Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 408




Giản Vũ Tiệp vội vàng giữ chặt Vu Hi lại, "Đừng xúc động, đừng xúc động, xúc động đánh người là sẽ hủy bỏ tư cách tham gia."

Động thủ đánh người sẽ hủy bỏ tư cách, kia cũng thật chính là mất nhiều hơn được.

Vu Hi đang lúc nổi nóng, Giản Vũ Tiệp khuyên bảo anh nghe không vào, vẫn là một bộ dạng muốn đánh người.

Giản Nhất Lăng tiến lên từng bước, đứng ở trước mặt Vu Hi, ngăn trở Vu Hi hành động.

Đồng thời thanh âm bình tĩnh mà nói với tuyển thủ của chiến đội [Vô tưởng tựa lãng] đứng ở đối diện.

"Phân cao thấp trên trận đấu, bên thua, phải công khai cúi đầu nhận lỗi."

Lời này không sai, nhưng mà người nói lời này..

Một chút khí thế đều không có!

Bộ dáng như trẻ con tức giận, làm sao thể hù dọa người khác đây?

Có người thậm chí còn nở nụ cười.

Địch Quân Thịnh híp đôi mắt, đi lên phía trước, đứng bên cạnh Giản Nhất Lăng, trong ánh mắt lạnh thấu xương lộ ra một chút khinh miệt.

"Ai có ý kiến đối với lời nói vừa rồi?" Địch Quân Thịnh dùng ánh mắt đảo qua những người đang có ý cười trước mặt.

Mà vệ sĩ của anh đang đứng ở nơi khác cũng bắt đầu tiến đến.



Lời nói của tiểu cô nương nghe như lời nói giỡn, nhưng mà người nam nhân này thì không phải.

Ánh mắt của anh rất lạnh lại kiêu ngạo, đồng thời còn toát ra vẻ lạnh lùng.

Vẻ mặt mọi người rõ ràng thay đổi, không ai đáp lại lời nói của Địch Quân Thịnh.

Địch Quân Thịnh quay đầu nói với Giản Nhất Lăng bên cạnh, "Bọn họ đều đáp ứng rồi, chờ xong trận đấu, sẽ tìm bọn họ tính sổ."

Tuy rằng những người đó không có trả lời, nhưng Địch Quân Thịnh đã thay bọn họ đáp ứng rồi.

"Ân."

Giản Nhất Lăng lên tiếng, sau đó nói với Vu Hi ở đằng sau, "Không cần cãi nhau với bọn, không đáng, trở về."

Ngữ khí mang theo vài phần mệnh lệnh.

Vu Hi thậm chí còn cảm giác bên trong còn có vài phần quyết đoán.

Mặc kệ như thế nào, lúc này Vu Hi cũng đã bình tĩnh, quả thật không đáng để cãi nhau.

Vì thế bốn người rời khỏi khán đài thi đấu, không hề để ý tới những người đó.

Chờ đến lúc không còn thấy được bóng dáng của nhóm người Giản Nhất Lăng.



Người thanh niên vừa mới bị kinh sợ kia lại thấp giọng mắng, "Mẹ nó, có tiền là giỏi sao, có vệ sĩ đi theo là giỏi sao!"

Đồng đội của anh ta khuyên giải, "Quên đi quên đi, đừng theo chân bọn họ chấp nhặt, đến lúc ra thi đấu phân cao thấp, chúng ta lúc đó đánh bọn họ, có thể ngược bọn họ thảm bao nhiêu liền ngược bấy nhiêu, không phải là báo thù được rồi sao?"

###

Thi đấu offline bắt đầu ngày thi đấu đầu tiên, chiến đội [Thịnh khí lăng nhân] đấu với một chiến đội đến từ nước ngoài.

Chiến đội nước ngoài lúc trước thi đấu online, có một số tuyển thủ vừa thi đấu vừa phát trực tiếp, cho nên có rất nhiều người đã biết thực lực của họ.

Hơn nữa còn có không ít người đánh giá chiến đội này có tiềm lực lấy chức quán quân.

Chiến đội dựa vào việc bỏ tiền ra để mua danh ngạch gặp được chiến đội thực tài dũng mãnh, trận quyết đấu này nhất định không đẹp, nhưng nhất định đủ phấn khích.

Bảng cá cược trên mạng, tỉ lệ dự đoán chiến đội [Thịnh khí lăng nhân] thắng đã rất cao tới một ăn mười.

Chiến đội còn chưa có lên sân khấu, bình luận trên sóng trực tiếp đã muốn oanh tạc.

[Ngày đầu tiên liền cùng chiến đội mạnh so đấu, có kíƈɦ ŧɦíƈɦ không? ]

[Chờ mong cuộc thảm sát.]

[Các người cứ bôi đen tiếp đi, càng bôi đen bọn họ càng nổi tiếng, kết quả bọn họ lại càng đắc ý, các người có tin hay không? ]

[Người như thế chính là không biết xấu hổ, không sợ bị mắng, không sợ bị bôi đen, vừa muốn nổi danh, vừa muốn nhân khí.]