Hoàng Diệu bị sẩy thai, thậm chí còn có nguy cơ vô sinh vĩnh viễn nên buộc phải phẫu thuật gấp, chi phí phẫu thuật cũng rất lớn nên bố mẹ cô ấy tạm thời không xoay sở được tiền.
Đan Thư bèn đứng ra lo liệu chi phí phẫu thuật cho cô ấy trước, bố mẹ cô ấy thấy cô giàu vậy lập tức đòi tiền bồi thường nhưng bị cô phớt lờ:
- Cháu thanh toán hộ viện phí cho Diệu với tư cách là bạn bè chứ không phải vì bồi thường tổn thất tinh thần cho cô ấy.
Bác muốn đòi tiền bồi thường thì đi tìm kẻ đã hãm hại con gái bác chứ đừng đòi cháu, một đồng cháu cũng sẽ cho bác.
Nếu cô cho bà ấy để bà ấy im miệng vậy chẳng khác nào thừa nhận cô là người đã hãm hại Hoàng Diệu, thậm chí sau chuyện này bọn họ lấy nó ra uy hiếp cô, biến cô thành máy rút tiền di động của bọn họ.
Cho nên dù tiền hữu hiệu thế nào cô cũng sẽ không dùng nó để giải quyết vấn đề này.
Bà Hiền thấy cô không chịu thoả hiệp lại lần nữa nổi giận nạt nộ cô:
- Nếu mày không bồi thường tao báo cảnh sát lúc đấy đừng có cầu xin tao tha thứ.
Trong mắt bà ta Đan Thư mới chỉ mười tám tuổi lại được bố mẹ cưng chiều bảo bọc, bà ta nghĩ cô ngây thơ không biết gì nên định doạ dẫm cô để cô sợ.
Chẳng dè Đan Thư cứng rắn hơn bà ta tưởng rất nhiều:
- Bác cứ báo cảnh sát đi, cháu cũng đang muốn biết ai là người hại cháu đây.
Bà Hiền có hơi sợ rồi nhưng vẫn cố gắng chống chế thêm một câu nữa:
- Mày còn bao biện à? Mày tưởng tao không dám gọi cảnh sát thật chắc?
- Cháu không bao biện.
Cháu đang nói sự thật, bác cứ gọi đi, cháu tiếp.
Giọng nói của cô cực kỳ đanh thép, không để đôi vợ chồng kia nói gì thêm cô đã nhắm mắt dưỡng thần, bên cạnh là hai vệ sĩ cao to khiến bố mẹ Diệu không dám nói gì nữa, chỉ thi thoảng lại nhìn sang cô hừ lạnh hoặc xỉa xói vài câu cho bõ tức.
Đan Thư ở lại bệnh viện đến khi nghe tin Hoàng Diệu phẫu thuật thành công mới rời đi.
Cô không quay trở lại trường học mà về thẳng nhà mình rồi mở trang web của trường lên xem, quả nhiên đoạn video cô và Hoàng Diệu xô xát đã lên top thảo luận hot nhất của diễn đàn.
Cô lập tức lưu video lại rồi lướt xuống dưới xem tin tức.
Rất nhanh cô đã tìm thấy thêm top thảo luận cực hot về cái thai trong bụng của Hoàng Diệu là của ai.
Lý do vì sao hai người này xây xát.
Đan Thư cũng không rõ bạn trai của Hoàng Diệu là ai nên tò mò click vào.
Ba chữ Triệu Minh Thái đập vào mặt khiến cô có dự cảm không lành, vội vàng gọi điện cho anh ta:
- Anh giải thích với em chuyện này là thế nào đi.
Bình thường chơi bời thì thôi đi, sao giờ còn tạo ra cả hậu quả nữa hả?
Cô cảm giác mình lại sắp gặp hoạ từ trên trời rơi xuống rồi.
Triệu Minh Thái chính là khắc tinh của cô, cứ liên quan đến anh ta là cô đen không tả nổi.
- Anh không quen cô ấy, anh thề.
