Nữ Phụ Độc Ác Cướp Bàn Tay Vàng

Chương 30




Trong lúc Đông Nhật Minh nghỉ học thì nhà trường tổ chức một cuộc cắm trại trong rừng ở ngay sau trường. Cô nhàm chán định không đi thì nghe tin Đình Đình khối trên cũng đi lên góp mặt đi cho vui

Cứ khi vào rừng cô lại cảm giác như có chiến tranh đẫm máu vậy lên buổi cắm trại này đối với cô phải nói là "Chán Ghét"

Trong lúc mọi người đang dựng lều thì cô ngồi trên tảng đá suy tư cái gì đó thì thấy anh trai Lam Thiên Hàn chạy vội tới

" Em có thấy Mộc Hy đi đâu không " Lam Thiên Hàn hoảng hốt hỏi

" Mộc Hy? Chị ấy mất tích sao " Cô chậm rãi đứng dậy

" Ừm, không thấy cô ấy ở đâu nữa  "

" Vậy...Em giúp anh đi tìm " Dù sao cũng đang chán

Tại một vách đá

Có một mẩu giấy đặt ngay sát vách

" Anh hai nhìn xem...cái này anh gửi cho chị ấy à " Cô đưa mẩu giấy cho Lam Thiên Hàn

Mẩu giấy ghi thế này:

" Đến chỗ vách đá đi tôi đợi, chúng ta cần nói chuyện. Ký: Lam Thiên Hàn "

" Cái này đâu phải anh viết? " Lam Thiên Hàn nhíu mày, nét chữ này chỉ có thể là....

" Mọi người đang làm gì vậy " Đình Đình Đình từ bên ngoài hốt hoảng chạy vào

" Đình tỷ chị có biết cái này không " Cô chìa mẩu giấy ra

" Em...em hỏi gì vậy? Chị...làm sao biết được " Đình Đình chột dạ đảo mắt sang chỗ khác

" Có người đã giả mạo làm Hàn ca viết thư cho chị ấy nhưng nét chữ hoàn toàn là của con gái..." Cô quan sát nét mặt của Đình Đình thay đổi đến linh hoạt

" Đúng rồi, anh hai mau gọi đội cứu hộ đến đi có thể chị ấy rơi xuống vực đó " Cô quay sang Lam Thiên Hàn nói

" Được " Lam Thiên Hàn vội vàng quay lưng đi gọi mọi người

" Vậy em đi trước nhé...Đình tỷ "

Cuối cùng Mộc Hy cũng được cứu lên nhưng bị thương khá nặng còn rơi vào hôn mê lên rất nhanh được đưa vào bệnh viện. Buổi cắm trại bị hủy từ đó

Trong bệnh viện

Mộc Hy vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại thì Đình Đình kéo cửa bước vào. Cô ta tiến lại gần giường của Mộc Hy, Đình Đình  giang hai tay đặt ở cổ Mộc Hy chuẩn bị bóp thì tiếng đẩy cửa mạnh phát ra

" Đình Đình cô muốn làm gì " Lam Thiên Hàn ngoài cửa tức giận tiến vào theo sau là cô

" Anh hiều lầm rồi không phải như anh nghĩ đâu " Đình Đình hoảng loạn nói

" Vậy nhìn xem đây là cái gì *Xoạt* " Một sấp ảnh ném xuống, trong ảnh là cảnh cô ta đẩy Mộc Hy được chụp từng góc khác nhau đến rõ nét

" Em...." Mộc Hy run rẩy cô ta không nghĩ ở đấy có máy theo dõi

" Mau cút đi. Tôi không muốn nhìn thấy cô nữa! " Lam Thiên Hàn tức giận đến đen

....

Đình Đình khập khiễng ra khỏi bệnh viện, cô ta nghĩ bây giờ về Lam gia thu dọn đồ đạc rồi rời đi cũng chưa muộn

" Vẫn còn có ý định trở về Lam gia sao? " Cô đứng sau Đình Đình nói

" Em... " Đình Đình kinh ngạc lùi lại

" Rất tiếc mẹ tôi đã biết chị chôm bản thiết kế của bà ấy rồi nếu bây chị trở về có khi bị xét xử đó " Cô mỉm cười nhưng trong mắt Đình Đình là nụ cười đắc ý

" Mày...tất cả là do Mày " Đình Đình tức giận rống lên

" Lộ bộ mặt thật rồi sao? Hồ ly tiểu thư " Cô cười cười

" Hừ! Cứ đợi đó tao không để yên cho mày đâu " Đình Đình bắt tãi nhanh chóng rời khỏi

Sau khi Đình Đình rời đi nụ cười mỉm của cô dập tằt thay vào đó là khuôn mặt lạnh

" Không đuổi theo sao? " Đông Nhật Minh từ sau lưng cô chui ra nói

" Không cần...Dù sao cô ta cũng sắp hết thời rồi "

__________