Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 454




Vu Hi ê ẩm mà nói thầm, "Em chưa từng cùng anh liên hệ.."

Anh ở trong cảm nhận của Lăng thần địa vị cư nhiên so ra kém hơn Tần Xuyên kia.

Nói như thế nào bọn họ cũng đã từng là chiến hữu cùng nhau "Vào sinh ra tử", vượt mọi chông gai a!

Vu Hi lái xe, Giản Nhất Lăng ở ghế phụ ngồi cũng không nhàn rỗi.

Cô lấy ra một cái laptop nhỏ, đặt ở đầu gối.

Ngón tay thuần thục mà gõ trên bàn phím.

Thời điểm Vu Hi đang đợi đèn đỏ, liếc mắt nhìn qua giao diện máy tính Giản Nhất Lăng một cái, kết quả thấy được một đống ký hiệu hóa học anh xem không hiểu.

Không hổ là sinh viên đại học y khoa hàng hiệu.

"Đúng rồi Lăng thần, em hiện tại là đại học năm ba đi?"

"Nhảy lớp, hiện tại là nghiên cứu sinh." Giản Nhất Lăng đúng sự thật trả lời.

Vu Hi, "..."

Được rồi, anh hẳn là nghĩ đến, một người cao trung không học xong, một người lại như thế nào sẽ học xong luôn đại học a?

Giản Nhất Lăng học chính là y học chuyên nghiệp, học liên tiếp từ cử nhân lên thạc sĩ lên tiến sĩ, nếu dựa theo tiến độ bình thường mà nói, ít nhất muốn tám năm.

Giản Nhất Lăng nói đang học nghiên cứu sinh, Vu Hi chỉ cho là mới chuyển qua nghiên cứu sinh.



"Thịnh gia lúc ấy cũng là tốt nghiệp sớm." Vu Hi nói thầm.

Đừng nhìn Địch Quân Thịnh vẫn luôn là bộ dáng ăn chơi trác táng, nhưng mà anh khi thật muốn lấy điểm học phần lấy điểm thành tích cao, liền thật có thể lấy.

Đi ra ngoài chơi mấy tháng, trở về như cũ vẫn lấy đủ điểm học phần, thi cử cũng vượt qua.

Đây là lần thứ hai trong ngày hôm nay Vu Hi cố ý nhắc tới Địch Quân Thịnh, anh chính là muốn thử nhìn xem thái độ của Giản Nhất Lăng đối với Địch Quân Thịnh.

"Ân." Giản Nhất Lăng phản ứng vẫn là thực bình tĩnh.

Vu Hi sững sờ, nhìn cô không một chút cũng không có gì khác lạ.

Quên đi quên đi, không nói lời khách sáo, cái năm đó hai người này vứt bỏ anh, anh còn quản chuyện của bọn họ nhiều như vậy làm gì?

Vu Hi ngược lại lại hỏi chuyện khác, "Đúng rồi Lăng thần, anh Mạch lần này không cùng em trở về sao? Anh ấy.. cái bệnh kia có tốt hơn chút nào không?"

Giản Nhất Lăng rời đi lâu rồi, thật có nhiều chuyện anh đều không rõ ràng lắm.

"Hết bệnh rồi." Giản Nhất Lăng nói, "Anh ấy gần đây có chuyện khác muốn xử lý."

"Vậy là tốt rồi." Vu Hi nói.

Nói chuyện phiếm một chút, xe đã chạy đến nơi tổ chức buổi tiệc của Tần gia.

Nhưng mà vấn đề tới.

Vu Hi cùng Giản Nhất Lăng đều không có thư mời dự tiệc.

Cho dù là một trong hai đại gia tộc ở thành phố Hằng Viễn, nhưng khi tới kinh thành thì có vẻ cũng bình thường.



Vu Hi cùng Địch Quân Thịnh có giao tình, cho nên nếu Địch gia tổ chức tiệc anh có thể đi vào.

Nhưng đây là Tần gia, Vu Hi ở trước mặt người Tần gia cái thân phận gì cũng đều không phải.

Tần gia tổ chức tiệc tự nhiên cũng sẽ không đưa thư mời cho Vu Hi.

Vu Hi quay đầu nhìn Giản Nhất Lăng, "Lăng thần, em có thư mời không?"

Giản Nhất Lăng lắc đầu, cô không có thư mời, cô hôm nay tới tìm Tần Xuyên là lâm thời quyết định.

Thời điểm quyết định, là lúc Giản Nhất Lăng vừa vào sảnh sân bay.

Tần Xuyên không kịp gửi cho cô thư mời.

"Vậy làm sao bây giờ?" Vu Hi hỏi.

"Tôi gọi anh ấy ra tới một chút." Giản Nhất Lăng cũng không muốn tiến vào buổi tiệc.

Nhân viên gác cửa ăn mặc tây trang nghe được hai người đối thoại, ánh mắt có một tia khác thường, nhưng vì lễ phép mà không có nói thẳng ra.

Giản Nhất Lăng một thân không có thư mời ăn mặc bình dân, thoạt nhìn còn là loại rất rẻ tiền.

Ngay cả nhân viên trước mặt phụ trách kiểm tra thư mời quần áo thoạt nhìn đều phải so với cô đáng giá hơn không ít.

Phía sau Giản Nhất Lăng cùng Vu Hi có một khách mời nữ đang chuẩn bị muốn đi vào sảnh tiệc lắc đầu ý vị sâu xa mà nói với Giản Nhất Lăng.

"Tôi nói tiểu cô nương này, về nhà đọc sách cho tốt, không cần nghĩ đến chuyện lung tung rối loạn, nơi này không phải là nơi cô nên tới."