-Ngay sau bữa cơm hôm đó cô cứ thấy ánh mắt Bách Vũ tia về phía cô làm cô hết sức khó chịu nên sớm ăn nhanh rồi lên phòng.
-Nằm trên giường trở người mấy lần rồi cuối cùng cũng yên lại một lát liền ngủ mất tiêu. Lần nay cô đã được gặp Bách Vân. Cô nhìn thấy Bách Vân đang sống vui vẻ thì phải vì mọi thứ đều hiện rõ trên gương mặt đó mà, cô cười trừ hỏi:
-”Thế nào rồi, sống có được không?”
-”Được chứ, sống một mình thế này tôi khá thích đấy!” Bách Vân cười đáp.
-”Tôi đang có dự định học võ nhưng chưa hỏi cô nên tôi chưa dám làm...” cô nói thẳng vào vấn đề chính rồi nhìn Bách Vân. Vân nhìn lại cô rồi mỉm cười đáp:
-”Hãy coi đó là thân thể của cô, không cần phải hỏi tôi đâu vì tôi có thể đoán là cô muốn chống lại Kiều Linh đúng không?“. Vân đã đoán ra như thế cô cũng chỉ gật đầu mỉm cười.
-”Được rồi, vậy khi nào có dịp gặp lại sau nhé, nhớ kể cho tôi biết quá trình luyện tập của cô nhé!” Bách Vân nói rồi nở nụ cười hạnh phúc đi vào trong màn khói màu hồng kia và biến mất. Cô tỉnh dậy, mở đôi mắt mình rồi nhìn lên trần nhà hồi lâu rồi mới ngồi dậy nhìn đồng hồ và xuống giường đi vscn và thay đồ để tới trung tâm dạy võ.
-Vết thương của cô cũng sắp khỏi nên cô muốn bắt đầu sớm. Vừa vào trong thì cô gặp ngay thầy dạy võ liền đi tới và chào.
-”Em là người mới?”
-”Vâng!” cô đáp rồi thầy liền quay lưng và cô đi theo. Tới đoạn thầy bước vào trong một căn phòng và đem ra một bộ đồ màu trắng nói:
-”Đây là đồ của em. Vào trong kia thay rồi quay về lớp học. Chúng ta sẽ bắt đầu sớm!“. Cô gật đầu đi vào phòng thay đồ lát sau ra ngoài cô đi thẳng tới lớp. Bước vào trong cô thấy một số học viên khác đang đứng nghiêm chỉnh nhìn về phía thầy:
-”Chúng ta có thêm một học viên mới các em hãy giúp đỡ bạn trong suốt quá trình luyện tập.”
-”Vâng!” đám học viên kia đáp. Cô nhìn xung quanh rồi được thầy chỉ về một vị trí nọ cạnh một bạn gái. Lớp học bắt đầu và kéo dài trong hai tiếng và một tiếng sẽ học về vũ khí. Tuần đầu cô chỉ muốn học võ trước sau đó mới học cái kia. Và cô phát hiện ra một đặc điểm tuyệt vời đó là ngoài khả năng ghi nhớ ra thì Bách Vân có một thể chất rất tuyệt. Dù đang bị thương nhưng khi tập các động tác mạnh thì không đau nhiều, động tác vừa dứt khoát vừa có thể gây ra sát thương mạnh khiến cô không khỏi thốt lên một câu có thể xúc phạm:
-”Như quái vật vậy...nhưng mình thích!“. Các học viên khác đều bất ngờ trước sức mạnh khủng khiếp từ cô nên cô mau chóng học rất nhanh các bài và thuộc rất kĩ trong vòng hơn một tuần.
-”Được! Giờ em đã có thể chuyển lên lớp cao hơn để học. Học hành tốt đấy!” thầy dạy mỉm cười nói với cô. Cô gật đầu đánh dấu cho cái sự nghiệp cao cả của mình.
-”Kiều Linh...rồi cô sẽ phải hối hận khi dám hành hạ tôi!” cô nghĩ rồi bước chân về nhà.
-Ngày hôm sau lại đi học, hết ngày học cô lại trở về và vội vàng chạy đi học võ. Chính thức vào lớp đặc biệt để huấn luyện, trang phục của cô cũng được thay đổi sang màu đen. Hào hứng đi tới nhưng khi mở cửa ra cô bị sốc rồi đóng cửa lại:
-”Thanh Phong? Sao anh ta lại ở đây? Xui cho mình thật đấy!!!!” cô lầm bầm nói mà không để ý là thầy đã đi tới và vỗ vào vai cô:
-”Vào lớp thôi, tới giờ rồi đấy!” Thầy đi vào trước, cô ngập ngừng trước cửa vài giây rồi giữ lại bình tĩnh tự an ủi mình: “Bình tĩnh! Đừng để ý tới anh ta là mình sẽ sống an lành!“. Bước vào cô không thèm nhìn ai rồi tự tạo cho mình cái vỏ băng để tránh xa mọi người luôn.
-”Đây là học viên mới của lớp chúng ta, trong thời gian qua đã rất nhanh chóng mà hoàn thành phần học kia và đã tới được lớp đặc biệt của chúng ta. Các em hãy giúp đỡ bạn nhớ chưa?” dứt lời thầy nói cô được phân sang một cặp cũng là một bạn nữ, thầm cảm ơn vì cô không chung cặp với Thanh Phong. Ánh mắt THanh Phong nãy giờ nhìn cô chằm chằm cũng giống cô ban nãy anh vừa khó hiểu vừa thấy bất ngờ khi cô xuất hiện ở đây. Thấy bản thân mình để ý người ta quá nhiều anh tự đánh vào đầu mình và nghĩ: “Chắc cô ta chỉ theo đuổi mình thôi! Mặc kệ đi!“. Sau khi phân cặp rõ rằng thầy liền nói:
-”Lớp học đặc biệt rất khắc nghiệt, các em phải tuân thủ nội quy và có một cơ thể lành mạnh để tập luyện. Chính vì thế...Bách Vân em hãy lên tỉ thí với bạn cùng cặp của mình Hy Đan.
-”Hy Đan? Cô gái này chẳng phải là bạn của Kiều Linh sao?” cô suy nghĩ rồi dứt ra bởi vì có việc quan trọng hơn đó là tỉ thí với Hy Đan. Bước ra giữa sàn lớp học, học viên thì ngồi xung quanh căn phòng trong đó có cả thầy dạy võ. Hy Đan đi tới đầy hiên ngang, cô ta có một thân hình khiến cô không thể tin nổi khi cơ bắp đầy mình nhìn trông rất là đô con nhưng không mang nét đàn ông tẹo nào. Mái tóc nâu và làn da ngăm ngăm khiến Hy Đan trông có uy lực bao nhiêu. Khẽ trầm trò khen ngợi một lát cô khôi phục tinh thần sẵn sàng cho cuộc tỉ thí có vẻ hay ho mang phần trái ngược về cơ thể như thế này...