Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 551




Vẫn là lão gia tử phản ứng lại đây đầu tiên, "Nhận được sự cất nhắc của Địch lão tiên sinh, xem trọng cháu gái nhỏ nhà chúng tôi. Địch thiếu gia nhân trung long phượng, cháu gái nhỏ nhà chúng tôi đối với cậu ấy tuyệt đối là trèo cao. Chỉ là cháu gái nhà chúng tôi tuổi còn nhỏ, hơn nữa hiện tại thời đại này, chú ý chính là tự do yêu đương và tự do hôn nhân, chuyện bọn nhỏ yêu đương, chúng ta can thiệp cũng không tốt lắm."

Giản lão gia tử ngoài miệng nói chính là trèo cao, trên thực tế chính là không muốn đáp ứng.

Chẳng qua lời nói đều phải mỹ miều một chút, không thể làm cho đối phương không cao hứng.

"Giản lão tiên sinh quá khiêm tốn, nha đầu nhà ông đáng yêu như vậy, chờ lớn lên một chút nữa sợ là sẽ bị một đám người tới cướp, tiểu tử thúi kia của nhà tôi lại chất phác như vậy, tôi sợ đến lúc đó nó đoạt không lại người khác, vẫn là trước tiên muốn làm một chút bảo đảm cho nó!"

Giản lão gia tử cũng không biết nên nói tiếp như thế nào mới tốt.

Địch lão gia tử trước mắt cùng với Địch lão gia tử trong truyền thuyết oai phong một cõi, có khác biệt quá lớn.

Địch lão gia tử nhưng không nghĩ nhiều như vậy, cái gì thích hợp không thích hợp, chỉ cần ông muốn làm, thì ông làm!

Cháu trai nhà mình không chăm chỉ, thì không phải là để cho ông phải làm hay sao?

Gia trưởng đính hôn gì đó hiện tại không còn lưu hành có quan hệ gì? Ông nói có thể được là được!

Đều không phải nói Địch Quân Thịnh tùy hứng như vậy sao? Đều là có di truyền!

Người của Giản gia trong phòng hai mặt nhìn nhau.

Nếu đổi là người nào khác, khả năng đã bị người của Giản gia đá ra phòng bệnh rồi.

Nhưng mà người này là Địch lão gia tử, đừng nói có thể đánh hay không, liền muốn đánh, cũng đánh không được đi.

"Thế nào? Thế nào?" Địch lão gia tử còn chờ người của Giản gia cho ông câu trả lời.



Giản lão gia tử vẫn là cự tuyệt, "Thật xin lỗi, Địch lão tiên sinh, chuyện này chúng tôi vẫn là không thể làm chủ, đây là chuyện của cháu gái chúng tôi, bọn nhỏ nghĩ như thế nào liền để bọn chúng làm đi, chúng tôi thật sự không làm chủ được."

Giản lão gia tử nói ra lời này là chịu áp lực cực lớn.

Rốt cuộc lão nhân gia này trước mặt này mà tức giận, sợ là toàn bộ Giản gia bọn họ đều sẽ chết ở trong tay của ông ấy.

"Ai, tôi cũng minh bạch ý tưởng của các người." Địch lão gia tử có chút thất vọng, nhưng mà tức giận một chút cũng đều không có, là không có khả năng có.

Ông còn muốn theo chân bọn họ kết thân gia đây! Như thế nào có thể tức giận chứ!

Nói nữa, đây là ông đi cầu bọn họ đem cháu gái gả cho cháu trai của ông mà!

###

Giản Nhất Lăng nhận được cuộc gọi của Hồ Kiều Kiều, nói An Dương gặp phải phiền toái.

Nguyên nhân gây ra là An Dương đang xem một chủ bá chơi game, phát hiện trình độ của đối phương chơi thật tốt, nhưng sở dĩ số điểm thoạt nhìn thực hoa lệ, là bởi vì chủ bá tạc cá. (*)

(*) : Mình chưa kiếm được nghĩa chính xác của "tạc cá", nhưng theo mình nghĩ có lẽ là một hình thức chơi ăn gian, hình thức bug để cho mình dù chơi không giỏi nhưng vẫn đạt được nhiều điểm.

Dùng tài khoản phân đoạn rất thấp, cho nên mới có thể chơi mượt mà đến như vậy.

An Dương tính tình nóng nảy, làm sao có thể nhẫn nhịn loại chuyện này?

Tất nhiên là trực tiếp ở dưới bình luận nói ra.



Xong rồi còn phát Weibo của mình nói đến việc này.

Weibo lần này, chuyện đã nháo lớn rồi, chủ bá kia trực tiếp tìm thuỷ quân tới công kích An Dương.

Nói An Dương là cố ý bôi đen hắn.

Còn tìm cách làm nhục hắn.

Sau đó An Dương liền cùng người đó hẹn thi đấu trực tuyến.

Nếu thua thì sẽ thừa nhận chính mình sai lầm, hướng đối phương xin lỗi.

Sự tình tiếp tục đến lúc này không có vấn đề gì.

Nhưng mà ai ngờ An Dương hôm nay ở trong trường học bị người ta đánh.

Tay trái bị gãy xương.

Hiện tại đang bó thạch cao, căn bản không có biện pháp tham gia trận thi đấu này.

An Dương có hoài nghi qua có phải cái chủ bá trò chơi kia tìm người đánh mình hay không, nhưng mà cậu không có chứng cứ.

An Dương sĩ diện, liền không nói chuyện này với Giản Nhất Lăng.

Hồ Kiều Kiều sau khi trái lo phải nghĩ, vẫn là muốn gọi điện thoại cho Giản Nhất Lăng, cô ấy không đành lòng nhìn An Dương tiếp tục ưu sầu.

"Không cần lo lắng, mình sẽ xử lý."