Nữ Phụ Không Lo Mẹ Kế Đối Chiếu Tổ [Thập Niên 70]

Chương 29: Làm Rõ 1






Cô lấy giấy bút ra đặt sang một bên: "Cháu đã viết sẵn điều khoản trước đó rồi, vừa lúc đại đội trưởng đại đội sáu có đây, phiền mọi người có mặt ở đây làm chứng giùm, nếu mẹ với cậu cháu không làm được, 200 đồng này, nhất định phải hoàn trả toàn bộ, hai em gái để đó cháu nuôi!”Trương - một lòng chỉ muốn cầm tiền - Hổ trợn tròn mắt: "Mày điên rồi sao? Ông đây phải nuôi hai đứa bồi tiền hóa kia?! Không đời nào!”Khương Khê cười thành tiếng, châm chọc nói: "Cậu, cháu đâu nói để cậu nuôi, cháu đang nói với nương cháu mà, chẳng lẽ cậu cho rằng tiền sính lễ sẽ đưa cho cậu?”Trương Hổ nghe vậy sắc mặt nhất thời xanh trắng lẫn lộn, trừng mắt nhìn Khương Khê.

Khương Khê vừa bình tĩnh vừa thản nhiên nhìn hắn ta, không hề sợ hãi chút nào.


Trương Tú Vân nhìn trái nhìn phải, cảm thấy khó xử: "Đại Muội, hai em gái con không cần đi học! "Khương Khê châm chọc nói: "Cho nên nương, số tiền này nương định đưa cho cậu? Từ nhỏ đến lớn chỉ có cậu lấy tiền từ nhà chúng ta, chưa bao giờ nuôi con được một hạt cơm, bởi vì ông ta là em trai của nương, nên phải đưa sính lễ của con cho ông ta, ngay cả hai em gái con cũng không xứng dùng?!”Trương Tú Vân bị nói một trận chật vật vô cùng, xấu hổ lắc đầu, muốn giải thích, nhưng lại không cách nào giải thích.

Bà ta quả thật nghĩ như vậy.

Hai con nhóc, làm sao sánh bằng! Cháu ngoại trai?Có thể nuôi lớn đã rất tốt.

Một tuần ăn một bữa thịt, phải đi học, còn phải hai bộ quần áo mới mỗi quý, con cái nhà ai mà có cái đãi ngộ này chứ!Trương Hổ đang tức giận ngay lập tức phản ứng kịp, bỗng nhiên nói: "Được, chúng ta đáp ứng yêu cầu này, chị, chị ký tên đi.


”Mẹ Bùi vẫn luôn im lặng thầm nghĩ không tốt, người này đồng ý quá nhanh, chắc chắn chỉ có lệ, nhưng hôm nay lỡ cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, vẻ mặt bà đau khổ, tuy rằng mới ngắn ngủi hai ngày, nhưng Khương Nhị Muội và Khương Tam Muội hai cô bé cần mẫn này, cũng khiến bà rất quý mến.

Thực sự cho mang đi? Còn cho thêm tiền?Trương Tú Vân thấy thế, tuy rằng không tình nguyện, nhưng vẫn thành thật muốn ký tên.

Khương Khê lại đè tờ giấy, nhìn về phía người xem náo nhiệt xung quanh, cười tủm tỉm nói: "Đúng rồi, các vị chú thím anh trai chị gái, em trai em gái, kỳ thật hiệp nghị này còn một điều khoản quan trọng nhất, một khi có người phát hiện bọn họ không thực hiện đúng theo yêu cầu trên hiệp nghị này, cháu sẽ có quyền đòi lại 200 đồng, bất kể là từ nương cháu dùng hết 200 đồng, nhà cậu cháu, hay đi đòi từ đại đội của hai người bọn họ, số tiền này nhất định phải trả toàn bộ không thiếu một xu.


”"Hơn nữa phàm là người bằng lòng giúp cháu lấy lại 200 đồng, cháu sẽ lấy 100 đồng từ số tiền này làm phí vất vả để bày tỏ lòng biết ơn mọi người! Mặt khác người báo cáo bọn họ sẽ nhận thêm mười đồng tiền thưởng, cho nên xin mọi người sau này nhất định phải hỗ trợ nhìn kỹ nhất cử nhất động của bọn họ!”Mọi người: "!!!”“Lấy 100 đồng làm thù lao!”“Còn có chuyện tốt này!”“Vợ thằng ba cứ yên tâm, sau này thím nhất định nhìn kỹ bọn họ, mười đồng tiền nha!”"Thím cũng vậy thím cũng vậy! "Mọi người mồm năm miệng mười nói, cực kỳ hưng phấn.

Có trọng thưởng tất có dũng phu.

100 đồng làm phí vất vả, thật là một khoản siêu to khổng lồ, cho dù chia cho mười người, mỗi người cũng có ít nhất mười đồng, chứ đừng nói còn có mười đồng tiền thưởng báo cáo! Nhất định phải theo dõi bọn họ kỹ càng, một khi nắm được chứng cứ, buộc Trương Hổ và Trương Tú Vân giao trả 200 đồng, mười đồng kia sẽ đến tay!“Ông nội mày!” Trương Hổ nhận ra Khương Khê không phải nói giỡn, trực tiếp nổi trận lôi đình, cầm cái ghế bên cạnh trực tiếp đập xuống đất, mắng: "Mày cố ý chứ gì, 200 đồng nuôi hai đứa bồi tiền hóa mười năm! Còn cho tụi nó ăn uống đi học, sao mà đủ cho được!”Không nói tiền không đủ, chủ yếu là tiền đến tay, một khi bị nắm được nhược điểm, phải bồi thường 200 đồng, hắn ta tính cho dù bị phát hiện, hắn ta cũng không trả, nhưng Khương Khê trực tiếp hứa hẹn số tiền lớn như vậy, ai mà không động tâm?!Một người hắn ta còn có thể đánh thắng, nhưng cả đám người thì hắn ta thắng bằng cách nào?.