Trình Dịch vừa muốn cười nhạo La Tú Ân, thì Giản Nhất Lăng đưa qua một chiếc hộp.
Trình Dịch mở hộp và thấy bên trong là một hình người.
Không, cái này không phải hình người đồ chơi.
Thoạt nhìn, nó giống đồ chơi, nhưng nhìn kỹ mới thấy nó được làm bằng kẹo.
Nhưng bởi vì nó quá tinh xảo, khiến người ta tưởng rằng đó là mô hình đồ chơi, thậm chí còn tinh tế và tinh mỹ hơn.
Giản Nhất Lăng đã sử dụng đường nghệ để tạo cho Trình Dịch một ngự tỷ giả tưởng xinh đẹp, chân dài.
"Nhất Lăng muội tử, là em làm cái này à?" Trình Dịch vội vàng hỏi Giản Nhất Lăng.
Giản Nhất Lăng gật đầu.
Trình Dịch trong lòng tức khắc nở hoa.
Người duy nhất trong viện, theo đúng nghĩa, là một cô gái thuần khiết, đã tặng anh ta, một món quà độc nhất, do chính tay mình làm ra!
Chắc chắn, những người khác trong viện đều ghen tị và căm ghét Trình Dịch.
Ngay cả La Tú Ân cũng không ngoại lệ.
Mặc dù bức ảnh có chữ ký của thần tượng rất đẹp nhưng mô hình người của Trình Dịch do chính tay Nhất Lăng muội tử làm, trông còn hấp dẫn hơn!
Khóe miệng Trình Dịch nhếch lên, nhưng anh vẫn muốn giữ vẻ mặt trịnh trọng.
Ngón tay theo thói quen đẩy kính của chính mình, rồi nói với Giản Nhất Lăng, "Cảm ơn Nhất Lăng muội tử, anh rất thích món quà này."
La Tú Ân cẩn thận nhìn mô hình người bằng đường tuyệt đẹp trên tay Trình Dịch, "Ai da, Trình Dịch, cậu xem ngay cả Nhất Lăng muội tử cũng biết rằng cậu thích thục nữ ngự tỷ 36D trước độn sau kiều! Bản chất của cậu gần như bị phơi bày hết."
"Ân tỷ, khụ khụ." Trình Dịch nhắc nhở La Tú Ân, cái gì "trước độn sau kiều", "thục nữ ngự tỷ", những từ ngữ không nên nói trước mặt Nhất Lăng muội tử.
La Tú Ân giả vờ không hiểu ánh mắt của Trình Dịch, "Những bức tượng nhỏ mà cậu mua trước đây chỉ có thể cầm liền tốt rồi. Giờ thì Nhất Lăng muội tử làm hình người bằng đường, cuối cùng cậu cũng có thể đạt được thứ mình muốn. Chậm, chậm, liếm!"
"Ân tỷ, chú ý lời nói!" Trình Dịch nghiêm nghị nhắc nhở La Tú Ân.
Với kính vàng và áo khoác trắng, Trình Dịch trông vẫn rất nghiêm túc và bảnh bao.
Nhất Lăng muội tử là vị thành niên, Ân tỷ có hay không khi nói phải chú ý một chút?
"Tôi thì làm sao? Tôi kêu cậu ăn kẹo. Cậu ăn kẹo không phải đều như vậy sao?"
La Tú Ân không giữ chút mặt mũi nào cho Trình Dịch.
Trình Dịch, "..."
"Đừng ngại, tôi nghĩ rằng cậu bắt đầu ăn từ bên ngoài, trước tiên ăn một phần quần áo, hắc hắc hắc.." La Tú Ân nở một nụ cười đáng khinh.
"Ân tỷ, chị nghĩ nhiều rồi. Quần áo và thân thể là dính với nhau. Bên trong không phải như chị nghĩ."
Thành Nghị không nói nên lời với La Tú Ân, ở trước mặt Nhất Lăng muội tử, cô ấy không nên thu liễm một chút sao?
"Tách ra làm riêng, làm thân thể trước, sau đó làm quần áo." Giản Nhất Lăng đột nhiên nói, thấp giọng giải thích.
Vì vậy, có những chi tiết dưới quần áo.
Trình Dịch và La Tú Ân đồng thời mở to mắt nhìn Giản Nhất Lăng, đôi mắt của Giản Nhất Lăng rất sáng, đơn thuần và không hề tạp niệm, hoàn toàn trái ngược với những gì cô ấy nói.
La Tú Ân vội vàng nhắc nhở Giản Nhất Lăng, "Nhất Lăng muội tử, lần sau em đưa mô hình đàn ông thì không cần chi tiết như vậy! Đặc biệt đưa cho Trình Dịch, sẽ tiết kiệm được một khoảng thời gian, cậu ta không cần."
Trình Dịch buồn bực nghĩ, tại sao lại không cần?
Nhưng đây là lời Ân tỷ nói, anh không dám phản bác.
"Tốt."
Vậy thì lần sau cô ấy sẽ không làm thế nữa.
Giản Nhất Lăng cần chân thật mới làm như vậy.
Cô ấy biết rất rõ về giải phẫu cơ thể con người, người không mặc quần áo cô đã thấy nhiều, cô ấy đã phẫu thuật rất nhiều.