Buổi tối đến, Lam Thiên Nguyệt trở về Lam gia, Bà Lam và Ông Lam đã ra ngoài ăn tối với nhau, Lam Thiên Hàn thì đến nhà Mộc Hy lấy lòng ba mẹ "vợ" Còn Đình Đình thì đi quái đâu không biết
Đám người hầu thì hôm nay xin nghỉ tập thể, trong nhà rất yên tĩnh. Cô định mò vào bếp kiếm đồ ăn thì nghe tiếng chuông ngoài cửa kêu, mở cửa ra thì thấy gương mặt phởn của tên Hoàng Kiệt
Hoàng Kiệt sang rủ cô đi ăn, Lam Thiên Nguyệt định từ chối thì nghĩ lại nếu bây giờ cô nấu ăn thì rất phiền phức lên cô đồng ý đi cùng dù sao cũng miễn phí
Hoàng Kiệt dẫn cô vào một quán ăn tôi trông khá bình thường. Sau khi tìm được chỗ ngồi hai người ngồi đối diện nhau
" Hôm nay trông em không tốt lắm có chuyện gì sao? " Hoàng Kiệt hỏi
" Em rất tốt " Cô dường như không quan tâm trả lời đại, mắt nhìn vào thựa đơn trên tay
" Quý khách muốn dùng gì " Giọng nói quen thuộc vang lên, cô ngẩng đầu lên thấy khuôn mặt Đông Nhật Minh kinh ngạc nhìn cô
" Cậu..." Hai người đồng thanh
Cô thật sự không biết Đông Nhật Minh làm thêm ở đây lên thực sự rất ngạc nhiên. Còn Đông Nhật Minh không ngờ cô lại đến chỗ này cùng với một người khác trong lòng khó chịu không thôi
" Ơ..Đây chẳng phải bạn học em sao? Cậu ta làm ở đây à " Hoàng Kiệt lên tiếng đập tan suy nghĩ ủa hai người
" Quý khách muốn dùng gì " Đông Nhật Minh che giấu sự khó chịu lập lại câu vừa nói
" À ừm...Vậy cho chúng tôi..." Hoàng Kiệt cũng không hỏi gì nữa bắt đầu gọi món
Trong suốt bữa ăn, Đông Nhật Minh nhìn thấy cô và Hoàng Kiệt nói chuyện, cười đùa rất vui vẻ nhưng thực chất cô chỉ cười cười cho anh ta vui chứ chẳng hiểu anh ta nói gì. Cô cảm thấy tên Hoàng Kiệt này không có bám riết Đình Đình như trong kịch bản lên sẽ loại hắn ra trong danh sách
Ăn xong cô và Hoàng Kiệt rời đi mà không biết người nào đó đang cực kỳ bực bội
_______
" Này, Nhật Minh cậu sao vậy? Khó chịu chuyện gì à? " Gin đang hướng dẫn thì quay ra thấy Đông Nhật Minh ngồi thẫn thờ nhăn nhó như đứa trẻ bị bỏ rơi
"...Hôm nay tôi thấy Thiên Nguyệt đi ăn cùng người khác "
" Cậu khó chịu vì chuyện này ư? " Gin giật mình, ngay từ đầu hắn cảm thấy quan hệ giữa hai người này không bình thường
"...Có lẽ vậy..." Đông Nhật Minh buồn rầu
" Hửm...Chẳng lẽ cậu thích cô ấy? "
" Không thể nào...Cô ấy lúc nào cũng khiến tôi bực mình...nhưng khi ở bên cô ấy tôi lại cảm thấy dễ chịu "