Các học sinh trong lớp trọng điểm năm ba có thể mơ hồ cảm giác được, quan hệ giữa Giản Duẫn Náo cùng với Mạc Thi Vận trong lớp của bọn họ trở nên rất căng thẳng.
Nhưng bởi vì là chuyện riêng, nên đại bộ phận các bạn học trong lớp cũng ngại không hỏi thêm.
Chỉ có Chu Toa lòng hiếu kỳ thật cao, đuổi theo Mạc Thi Vận dò hỏi.
Mạc Thi Vận chỉ nói thời gian dài không gặp nhau, quan hệ phai nhạt dần.
Chu Toa đi theo lại hỏi, "Bức ảnh cậu đăng trong vòng bằng hữu tối hôm qua có phải là thật không, cậu thật sự đi chụp ảnh quảng cáo?"
Mạc Thi Vận ngày hôm qua đăng một tấm ảnh trong vòng bằng hữu: [Lần đầu tiên đứng ở trước camera chuyên nghiệp, cảm giác vẫn là có chút khẩn trương, hy vọng quay chụp có thể thuận lợi.]
"Ân."
Mạc Thi Vận không có nói cho Chu Toa biết, bởi vì cô đã từng giúp đỡ qua một đôi vợ chồng, nên họ đã sắp xếp công việc này giúp cô.
Mạc Thi Vận hình ảnh rất tốt, diện mạo xuất chúng, rất là ăn ảnh.
Tiền thiếu phu nhân trên tay có nhân mạch có tài nguyên, vì muốn báo đáp đối với ân nhân cứu mạng mình, liền đề cử cô tiếp nhận một cái quảng cáo bình thường.
Một số quảng cáo chỉ tập trung vào ý tưởng sáng tạo, không cần phải dùng đến người nổi tiếng, chỉ cần tìm người có hình tượng phù hợp là được.
Mà Mạc Thi Vận liền như vậy bắt được cơ hội này.
Tiền thiếu phu nhân nói với Mạc Thi Vận, chụp cái quảng cáo này, cô không những có thù lao quảng cáo khá hậu hĩnh, có thể dựa vào năng lực chính mình giải quyết khó khăn của hai mẹ con cô, mà còn có được một cơ hội tiến quân vào giới giải trí.
Tất nhiên đó chỉ là cơ hội mà thôi.
Giới giải trí nước rất sâu, chỉ dựa vào việc quay chụp một quảng cáo liền thành công xác suất là rất thấp.
Sau khi nhận được lời khẳng định của Mạc Thi Vận, Chu Toa vẻ mặt hâm mộ, "Thi Vận, cậu thật là quá tuyệt vời! Cậu vẫn còn đang học cao trung nha! Những người khác liều sống liều chết, làm cái gì thực tập sinh, diễn vai quần chúng, thật nhiều năm mới có chụp cơ hội quảng cáo!"
"Mình cũng chỉ gặp may mắn thôi."
Vẻ mặt Mạc Thi Vận khá bình thường, cũng không có bởi vì chính mình chụp được một quảng cáo mà dào dạt đắc ý.
"Đừng nói vậy, cậu nói cậu may mắn, sao người khác không có cái may mắn như cậu? Mình nghĩ may mắn chỉ là một phần, vẫn là do điều kiện bản thân chiếm phần lớn."
Chu Toa liên tiếp mà khen Mạc Thi Vận.
###
Tại nhà cũ Giản gia, Giản Vũ Mân chặn đường Giản Nhất Lăng.
Giản Nhất Lăng muốn vòng qua anh đi tiếp, anh lại không muốn buông tha.
Giản Nhất Lăng vòng bên trái, Giản Vũ Mân chắn bên trái, Giản Nhất Lăng vòng bên phải, Giản Vũ Mân chắn bên phải.
"Em gái, hãy đồng ý với anh trai đi."
Giản Vũ Mân vì muốn em gái của mình làm nữ chính trong MV ca nhạc mới của nhóm, bắt đầu chơi xấu.
"Sẽ không." Giản Nhất Lăng vẫn là không chịu đáp ứng.
Yêu cầu của Giản Vũ Mân đã vượt qua phạm vi năng lực của cô.
"Anh sẽ dạy cho em, đừng sợ, anh sẽ cầm tay chỉ dạy!"
Giản Vũ Mân đã nghĩ xong cảnh tượng dạy cho em gái quay chụp MV, giờ càng muốn đem nó biến thành hiện thực.
"Không được."
Giản Nhất Lăng không thể biểu diễn, ca hát hay nhảy múa.
"Không được cũng không vấn đề! Em nếu là không đáp ứng, anh liền tới đoạt, khiêng em đem đi!"
"..."
"Anh trai sẽ trộm mang điểm tâm ngọt đến cho em! Được không?"
Giản Nhất Lăng gần đây bị Giản lão phu nhân quản không cho ăn đồ ngọt, hiện tại một tuần mới có thể ăn đồ ngọt một lần.
Cho nên Giản Vũ Mân liền lấy đồ ngọt dụ dỗ Giản Nhất Lăng.
Giản Nhất Lăng, "..."
Cô tuy rằng thích ăn đồ ngọt, nhưng cô cũng thật sự không thể chỉ vì một ít đồ ngọt mà phải khom lưng.
Cô không phải tiểu hài tử..
Nhưng Giản Nhất Lăng cuối cùng cũng thỏa hiệp.
Đáp ứng Giản Vũ Mân cùng anh ấy đi một chuyến.
Dù sao đến lúc đó bọn họ phát hiện Giản Nhất Lăng căn bản không có khả năng phối hợp biểu diễn, liền sẽ trả cô trở lại thôi.