Bầu không khí lâm vào không gian vốn đã im lặng nay lại còn im lặng hơn.
Sự hả hê , cười trên nỗi đau của người khác bắt đầu hiện diện trên từng gương mặt của mỗi người .
" Bạch Trà thế là thế nào ? "
Ông không tin con bé này lại là người như vậy nhưng nếu có học sinh đã nói thì ông không thể cứ như thế mà phớt lờ được .
Mặc dù con bé dạo gần đây hơi láo ... à không phải là cực kì láo nhưng thành tích từ năm trước cùng năm nay đều có thể gọi là cực kì xuất sắc .
Nếu là do gian lận thì may ra có thể trốn được lần một lần hai chứ không thể nào mà có thể giấu hơn một năm được .
Truyện này vẫn nên để tự con bé giải quyết thì hơn .
Giáo viên như ông không biết cái gì vẫn nên đứng ngoài cuộc thôi .
" Em không có ! " Trên mặt cô vẫn duy trì sự bình tĩnh mà trả lời không hề có một chút lúng túng nào .
" Bạch Trà ! Cậu không nên như vậy ! Mình làm như thế cũng chỉ vì tốt cho cậu thôi . Mình không nhịn được nữa , mình bảo che cho cậu nhiều như vậy là đủ rồi ! " Cô ta bày ra cái bộ mặt của em gái mưa ngây thơ , sụt sịt khóc lóc như người sai không phải là cô mà là cô ta .
Hừ ! Còn giả vờ cái gì !
Tôi đã nói rồi ! Tôi sẽ hủy hoại hết cả mọi thứ của cô và kể cả người đàn ông của cô nữa .
A ~
Ý của cô ta là gì ?
Chắc cô không còn nói mọi người cũng biết rồi đúng không !
Cũng chỉ vì một câu nói thôi mà đã phá hủy toàn bộ hết sự cố gắng cũng như lỗ lực của nguyên chủ rồi đó .
Chậc chậc ! Kế rất hay !
" Cậu cứ khăng khăng nói mình gian lận vậy ... cho mình hỏi là ... cậu dựa vào đâu ? "
Cô hơi nghiêng đầu về hướng cô ta một tay xoắn xoắn vài lọn tóc , chân này gác lên chân lọ .
Tuy có chút thổ phỉ nhưng khí chất của cô lại nâng nó lên một tầng cao mới .
" Cậu ... muốn mình nói ra ư ? " Trên mặt cô ta mang biểu cảm giả vờ dè dặt như đang cố giữ cho cô chút thể diện còn xót lại nhưng tại cô bắt cô ta nói ra nên cô ta mới nói chứ không phải lỗi của cô ta .
" Ừ ! " Cô trả lời bằng vẻ mặt đương nhiên .
Để cô xem cô ta sẽ diễn tiếp như thế nào ?
" Nó ... nó ở trong váy đuôi váy trong của cậu "
Cô ta cúi gằm mặt xuống cố nặn ra vài chữ hai tay bám chặt vào áo như đang cố biểu hiện rằng cô ta thật sự là một người bạn tốt , cảm thấy rất cắn rứt lương tâm khi làm ra điều này .
Đúng ! Cực kì tốt !
Nhưng mà điều kì lạ là số lần tiếp xúc của cô ta với cô ta chỉ đếm trên đầu ngón tay .
" Cô ơi ! Cô kiểm tra em được không ? " Cô quay sang nói với bà giám thị .
" Được đi thôi ! "
Và sau một vài phút bà giám thị cùng cô quay vào và kết quả là không có .
Không có ? Không thể nào !
Rõ ràng là mình đã dính chắc vào đó rồi cơ mà . Lẽ nào cô ta biết rồi !
Không được ! Thế mình phải làm sao ?
Cô ta chuyển ánh mắt sang cầu cứu với nam chính nhưng hắn ta hoàn toàn làm lơ .
Chết tiệt ! Vụ này cũng có hắn tham gia mà !
Đồ khốn !
Dù sao thì cô ta cũng chỉ là đồ chơi của mình thôi , với lại cộng thêm tình huống bất lợi như thế này thì bắt hắn ta nhảy vào để chở thành bia đá chuyên nhận trứng thối à !
Cũng có một số người bắt đầu tin vì ở cái trường này hình phạt cho các giáo viên nhận hối lộ sẽ rất đa dạng nhưng nhiều nhất chủ yếu là sẽ thất nghiệp .
Nhưng thành phần còn lại thì không tin .
Hoặc nói đúng hơn là không muốn tin .
Không sao cô vẫn còn cái khác .
" Không phải là có camera sao ? Nếu chép tài liệu thì ít nhiều cũng phải lén lén cúi xuống dưới bàn chứ ! Nếu không có coi như tôi bị oan rồi ! "
" Đúng đó ! Vừa nãy ngay cả thầy cũng kiểm tra xung quanh chỗ ngồi của Bạch Trà rồi mà cũng không thấy tài liệu đâu cả nếu lần này mà Bạch Trà làm điều đấy thì sao có thể đòi kiểm tra camera được ! "
" Vậy thì phải xem lời của cô bạn kia là đang bịa đặt hay là ... "
![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/897449/markdown/11083061/1596465823234.jpg-original600webp?sign=751eef4a4a00591110f43dd11fc9252e&t=5fff8980)