Nữ Phụ Độc Ác Cướp Bàn Tay Vàng

Chương 42: Đâm!




Vài ngày sau, Đông Thịnh có đến tìm Đông Nhật Minh vài lần nhưng lại bị cô ngăn cản lên đành bỏ cuộc.

Từ khi đuổi Đông Kình Lâm đi công ty ông ta suy sụp nặng, phải buôn bán đen, lậu để kiếm thêm thu nhập nhưng lại bị cảnh sát phát hiện được tóm đi luôn

Cô không ngờ mọi chuyện lại nhanh đến như thế ( Tại con tác giả lười)

_Tại phòng 401

Cô ngồi trên ghế sofa lướt web

" Nguyệt...Em xem gì vậy " Đông Nhật Minh từ trong bếp chui ra một đĩa táo

" Đông Thịnh bị bắt... " Cô thờ ơ nói đặt điện thoại xuống

" Ồ..." Đông Nhật Minh cũng không ngạc nhiên lắm vì Đông Thịnh cũng chẳng liên quan đến hắn nữa

" Mà...Anh gọi hẳn tên em như thế là sao " Cô nghiêng người lấy một miếng táo

" à... " Đông Nhật Minh ngượng ngùng nhiều khi hắn lỡ gọi tên cô lên cũng thành quen

" Vậy...Em gọi tên anh đi chúng ta coi như hòa " Đông Nhật Minh đưa ra kết luận làm cô suýt rơi miếng táo

Thiên Nguyệt: "..." Cừu nhỏ sao khôn thế

Im lặng một lúc cô nhỏ giọng lên tiếng: "Minh..." Âm thanh khá nhỏ nhưng Đông Nhật Minh vẫn có thể nghe thấy

Hắn quay sang cô thì thấy cô chống cằm nhìn sang chỗ khác không để ý tới hắn. Đông Nhật Minh dưng bỗng muốn cười có vẻ như cô là kiểu người trong nóng ngoài lạnh không muốn người khác thấy vẻ mặt xấu hổ của mình.

Tiếng lòng của Nguyệt tỷ: CMN ngại chết đi được!

" Nguyệt, ngày mai chúng ta đi hẹn hò nhé " Đông Nhật Minh lên tiếng phá tan bầu không khí trong đầu cô

" Hẹn hò? " Cô quay đầu lại, mày hơi nhướn. Hẹn hò = Phiền phức

" Em không thích à? " Đông Nhật Minh rũ mẳt tỏ ra thất vọng

" Anh muốn đi đâu? " Cô miễn cưỡng hỏi

" Em có muốn đi đâu không? "

" Tự anh quyết định " Cô chẳng thèm quan tâm

Đông Nhật Minh đành thở dài tự mình sắp xếp buổi đi chơi

Tại sao cô gái của hắn lại khó gần thế chứ!!

Buổi hẹn hò của hai người họ là một buổi xem phim

Ban đầu Đông Nhật Minh định mua vé phim tình cảm nhưng cô lại thích phim hành động đúng với sở thích của hắn, thế là hai người cùng đi xem phim hành động trong buổi hẹn hò đầu tiên ( dị vcl)

Trong rạp chiếu:

" Nhân vật chính quá yếu " Cô bình luận

" Nhân vật chính quá Đần " Đông Nhật Minh bình luận

" Nhân vật nữ quá ngu " Cô bình luận

" Nhân vật chính dại gái " Đông Nhật Minh bình luận

Mọi người: "..." Sao hai người không đi làm đạo diễn luôn đi? Nếu nhân vật chính lợi hại như vậy ngay từ đầu thì đã không có phim rồi!!!

Sau khi xem xong, hai người vội vàng ra khỏi rạp chiếu nếu không bị mọi người chửi chết

" Em thấy phim thế nào " Đông Nhật Minh quay sang hỏi cô

" Cũng tạm " Cô cảm thán

Đông Nhật Minh cười trừ đúng là "Cũng tạm" thật (Cũng tạm = Dở tệ).

Đang định hỏi cô muốn ăn gì thì một giọng nói phía sau hai người vang lên

" LAM THIÊN NGUYỆT " Giọng nói gằn lên mang đầy thù hận cô nhận ra đây là giọng của Đình Đình

Vừa định quay đầu lại thì một thân hình chùm áo choàng đen sắp lao đến phía cô, vốn cô có thể tránh được nhưng nghĩ lại Đông Nhật Minh đang ở bên cạnh nếu cô tránh ra thì Đình Đình đổi mục làm hắn bị thương thì sao?

*Phập*Đang trong lúc boăn khoăn chưa kịp nghĩ một con dao đâm vào bên eo của cô

" Đi chết đi! " Đấy là câu nói cuối cùng của Đình Đình mà cô nghe thấy.

Sau đó cô thấy khuộn mặt hoảng hốt, kinh hãi, đau khổ của Đông Nhật Minh " Nguyệt! "

Cô bắt đầu mất đi ý thức. Cô thề rằng sẽ không để hắn...Bị thương thêm một lần nào nữa

___Hạo Minh

___________