Nữ Phụ: Lang Thang Muốn Về

Chương 56: Chap 59






Khi cô thức dậy trên người cô chỉ mặc duy nhất một chiếc áo phông trùng đến tận đầu gối.

Cái này là áo của hắn !

Nhưng đấy là chuyện như cơm bữa rồi nên cô cũng chẳng bất ngờ gì lắm về hành động thay áo lộn xộn cho cô lắm !

Trên mặt cô cũng chẳng biểu cảm gì đặc biệt lững thững đi ra ngoài phòng bếp với cái đầu đau như búa bổ , thì thấy cảnh hắn đang loay hoay làm một cái gì đó .

Cô ngồi xuống ghế , gục đầu xuống bàn tỏ vẻ cực kì mất sức sống .

Buồn nôn quá !

Uống rượu xong mà có cái triệu trứng này thì chết cô rồi !

Khó chịu !

" Em uống cái này đi ! "


Hắn bưng một chén canh giải rượu tới đặt xuống trước mặt cô rồi đi ra phòng cách mang theo một chiếc chăn mỏng đắp lên chỗ bụng cô.

" Hôm qua ! Lúc em say rượu ... em có ... " hành động gì kì lạ không ?

Cô vừa uống canh vừa ngập ngừng hỏi hắn .

" Khá dễ thương ! " Hắn cúi đầu xuống nghịch nghịch ngón tay cô khẽ nhếch miệng cười nhẹ nhàng nói .

Hắn không ngờ tính cách thật của cô khi say lại thể hiện rõ ra như vậy nên hắn có chút bất ngờ vì điều đó .

Và tất nhiên hắn biết cô không phải là một con người lạnh băng như này.

Cô chỉ đơn giản là muốn giấu cái sự dễ thương đó đi thôi !

Hôm qua hắn đã được chứng kiến điều mà hắn muốn cô thể hiện ra khi ở bên hắn rồi !

Cảm giác rất tuyệt !

" Gì !? " Khoé miệng cô giật liên tiếp mấy cái .

Hắn nói tiếng người đấy à !

Dễ thương ?

Hắn nói ai vậy !?

Mấy thứ đó chỉ có mấy bọn trẻ trâu có thôi chứ cô làm chó gì có !

Quá đáng !

" Anh nói cái gì !?

Dễ thương biết làm như này à !?"

Giọng cô trầm xuống kéo cổ áo hắn .


Cắn lên lên cổ hắn một cái , sau đó nâng mi mắt lên nhìn hắn .

" ... Ừ ! " Hắn nhếch mép cúi đầu xuống nhìn cô khẽ nói .

Cô phản ứng kịch liệt như này ... mới là dễ thương .

" Hay là ... như này ! " Cô hơi híp mắt lại cười mờ ám , bàn tay từ từ trườn xuống dưới một chút nhưng chưa kịp làm gì thì hắn đã nhanh chóng bắt lấy tay cô nhấc cô lên đặt xuống bàn ăn còn hắn thì đang đứng.

Mà làm cái gì ?

Cô có định làm cái gì đâu ?

Cô chỉ doạ hắn một chút thôi mà !

" Này ! Đừng trêu anh nữa ! "

Bé con của hắn bắt đầu hư hỏng quá rồi đấy nhé !

Cậy mình chưa đủ tuổi thì hắn không làm gì được cô à ?

" Anh bị sao vậy !?

Em có trêu anh cái gì ... Ưm ! "

Ôi ! Đm !

Tên này bị điên à !

Hắn hơi cúi xuống bao trọn lấy mối cô bắt đầu liếm láp nhưng việc đó chỉ duy trì trong một khoảng thời gian cực ngắn thì cô bắt đầu dãy dụa .

Nhưng hắn đã giữ được hai tay cô nên cô dãy kiểu gì cũng không cản trở hắn thực thi nhiệm vụ được .

Hừ ! Sợ gì !

Cô cũng có chân mà !


Cô đâu có què !

Cô nhẹ nhàng nhấc chân lên đạp vào đùi hắn nhằm kéo giãn khoảng cách giữa cô và hắn ra nhưng giường như hắn cũng đã biết được cô sẽ hành động như thế nên hắn dần tiến lại lấy hai chân kẹp lấy hai chân nhỏ bé của cô .

" Biến ra ! Cái đồ biến thái này ! " Cô vừa thở hổn hển vừa gắng sức nói với hắn .

Cũng may là cô đã giả vờ hết hơi thì mới có thể thoát được cái tên điên này !

Mẹ kiếp ! Sao hắn khoẻ vậy !?

Sau khi cô nói với hắn xong thì chuông cửa nhà cô chợt vang lên phá vỡ không khí ái muội mà hắn đã tạo ra .

" Đợi chút ! Để anh đi mở cho ! " Hắn cười thích thú với cô rồi ôm cô xuống ghế ngồi .

Sau đó nhăn mặt đi ra mở cửa .

" Anh là ai !?

Tại sao lại ở trong nhà của Tiểu Trà !? " Giọng nói khó chịu cũng chút khinh bỉ cất lên từ người đàn ông trẻ tuổi và cũng là chủ nhân của tiếng ồn vừa nãy .

Trên người hắn ta còn mang theo một bó hoa hồng khá đẹp .

![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/897449/markdown/11083061/1598166900366.jpg-original600webp?sign=a35cd5166a09f5ab3ed158c4fbd6e336&t=5fff8980)