Mặt khác một bên, hai anh em Giản Thư Hình và Giản Thư Hoằng cùng với lão gia tử đi thư phòng thảo luận một số chuyện trong công ty của gia tộc.
Ôn Noãn cùng Hà Yến bồi lão phu nhân uống trà nói chuyện phiếm.
Hà Yến hiện tại vừa nhìn thấy Ôn Noãn, trong lòng liền bốc hỏa.
Lại còn vì chuyện trước đây bà không có lý, ở trước mặt lão gia tử và lão phu nhân, bà đều chỉ có thể chịu đựng.
Không chỉ phải nhịn, bà còn phải bồi cười, thể hiện sự biết ơn vì chị dâu cả đã giúp đỡ công việc của bà ấy.
"Chị dâu cả gần đây chị thật là vất vả, đều do em không có bản lĩnh, không có đem chuyện của quỹ từ thiện xử lý cho tốt, làm chị bị liên luỵ." Hà Yến trên mặt tươi cười nói.
Vẻ mặt tươi cười cùng lời nói đều làm cho người nhìn không ra nửa điểm sai.
"Quỹ từ thiện là của gia tộc, chị là con dâu Giản gia, có một phần trách nhiệm ở đây, em dâu hai cứ việc yên tâm, quỹ từ thiện chị sẽ xử lý tốt." Ôn Noãn thanh âm tuy mềm mại, nhưng lại rất tự tin.
Sau đó Ôn Noãn trái lại hỏi Hà Yến, "Nghe nói hàng mục mà em dâu hai đầu tư xảy ra một chút vấn đề, nếu cần giúp gì thì em cứ nói."
Trên cơ bản, Hà Yến đã dùng gần hết tiền tiết kiệm.
Vốn dĩ bà cũng không có nhiều tiền tiết kiệm, làm Giản gia nhị phu nhân, vì duy trì mặt mũi đối với bên ngoài, bà tiêu dùng vẫn luôn rất lớn.
Bằng không bà cũng sẽ không đi tham ô quỹ từ thiện của gia tộc.
Bà cũng có đi đầu tư, bà đầu tư một số tiền rất lớn vào công ty công nghệ, sản phẩm kỹ thuật công nghệ cao mà công ty đang sản xuất gặp phải lỗi, trì trệ trong một thời gian dài.
Càng muốn mệnh chính là, công ty cạnh tranh gần đây không biết gặp được cái vận gì, thuê được một kỹ thuật viên rất giỏi, giúp bọn họ giải quyết một vấn đề kỹ thuật trong vật liệu polime.
Nếu sản phẩm công ty cạnh tranh thuận lợi trung ra thị trường, như vậy công ty khoa học kỹ thuật mà bà đầu tư có khả năng liền sẽ gặp phải nguy cơ phá sản, những thứ bà đầu tư khả năng liền ném đá trên sông.
Nếu đầu tư thất bại, đối với bà mà nói không thể nghi ngờ là dậu đổ bìm leo.
Hà Yến âm thầm cắn răng, không biết khi nào bắt đầu, chị dâu cả nói chuyện trong bông đều có kim.
Hà Yến mỉm cười trả lời vấn đề của Ôn Noãn, "Chị dâu cả nơi nào nghe được tin tức, hạng mục đầu tư của em vẫn đang vững bước phát triển, dự kiến tương lai thập phần khả quan, nếu thuận lợi mà nói, cuối năm nay đã có thể chia hoa hồng rồi."
Chuyện của quỹ từ thiện đã làm nhị lão cảm thấy năng lực của bà có vấn đề, bà đương nhiên cũng không thể thua kém Ôn Noãn được, để nhị lão cảm thấy ánh mắt đầu tư của bà có vấn đề.
"Không phải nghe tin tức, là lần trước chị cùng phu nhân của giám đốc công ty kia ăn cơm, nghe bà ấy nói đến." Ôn Noãn trả lời.
Hà Yến trong lòng âm thầm cắn răng, Ôn Noãn tiện nhân này, bà ấy là cố ý hạ bệ mình!
Bằng không bà ấy vì sao không có việc gì lại đi tìm phu nhân của giám đốc công ty khoa học kỹ thuật kia ăn cơm nói chuyện phiếm?
"Có lẽ là vị phu nhân kia nghĩ sai cái gì rồi, chuyện không có thật." Hà Yến trên mặt vẫn duy trì mỉm cười, đáy lòng là một mảnh lạnh lẽo.
"Em có biết công ty khoa học kỹ thuật đối thủ cạnh tranh công ty em là của Lương lão tiên sinh không?" Ôn Noãn chậm rãi phẩm trà và nói.
"Lương lão tiên sinh? Lương Thước?" Hà Yến biểu tình thay đổi.
"Không sai, xem ra em dâu hai trước đây đã không tìm hiểu rõ ràng."
Nụ cười trên mặt Hà Yến có chút không đành lòng, nhưng vẫn cố chấp, "Liền cho dù là công ty của Lương Thước lão tiên sinh, sản phẩm mới cũng không nhất định so với công ty của em đầu tư kia lợi hại hơn, Trường Giang sóng sau đè sóng trước, không có ai vẫn luôn là bá chủ của một cái ngành sản xuất."
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng Hà Yến trong lòng lại rõ ràng tự tin không đủ.