cho một sinh viên.

Mà giáo sư hiện tại của Giản Nhất Lăng cũng chỉ có một mình cô là sinh viên.

Được cũng là cô, mà không được cũng là cô, dứt khoát trực tiếp báo danh cho cô.

Giao được tác phẩm ra hay không chính là chuyện của Giản Nhất Lăng, dù sao dưới loại tình huống này, cũng sẽ không có ai cảm thấy mất mặt vì tác phẩm của mình.

Giản Nhất Lăng vẫn giao ra được một tác phẩm.

Một mỹ nhân cổ phong được làm bằng đường.



Thủ công thập phần tinh tế, đôi mắt, cái mũi, mỹ mạo, khuôn miệng, mỗi cái chi tiết đều khắc họa sinh động như thật.

Tuyệt nhất chính là tóc cùng quần áo.

Làm ra tóc mượt mà giống như tơ lụa.

Còn có quần áo phiêu dật cảm giác linh động.

Phảng phất như một mỹ nhân sống đang đứng ở trước mặt mọi người, nhẹ nhàng mà khởi vũ.

Giáo sư đương nhiệm của Giản Nhất Lăng khi nhìn thấy tác phẩm này đều sợ ngây người.

"Cô chỉ nghĩ đăng ký cho con cho có lệ một chút, hiện tại xem ra con là muốn giúp trường chúng ta đoạt lấy giải thưởng nha!"

Đương nhiệm giáo sư là nữ, hơn bốn mươi tuổi, đặc biệt là một người theo Phật hệ.

Khi thấy sinh viên của lấy ra tác phẩm cảm thấy thập phần kinh ngạc, thậm chí cảm thấy đây là một nghệ thuật gia bị việc nghiên cứu học thuật làm cho chậm trễ!

###

Trong số các tác phẩm dự thi, bức tranh thuỷ mặc của Ôn Nhược, cùng tác phẩm mỹ nhân đường nghệ của Giản Nhất Lăng là để lại cho ban giám khảo cảm giác kinh diễm nhất.

Bức tranh thuỷ mặc của Ôn Nhược có đầu bút lông vận dụng linh hoạt, ý cảnh xây dựng tuyệt mỹ.

Vừa thấy liền biết là tác phẩm của một họa sĩ tranh thuỷ mặc chuyên nghiệp vẽ ra.

Này tuyệt đối là cấp chuyên nghiệp!

Mà cái tác phẩm mỹ nhân đường nghệ kia lại càng làm cho mọi người chú ý.

Dáng người kia, khuôn mặt khoé miệng góc mũi kia, đều giống như thật!