Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 547




Ôn Nhược hỏi Giản Nhất Lăng như thế nào không có kêu bạn bè của mình đến.

"Tiểu Lăng không có kêu bạn bè đến mừng sinh nhật em sao?"

Lời này vừa nói ra, Ôn Noãn bên cạnh sắc mặt liền trầm xuống, bà giúp Giản Nhất Lăng trả lời.

"Tiểu Lăng mấy năm nay đều ở nước ngoài, mới vừa về nước không bao lâu. Huống chi nơi này là kinh thành, Tiểu Lăng mới đến không có mấy ngày."

Ôn Trình nghe được lời này vội nói, "Kia không có quan hệ, về sau Tiểu Lăng hãy tới tìm Nhược Nhược đi chơi nhiều hơn là được."

Đang nói chuyện, nhân viên phục vụ của khách sạn liền tới đây nói.

"Xin lỗi, phía trước sảnh có vị lão tiên sinh nói hôm nay là sinh nhật của bạn ông, nói muốn lại đây chúc mừng sinh nhật cho cô ấy, lão tiên sinh nói ông ấy họ Vân."

Lão tiên sinh?

Mọi người đều quay đầu nhìn về phía Giản Nhất Lăng.

Giản Nhất Lăng cùng người phục vụ nói, "Mời ông ấy tiến vào."

Không bao lâu, người phục vụ liền đưa một vị lão giả vào phòng bao.

Lão giả quần áo cũng không hoa lệ, thoạt nhìn giống như là một ông lão nào đó tuỳ tiện gặp phải ở trên đường.

Vân lão nhìn thấy Giản Nhất Lăng cùng mọi người trong phòng, cười khanh khách mà cùng mọi người nói, "Xin lỗi, không mời tự đến."

Giản Nhất Lăng không chú ý đến sinh nhật của mình, không đại biểu những người khác bên người cô sẽ không chú ý.

Vân lão liền chú ý riêng hướng đi của Giản gia, sau khi biết Giản gia hôm nay ở khách sạn này đặt trước phòng bao, liền chính mình lại đây.



Vân lão đối với tính cách của Giản Nhất Lăng cũng có một ít hiểu biết, hỏi cô ấy muốn ông tới hay không, cô ấy khẳng định nói không cần.

Cho nên dứt khoát trực tiếp tới.

Dù sao ông tuổi tác lớn, da mặt đủ rắn chắc.

Giản Thư Hình đứng dậy tiếp khách, mặc kệ thế nào, đều là khách của con gái.

"Vân lão tiên sinh, thật vui vì ngài có thể đến đây mừng sinh nhật của con gái tôi."

"Có gì đâu, tôi cùng Giản tiểu thư xem như anh em kết nghĩa, tôi từ trên người cô bé học được rất nhiều thứ về y học mới." Vân lão chút nào cũng không che giấu sự thưởng thức của mình đối với Giản Nhất Lăng.

"Nói như vậy, Vân lão tiên sinh cũng là người hoạt động ở phương diện y học?"

Này liền khó trách, nữ nhi hiện giờ đang học ngành y.

Ôn Trình nhìn lão tiên sinh trước mắt, thấy thế nào cũng cảm thấy có chút quen mắt.

"Vân lão tiên sinh tên chỉ có một chữ" Tùng "đúng không ạ?"

Ôn Trình vừa hỏi câu này, nhưng đem mọi người làm cho có chút kinh ngạc.

Họ Vân, tên có một chữ Tùng.

Vân Tùng..

Kia không phải..

Vân lão tiên sinh cười nói, "Không nghĩ tới vị tiên sinh này nhận ra được tôi?"

Thật đúng là như vậy!



Ôn Trình nở nụ cười, có chút kích động mà nói, "Không nghĩ tới thật là lão nhân gia ngài!"

Ôn Trình như thế nào cũng không nghĩ tới, sẽ ở trong bữa tiệc sinh nhật của cháu gái mình gặp được vị lão tiên sinh lão tiền bối này.

Ôn Trình phản ứng một phen này, làm cho những người khác ở trong phòng bao liền càng thêm chấn động rồi.

Người này thật là Vân Tùng, Vân lão tiên sinh sao?

Thái Thấm Nguyệt cũng đã có nghe nói qua Vân lão tiên sinh.

Là một vị thái sơn bắc đẩu trong giới y học.

Này.. này không quá có khả năng đi?

Vân lão tiên sinh có thân phận địa vị cao như vậy lại cố ý lại đây mừng sinh nhật Giản Nhất Lăng?

Cái này kém không phải vài thế hệ đâu!

Thái Thấm Nguyệt cảm thấy việc này quá không thể tưởng tượng.

Ngay cả người của Giản gia cũng cảm thấy ngạc nhiên.

Chỉ có Giản Duẫn Náo không có cảm thấy quá ngoài ý muốn, em gái là Phó Nhặt tiến sĩ, em ấy quen biết những đại lão trong giới y học cũng là chuyện thực bình thường.

Vân lão tiên sinh cười ha hả mà trả lời, "Vị tiên sinh này có thể nhận biết tôi, là vinh hạnh của tôi, chẳng qua hôm nay là sinh nhật của Giản tiểu thư, cô bé mới là vai chính."

Ôn Trình cũng phản ứng lại đây, "Đúng đúng đúng, hôm nay là sinh nhật của Tiểu Lăng, ai cũng đều không thể đoạt nổi bật với Tiểu Lăng a."

Lời tuy nhiên là nói như vậy, nhưng mà cảm giác Vân lão tiên sinh tồn tại vẫn mãnh liệt như cũ.