Nữ Phụ: Lang Thang Muốn Về

Chương 29: Chap 31






" Anh có muốn vào uống chút nước không ? "

Mình phải là con người thật lịch sự .

" Được "

... "

Cô chỉ nói khách sáo thôi mà !

Không phải là ông đàn anh này tưởng thật đấy chứ !

Thôi vậy ! Nếu đã phóng lao rồi thì đành theo lao thôi .

" Vào đi ! "

Cô mở cửa ra tay vươn ra ra hiệu mời vào .


" Cảm ơn ! "

Xem ra hắn là người đầu tiên vào nhà riêng của cô .

" Ngồi chỗ kia đi ! Rồi tôi lấy nước cho ! "

Cô hắt cằm vào chiếc ghế sofa được đặt ngay phòng khách .

Nhà cô thuê được thiết kế theo phong cách mở rộng nên chỉ cần đứng ở cửa ra vào cũng có thể bao quát toàn bộ trừ phòng ngủ .

Hắn lặng lẽ cửi giầy rồi đi thêm đôi dép trong mà cô mới mua cho hắn , đi thẳng đến ghế sofa không e dè ngồi xuống .

Hai chân chụm lại , đầu cúi xuống còn hai tay chôn sâu xuống đùi như một chú chó nhỏ đang tủi thân .

Dép cô mua . Của hắn !

... " Dễ thương quá !

Trên mặt cô vẫn giữ nguyên vẻ cà lơ phất phơ mà bước vào phòng bếp bắt đầu đun nước sau đó cầm ra cho hắn một cốc nước mới đun .

Vì là mới thuê nên chả có gì cả nên đành uống tạm nước nóng vậy nhưng cũng may là nội thất đã hoàn toàn đầy đủ , bố trí rất logic nên về mặt nội thất và trang trí cô hoàn toàn có thể yên tâm .

" Uống đi ! "

Cô dặt cốc nước xuống hai tay dang rộng đặt lên thành ghế hất cằm ra hiệu hắn uống.

" Nước nóng sao ? " Hắn nói bằng giọng nhè nhè mang theo chút nghi vấn dôi mắt hơi nheo lại cái đầu hơi nghiêng theo độ dốc mái tóc bồng bềnh rũ xuống .

Aaa ! Sao hắn lại bày ra cái bộ dạng đó với cô chứ !

Cô bắt đầu cảm thấy thích ông đàn anh này rồi đó .

" Anh hay làm cái biểu cảm đó với mọi người đấy à ? " Cái đấy chẳng khác nào đang mời gọi cô cả .

" Không ! Tôi không thích tiếp xúc với người khác cho lắm ! Cô là người đầu tiên. "

Cô hỏi hắn cái này làm gì ?


" Hừ ! Tốt nhất là như thế ! Không được cho người khác ngoài tôi xem cái bản mặt chết tiệt này của anh được không ? "

Những thứ cô bắt đầu cảm thấy hứng thú thì tốt nhất nên nằm trong phạm vi của cô .

" Được ... được thôi ! "

Tuy không hiểu lắm nhưng nếu cô nói thì hắn sẽ làm theo .

" Ừ ! Uống nước nhanh lên rồi về đi ! Mà giờ này anh về một mình có sao không ? Để tôi gọi người của tôi đưa anh về ! "

Lượn đi ! Hôm nay cô hơi mệt .

" Nếu cô không ngại thì vậy cũng được ! " Nếu cô đã đuổi thì hắn cũng không mặt dày nữa hôm nay gặp cô như này đã đủ rồi hắn còn nhiều việc vẫn chưa làm .

Có lẽ hắn phải động tay động chân với đàn em của cô một chút rồi .

Hắn cần phải biết ai là mối nguy hiểm dám lăm le với bé con nhà hắn .

" Ừ ! "

" Tạm biệt ! "

Cô dõi theo bóng lưng của hắn mắt hơi híp lại cho đến khi tầm mắt của cô dời đi chỗ khác là lúc trong phòng khách chỉ còn mỗi thân hình của cô .

So với vẻ đẹp của sự thành thục thì cô thích kiểu như hắn hơn.

Hắn sẽ là mục tiêu của cô .

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_

" Đại tỷ đi ăn cơm trưa với em nhé ! "

Cô bé chạy lon ton như con gà nhỏ đến chỗ cô .

" Không được .Bé đi ăn trước đi chị mệt lắm ! "

Nhà ăn xa như vậy bắt cô đi bộ đến đấy có mà chết à !


" Đi đi mà ~ "

Mình muốn là bạn thân với đại tỷ .

" Được rồi ! " Cô khẽ thở dài vài tiếng .

Nhóc này đáng yêu quá ! Không nỡ !

Một băng lãnh và dễ thương cùng đi với nhau trên một hành lang có vẻ chẳng phù hợp tí nào nhưng đó mới là combo thích hợp nhất khởi đầu cho một tình bạn tốt đẹp .

" Tôi ... tôi có thể ngồi đây được không ? "

Bình thường hắn không thích chỗ đông người như này chút nào và hắn biết cô cũng không thích thì tại sao lại ngồi đây chứ ?

A ~ Thì ra là vì con bé kia !

Tầm mắt của hắn chuyển sang cô bé đang ngồi bên cạnh cô .

" Được ! Tự nhiên ! " Giường như đã nhận thấy ánh mắt của bé con bên cạnh nên cô mới mở miệng .

" Cảm ơn ! " Hắn khẽ mỉm cười khiến hai đôi mắt cong cong môi hơi nhếch lên nhìn mà muốn được yêu thương .

" Đừng cười ! " Đẹp như thế này thì chỉ mình cô mới có thể ngắm thôi .

![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/897449/markdown/11083061/1596355145561.jpg-original600webp?sign=f92ce0e00403799df3e2114849dcd6d2&t=5fff8980)