Triệu Minh Thái cũng rất hoảng, anh ta đúng là lăng nhăng, chơi bời nhưng anh ta đã xem qua khuôn mặt Hoàng Diệu, anh ta thậm chí còn chẳng nhớ đã từng gặp cô thì làm sao làm cô có thai được.
Đau đầu nhất là Đan Thư lại bị lôi vào vụ này ngay trong thời điểm công ty bọn họ đang có dự án lớn, nhìn kiểu gì cũng biết cả hai bị chơi xỏ rồi.
- Em ở đâu để anh tới gặp?
Trong lúc anh ta hoảng hốt đến đứng ngồi không yên, Đan Thư lại tỉnh táo hơn anh ta rất nhiều, cô nhanh chóng nhắc nhở anh:
- Anh với em đang bị người ta nhắm tới, nếu chúng ta gặp nhau không biết họ còn thêu dệt thành dạng gì nữa.
Bây giờ anh nhanh chóng làm rõ quan hệ của anh và Hoàng Diệu đi, nếu đứa bé đó...
- Đứa bé đó không phải con anh, anh dám chắc chắn với em.
Anh, anh còn chưa làm đến bước đấy với cô gái nào cả.
Nói đến đây mặt Triệu Minh Thái đỏ như sắp nhỏ ra máu, mang tiếng badboy mà vẫn trong sáng như tờ giấy trắng là một nỗi nhục lớn của anh ta.
- ...
Đan Thư thật sự không ngờ đến ông anh trai với tình trường dày đặc còn dài hơn cả sớ tâu lên vua lại là vẫn là một trai tân chưa trải sự đời.
Phì, đây là vấn đề cô cần quan tâm sao?
- Tóm lại anh cần phải tìm ra bằng chứng chứng minh anh không phải cha của đứa bé trong bụng Hoàng Diệu.
Đúng rồi, mẹ anh từng đến nhà Hoàng Diệu đe doạ cô ấy, anh cũng nhanh chóng xử lý vụ này đi.
Đổ oan cho cô, còn kéo cả nhà họ Triệu vào, nhìn tình hình thì có người cố ý đẩy bài nên tình huống càng ngày càng mất khống chế, xem ra hắn định chơi một ván lớn hạ một lúc hai nhà đây.
Minh Thái mới đầu còn cảm thấy chuyện này cỏn con, nhưng nghe mẹ mình vào cuộc thì nhảy dựng lên:
- Cái gì? Mẹ anh đến nhà cô ta á? Bà ấy đến nhà bọn họ làm gì?
Mẹ anh ta không tới anh ta còn có đường chối cãi, đằng này… Bà ấy làm vậy không phải vì cứu anh mà đang đào hố sẵn cho anh nhảy đấy.
Bây giờ Hoàng Diệu sảy thai rồi, thậm chí còn vì chuyện này mà rơi vào tình trạng nguy kịch, xử lý không khéo cả nhà anh ta đều gặp hoạ.
Đan Thư đỡ trán:
- Xử lý rắc rối cho anh chứ còn gì nữa.
- Nhưng sao bà ấy không bàn bạc với anh trước chứ?
Anh ta không ăn ốc sao mẹ phải đi đổ vỏ hộ anh ta? Vỏ này còn là vỏ độc, dính phát chết không kịp ngáp nữa chứ!!!!
- Ai bảo anh lăng nhăng, dăm ba bữa gây hoạ một lần.
Anh mà sống tử tế, bác gái sẽ mất niềm tin với anh thế à?
Đan Thư mà ở gần nhất đinh sẽ đấm anh ta mấy cái cho hả dạ, hai mươi tuổi đầu mà lơ ngơ như trẻ lên ba, chẳng bù cho Việt Vũ, người ta vừa đi học vừa đi làm còn dư thời gian xử lý đống rắc rối do nhà họ Phan gây ra kìa.
Chờ đã...
Rắc rối lần này tuy cô cũng bị ảnh hưởng danh tiếng nhưng nếu tính tổn thất thì nhà họ Triệu thảm hơn cô nhiều.
Thế nên Việt Vũ bắt đầu ra tay với nhà họ Triệu rồi sao?