Nữ Phụ Lãnh Huyết

Chương 94




- Lo cái gì không phải là tôi vẫn an toàn hay sao, các người có hơi xem thường năng lực của tôi rồi đó- giọng nói vang lên, có một bóng người nhỏ nhắn đi vào từ trong cửa chính.

- Ngầu dã man, rốt cuộc thân phận của em là gì vậy Tiểu Thiên, ủa....mà làm sao em thoát ra được vậy không phải là em bị bắt cóc hay sao?- Min bất ngờ không  kém gì mọi người đang có mặt ở đây.

- Cái đám đó làm gì được tôi kia chứ, thực ra bọn họ bắt nhầm người nên tôi phải đi cứu- Tiểu Thiên xoa xoa đầu tỏ vẻ ngán ngẩm.

- Làm ăn gì mà thất trách thế đã vậy không thèm nhìn mặt mà nghĩ là đã bắt được rồi, rốt cuộc là bắt nhầm ai-  Kin hơi bất mãn về thuộc hạ của Vixx, nếu là người của anh thì chết chắc rồi.

Vừa mới nói xong thì phía sau củaTiểu Thiên có một cái đầu nhỏ lú ra, chắc chắn luôn đây chính là em gái của Kan người mà bám dính theo Tiểu Thiên suốt Thanh Khuê.

- Đáng đời cái tội quậy phá, còn dám lần sau nữa không?- Tiểu Thiên cốc nhẹ vào đầu của cô nhóc, lời nói có vẻ như là trách nhưng có chút lo lắng, thực sự nếu nhóc này mà có chuyện gì chắc hối hận cả đời mất thôi.

- Hic....hic người ta là muốn giúp đỡ thôi mà, chứ đâu phải là em muốn phá anh đâu......- Thanh Khuê vừa mếu máo trong dáng vẻ cực kỳ tội nghiệp, khi vừa nói dứt câu là nước mắt vỡ òa ra luôn.

- Thôi thôi được rồi cho tui xin, tôi không biết dỗ con nít đâu, giờ thì trở về thôi chúng ta còn phải đi thăm chị Ngôn nữa chứ- Tiểu Thiên dắt tay Thanh Khuê ra khỏi nơi đó mà trở về, còn không quên nhắc nhỏ bọn người nơi đây vẫn còn đang ngơ ngác.

Mặc dù nhìn bên ngoài thì thấy Tiểu Thiên có vẻ như là không quan tâm đến Thanh Khuê nhưng ai cũng nhận ra rằng thằng bé này đối xử với cô nhóc rất là chu đáo, bên trong có sự quan tâm đặt biệt, có thể là đã phải lòng nhau rồi nhưng lại ngại không dám nói ra.

-  Định ở đây luôn à, bây giờ trở về làm vài ly đi, chúc mừng chúng ta chiến thắng- Dan vừ dắt Ice ra ngoài xe, tiếp nối cũng là những cặp đôi khác của lớp E.

Chỉ còn lại 3 người nam chính, trong đầu họ vẫn còn rất nhiều câu hỏi, còn có câu nói của Anh Túc, rốt cuộc cô thực sự là ai? 

- Muốn biết thì bây giờ đi gặp cậu ấy là biết liền bây giờ có lẽ lúc cậu ấy sẽ nói hết tất cả sự thật kể cả Kan và Devil, hình như 2 người đó cũng có một bí mật gì đó nữa- Gun đi ra cuối cùng thấy được vẻ mặt đăm chiêu của cả ba người nên mới nhắc nhở một chút.

Đúng, bây giờ chỉ có cô mới có thể giải đáp được tất cả những thắc mắc của họ mà thôi, có lẽ cái bí mật khi họ biết chắc sẽ rất sốc lắm đây.

Riêng chỉ có Devil, Kan và cô là ra về trước, ba người cùng lên một chiếc xe tất nhiên cô ngồi ghế sao còn hai người đàn ông thì ngồi ở ghế đầu, tình trạng của cô cũng khá hơn một chút.

- Không biết họ biết sự thật về chúng ta, họ có sốc không nữa, nhưng vì những thù hận từ kiếp trước của chúng ta đã kéo họ vào nguy hiểm này, dù sao tất cả chúng ta cũng chỉ là những linh hồn đã chết vô tình nhập vào xác của nhân vật trong cuốn truyện này- cô rơi vào suy nghĩ của bản thân, có chút sợ bởi vì có khi nào họ biết sự thật thì họ sẽ xa lánh cô không nữa.

- Không sao đâu, bới vì họ biết em khi em nhập vào thân xác này mà, hay là em đang lo rằng bọn người sẽ thất vọng khi em không phải là Hân Ngôn mà họ biết- Devil lúc nào cũng vậy, đều có thể biết được cô đang nghĩ gì.

- Em phải lòng tất cả bọn họ rồi đúng không Tử Nhi- Kan có thể cảm nhận được tình cảm của cô như thế nào mà, có chút khó chịu nhưng anh không muốn cô phiền muộn.

Không khí chìm vào im lặng, mỗi người đều có suy nghĩ của riêng họ, mỗi cô, điều họ nói cùng không phải là sai những gì nam chính làm cho cô, cô cũng muốn đáp lại cho họ, nhưng liệu có công bằng hay không.

- Chuyện gì cũng có cách giải quyết cả, bọn anh tôn trọng quyết định của em, nhưng anh cũng không bỏ cuộc đâu- Devil cười trấn an cô.

- Tôi không nhường cậu đâu, dù sao tôi cũng là người tỏ tình cô ấy trước mà, đúng không Tử Nhi- Kan trên mặt lộ vẻ đắc thắng.

- Bộ có hay sao, sao em không nhớ nhỉ?- cô cũng không quên nói đùa một chút, nhưng câu nói làm cho Kan phải đen mặt lại, cô đây là đang chính anh phải không, cón có cái bản mặt đáng ghét của tên ngồi kế bên mình.

- Về Tề gia rồi, em chuẩn bị chưa.....

____Hết Chương 94____