Giản Nhất Lăng càng muốn đến phòng làm việc của cô ấy hơn là ở trong phòng bệnh.
Giản Thư Hình chào Trình Dịch rất lịch sự, và hỏi anh về Tiến sĩ FS, người mà họ vẫn luôn tò mò.
"Tiến sĩ Trình, tôi muốn hỏi tiến sĩ FS ở đâu? Ca phẫu thuật đã hoàn thành một cách hoàn hảo. Chúng tôi muốn gửi lời cảm ơn đến ngài ấy."
Hỏi chuyện chính là Giản Thư Hình, nhưng tất cả mọi người trong phòng đều mong chờ Trình Dịch trả lời.
Trong đó có Giản Duẫn Náo đang nằm trên giường bệnh.
"Tiến sĩ Phó Nhặt gần đây có chút bận rộn, cô ấy bớt chút thời gian mới có thể thực hiện ca phẫu thuật cho Giản Duẫn Náo tiên sinh."
Trình Dịch cười lịch sự, và trả lời như mọi khi.
Phó Nhặt, đây là lần đầu tiên Giản gia nghe đến tên tiếng Trung của tiến sĩ FS.
Hóa ra tên của bác sĩ phẫu thuật hàng đầu bí ẩn và quyền lực này là Phó Nhặt.
"Vậy thì khi nào tiến sĩ Phó Nhặt có thể rảnh? Không mất quá nhiều thời gian, sẽ không làm ngài ấy bị trì hoãn quá nhiều." Giản Thư Hình lại nói.
Trình Dịch bên trong đang mỉm cười, cùng một nụ cười trong đôi mắt ẩn sau cặp kính gọng vàng.
"Vậy thì tiến sĩ Trình biết Tiến sĩ Phó Nhặt cần gì hoặc ngài ấy có sở thích gì không?" Giản Thư Hình tiếp tục hỏi.
Ông luôn cảm thấy rằng cần phải làm gì đó để bày tỏ lòng biết ơn của họ đối với tiến sĩ Phó Nhặt.
"Tôi không biết về sở thích của cô ấy."
Trình Dịch dư quang ánh mắt nhìn đến Giản Nhất Lăng ở trước mặt mình.
Đầu xù nhỏ, mặt trắng nhỏ.
Thoạt nhìn như người ngoài cuộc, hoàn toàn không ngờ cô lại là người mà họ đang bàn tán.
"Cảm ơn tiến sĩ Trình."
Dù sao thì Giản Thư Hình cũng cảm ơn Trình Dịch.
Bây giờ Giản Thư Hình bọn họ vẫn không biết làm thế nào để gặp được bác sĩ đã thực hiện ca phẫu thuật cho con trai họ.
###
Giản Thư Hình và Giản Duẫn Thừa đã đi theo và tìm Hứa giáo sư, cùng ông biểu lộ ý định của họ.
Họ muốn đích thân cảm ơn Tiến sĩ FS vì đã cứu con trai họ và cho cậu một cuộc sống mới.
Giáo sư Hứa cười và trả lời, "Anh hỏi tôi về tiến sĩ Phó Nhặt cũng vô ích. Mối quan hệ giữa giữa chúng tôi là quan hệ đồng nghiệp, không phải là quan hệ giữa cấp trên và cấp dưới."
Điều này khiến cho sự mong đợi của Giản Thư Hình và Giản Duẫn Thừa trở nên vô nghĩa.
"Vậy chúng tôi nguyên bản muốn trả thêm thù lao cho tiến sĩ Phó Nhặt có thể chứ?"
Nếu không thể trực tiếp cảm ơn, chỉ có thể trả thêm một chút thù lao.
"Tất nhiên là có thể." Giáo sư Hứa rất vui vẻ đáp lời, muốn họ tính phí ít hơn có thể khó, nhưng muốn họ tính phí nhiều hơn thì dễ dàng đáp ứng yêu cầu này.
Giáo sư Hứa đã gọi cho một trợ lý và yêu cầu cô đưa Giản Thư Hình, Giản Duẫn Thừa, hai cha con đi điền tờ đơn.
Sau khi tiễn Giản gia đi, giáo sư Hứa cầm máy tính với vẻ mặt tự mãn.
Ca phẫu thuật thành công và Giản Nhất Lăng nhận được không chỉ là thù lao cao hơn của hai cha con Giản gia.
Quan trọng hơn, cuộc phẫu thuật này đã tạo nên danh tiếng cho Giản Nhất Lăng.
Danh tiếng của tiến sĩ FS đã chính thức bắt đầu trong vòng mà khai hỏa.
Đương nhiên, liên quan đến tiến sĩ FS, thì cũng là liên quan đến viện nghiên cứu của bọn họ.
Trong lòng giáo sư Hứa làm sao không cảm thấy vui mừng?
Trình Dịch đang duyệt các đơn đăng ký trên trang web chính thức của họ, "Thưa lão sư, ngay sau khi tin tức về cuộc phẫu thuật thành công được đưa ra, số lượng đơn đăng ký trên trang web của viện chúng ta tăng lên gấp đôi, hơn nữa nhiều đơn trong số đó là chỉ đích danh Nhất Lăng muội tử."
"Đúng vậy, những người này không chỉ ở thành phố Hằng Viễn của chúng ta, mà thậm chí còn có những người ở nước ngoài. Lần này Nhất Lăng đã dùng thực lực chứng mình chính mình rồi. Nhưng đừng chấp nhận những đơn đăng ký này vào lúc này, hãy để Nhất Lăng nói chuyện với con về căn bệnh máu hiếm kia trước đã."
Giáo sư Hứa tự hào và đồng thời không quên chiếu cố đến tình huống thể chất của Giản Nhất Lăng.
Ca phẫu thuật kia trực tiếp khiến bản thân cô ấy kiệt sức.
Cơ thể tiểu thiên tài thực sự quá yếu và cô ấy cần phải tịnh dưỡng mới được.