Nữ Phụ Không Dễ Chọc - Mạc Vân Hề

Chương 39




Hà mẫu đánh bàn tính trong lòng, người ngoài luôn nói bọn họ được bao nhiêu lợi ích từ Từ gia, nhưng trong mắt bà ta, nói dễ nghe thì Từ Thượng thư là có nguyên tắc, còn nói khó nghe chính là kẻ nhát gan sợ phiền phức. Nếu ông thật sự muốn giúp đỡ, thì sao nhi tử của bà ta đường đường là một thám hoa, đến giờ vẫn chỉ l quan ngũ phẩm?

Nhưng hiện giờ kết nối được với Tống gia thì khác, nếu có thể đi theo con đường của Tống gia đến trước mặt hoàng tử, không nói đến tương lai tươi sáng hơn, sau này cũng không cần phải chịu sự bắt chẹt của Từ gia, ngay cả dáng vẻ bệ nghễ kiêu ngạo của Từ Ngọc Dao cũng chỉ có thể thành thành thật thật mà thôi.

Nghĩ đến đây, Hà mẫu không khỏi cảm thấy phấn chấn, “Thì ra Từ Ngọc Dao kia cũng là ta đã nhìn nhầm, trước đây tưởng nàng ta dễ dàng nắm bắt, không ngờ tâm tư sâu sắc như vậy. Nhưng hiện giờ con đã được Tống gia coi trọng, tính toán của nàng ta chắc chắn sẽ thất bại, hãy đơn giản để nàng ta thấy, chúng ta không phải là không thể thiếu nàng ta.”

Hà Giác liên tục gật đầu, rõ ràng những lời này cũng chạm đến trái tim của hắn.

Hắn cả đời hận nhất bị người khác chỉ trích rằng dựa vào thê tộc mà ăn cơm mềm, Diêu Dao chính là chỗ đau của hắn, làm hắn vừa hận vừa giận, lại nghĩ đến những người chê cười hắn như Đồ Thắng trong Lại bộ, giờ đây dựa vào chính mình khôi phục được chức quan, Hà Giác chỉ cảm thấy cột sống của mình đều cứng lại.

Đợi khi hắn quay sang bảo Hà Như Nguyệt vỗ n.g.ự.c cam đoan sẽ lo liệu chuyện hôn sự cho nàng ta, nghe Hà Như Nguyệt dường như hoàn toàn quên đi những chuyện trước đó, ân cần gọi một tiếng “đại ca”, khi gặp lại Hà phụ ánh mắt không còn vẻ thất vọng và buồn bực, giờ lại nhìn hắn với ánh mắt hài lòng và tự hào, Hà Giác càng tìm lại được sự tự tin đã lâu không có, cả người lại tràn đầy hăng hái.

Lớn nhỏ Hà gia vui vẻ hớn hở, trong khi Hà Hương viện lại vang lên tiếng chửi mắng tức giận của Mộ Lan.

“Nhìn xem bộ mặt tiểu nhân đắc ý của bọn họ, biết thì bảo hắn phục chức, không biết thì còn tưởng Lại bộ thượng thư đã đổi thành hắn rồi, ta phi!”

Nghĩ đến lời bà tử đến truyền tin vừa bị nàng ta đuổi đi, nói là phu nhân đã khỏi bệnh, mời bọn họ cùng đến đại sảnh dùng cơm, không phải chỉ muốn lấy lại thể diện sao? Giữa ban ngày ban mặt mà lại mơ mộng như vậy!

Diêu Dao chậm rãi đưa một chén trà tới, “Uống chút nước nhuận giọng rồi tiếp tục mắng.”

Mộ Lan cầm chén trà mà mặt mày khó chịu, “Ông trời thật sự không có mắt mà, loại người như vậy mà cũng được phục chức, người Tống gia có phải mắt mù rồi không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-de-choc/chuong-39-nguyen-phoi-khong-de-choc-39.html.]

Diêu Dao vẫn thản nhiên, “Việc phục chức này chưa chắc đã là chuyện tốt.”

Mỗi bước mỗi xa

Diêu Dao có ý định câu cá lớn phía sau, đương nhiên đã phái người theo dõi Hà Giác, vì vậy, từ sớm nàng đã biết Hà Giác đã kết nối được với Tống gia. Tống gia, Tống Quý phi, Nhị hoàng tử, không nằm trong dự đoán nhưng cũng không phải điều quá bất ngờ, điều duy nhất khiến nàng không ngờ là Hà Giác lại có bản lnhx kết nối được với người này.

Diêu Dao trong lòng đầy ý xấu, trên mặt hiện rõ sự chờ đợi xem kịch vui, “Đừng lo lắng, còn nhiều người còn lo lắng hơn ngươi kìa.”

Câu này rõ ràng nói về Bạch Như Huyên.

Kể từ khi tiến vào Hà phủ, Bạch Như Huyên hiếm khi có tâm trạng tốt, Hà Giác phục chức, Hà mẫu ghét Diêu Dao không có thời gian quản nàng ta, thậm chí vì trước đây hai bên giương cung bạt kiếm, giờ tình hình bên bọn họ đã tốt đẹp, hạ nhân trong phủ cũng dần có ý nâng nàng ta, ngay cả chuyện của Hà Cầu nàng ta cũng không còn vội vàng nữa.

Trong mắt nàng ta, Diêu Dao chắc chắn sẽ không nuốt trôi cơn tức này, không thể như mong muốn nắm bắt được người Hà gia, chưa biết chừng còn làm ra chuyện thiêu thân bất ngờ, đến lúc đó còn đâu mà lo cho Hà Cầu, cậu ta sẽ tự hiểu ai mới là thật lòng với cậu ta.

Chỉ là rất nhanh, Bạch Như Huyên đã không còn cười nổi nữa.

Hà Giác ngày càng về muộn, vài ngày đầu nói là xã giao, vừa mới phục chức không tránh khỏi phải giao tiếp, nàng ta cũng không để tâm, nhưng liên tiếp nửa tháng gần như không thấy bóng dáng, thậm chí cả ngày hưu mộc cũng ra cửa sớm, Bạch Như Huyên không khỏi nghi ngờ.

Điều khiến nàng ta cảnh giác hơn là, mỗi lần Hà Giác ra ngoài đều ăn mặc rất chỉn chu, nhìn không giống như đi giao tiếp với đồng liêu, mà giống như… hẹn hò với tình nhân? Bạch Như Huyên bắt đầu để ý, quả nhiên từ bộ quần áo Hà Giác thay ra, nàng ta đã ngửi thấy mùi hương phấn nhàn nhạt không phải của mình.

Nhi tử là lá bài lớn nhất của nàng ta, Hà Giác chính là chỗ dựa lớn nhất của nàng ta.

Bản thân đã đi trên con đường làm ngoại thất này, Bạch Như Huyên không khỏi như bị sét đánh.

Hà Giác, hắn vậy mà lại có người khác bên ngoài rồi sao?!