Nữ Phụ Đại Sủng

Chương 77: Cuộc sống không em (1)




Năm năm sau.

Thành phố T.

Ưu Lục ngồi trên chiếc ghế sô pha, miệng hút điếu thuốc, mắt xa xăm nhìn về phía chân trời. Đã năm năm, không biết em còn sống hay đã chết, em còn nhớ tôi không? Ly rượu trên bàn sắp cạn, mà nỗi nhớ da diết ấy chẳng thể nào vơi đi. Cảnh ban đêm thật đẹp, nhưng cũng thật buồn. Ánh sáng lung linh dưới mắt kia, cũng không thể giúp anh tìm được cô.

"Cạch" - tiếng cửa mở làm Ưu Lục quay trở về thực tại, anh quay người ra đằng sau. Đình Vãn vừa mới tắm xong, chỉ có một chiếc khăn tắm quấn quanh người, cô ta bước đôi chân trắng nõn nà đi vào, vòng tay ôm lấy Ưu Lục:

"- Cùng em được không?"

Ánh mắt Ưu Lục lạnh lẽo, nhẹ nhàng thoát ra cái ôm chặt của Đình Vãn, khéo léo từ chối:

"- Tôi chờ Song Song, không thể cùng cô được."

"- Tại sao? Dù sao Song Song cũng đã chết!" -  Đình Vãn phẫn nộ trả lời, người đã chết, chờ đợi cái quái gì?! Ưu Lục vừa nghe xong, người dâng lên một tầng hàn khí, đặt cô ta xuống bàn, bóp chặt cổ Đình Vãn:

"- Đừng để tôi phạm vào điều tối kị."

Đình Vãn chợt nhớ ra, Ưu Lục nói không bao giờ đánh phụ nữ. Nhưng cô ta lại quên, sơ suất nhắc tới người phụ nữ kia. Cô ta muốn mở miệng, nhưng bị Ưu Lục bóp chặt cổ, ú ớ trong họng không nói được, chỉ biết căm phẫn nhìn. Cô ta yêu Ưu Lục như vậy, chờ đợi anh bao nhiêu năm, nhưng vẫn là Ưu Lục yêu người khác. Cô ta không cam lòng.

"- Dù cô làm việc dưới quyền của tôi." - Ưu Lục bóp mạnh tay, làm cô ta bị nghẹt, chỉ có thể ú ớ, mặt đỏ như cà chua.

Ưu Lục thả tay ra, Đình Vãn được thả liền không ngừng hô hấp. Cô ta liền chạy đi, trong lòng đầy thù hận, Song Song, nếu như cô còn sống, chỉ cần bước một bước lại gần Ưu Lục, tôi liền giết không tha.