Nữ Phụ: Cô Ấy Không Online

Chương 196: Thử nghiệm




NỮ PHỤ: CÔ ẤY KHÔNG ONLINE (CHƯƠNG 196) | Facebook

Hội Những Người Thích Ngôn Tình Sủng Và Có Logic

NỮ PHỤ: CÔ ẤY KHÔNG ONLINE (CHƯƠNG 196)

30 THÁNG 10, 2018 · CÔNG KHAI

MỤC LỤC

☆ Chương 196: Thử nghiệm

Diệp Thu Bạch nhìn ra Hồng Đậu có tâm sự, hắn không khỏi đứng tại chỗ mà ảo não, hôm nay mình quả thật có chút nóng nảy, thành thân là đại sự, huống chi, Hồng Đậu cũng không biết nội tình, nàng chỉ nghĩ chính mình vẫn là thê tử của Thẩm Lạc Ngôn, cũng bởi vậy mới có thể thấp thỏm bất an như thế. Hắn nên cho Hồng Đậu thêm chút thời gian để nàng chậm rãi suy xét.

Giọng nói quyến rũ tuỳ tiện trêu đùa truyền đến từ phía trước, “Theo đuổi con gái cũng không phải theo đuổi như vậy đâu nha.”

A Miên dựa lưng vào một thân cây trúc, nàng tươi cười nhìn móng tay mới làm của mình, móng tay sơn màu đỏ của hoa phượng tiên, màu đỏ này yêu dã như máu tươi, tựa như rất nhanh, trên tay nàng liền sẽ nhỏ vài giọt máu tươi vậy.

“Chuyện của ta cùng Hồng Đậu, không nhọc A Miên cô nương lo lắng.” Diệp Thu Bạch lễ phép mà xa cách cười một tiếng, không hề do dự dừng lại mà cứ thế nhấc chân đi.

A Miên “A” một tiếng, nàng buông tay xuống, lẳng lặng mà nhìn bóng dáng Diệp Thu Bạch biến mất không thấy đâu. Sau một lát, nàng nói: “Tiểu Phi Phi.”

“A Miên cô nương.” Tuyết Phi Phi theo tiếng mà xuất hiện, dáng vẻ cực kỳ thấp thỏm.

Trong rừng trúc đầy lá rụng bay múa, A Miên không chút để ý nói: “Ngươi giúp ta làm một chuyện, tin chắc sư đệ đáng yêu kia của ta cũng sẽ vui vẻ khi chứng kiến.”

“A Miên cô nương có gì cần yêu cầu thuộc hạ, xin cứ việc phân phó.” Tuyết Phi Phi cúi đầu, trong lòng chửi thầm, cho dù ngươi không lấy Giáo chủ ra ép ta, ta cũng không dám nói “Không” mà.

Lá rơi không tiếng động.

Luận võ buổi chiều Hồng Đậu cũng không có hứng thú đi xem, nàng một mình chui trong phòng, ăn không ngồi rồi cầm một đóa hoa tươi vặt cánh hoa, “Đồng ý, không đồng ý, đồng ý……”

Trên bàn đã phủ kín cánh hoa, một bình hoa đang yên lành đẹp đẽ, giờ cũng chỉ còn lại lá với cành.

“Không đồng……” Tay Hồng Đậu ngừng ở cánh hoa cuối cùng trên đóa hoa, nàng cắn răng, xé cánh hoa cuối cùng này thành hai nửa, “Không đồng ý, đồng ý!”

“Rầm” một tiếng, Hồng Đậu cầm cành hoa đập lên bàn, theo đó, nàng càng thêm bực bội, thống khổ túm lấy đầu tóc mình, lần đầu tiên nàng cảm thấy đau đầu như vậy.

“Tiểu cô nương hôm nay thật có nhã hứng nha.”

Nghe được giọng nói, Hồng Đậu đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy người ngồi đối diện là A Miên không biết đã đến từ khi nào, nàng lại tiếp tục ủ rũ cụp đuôi, A Miên lần nào cũng xuất quỷ nhập thần xuất hiện bên cạnh nàng, nàng đều đã quen.

A Miên nhặt một mảnh cánh hoa trên bàn lên, nàng thú vị nói: “Một chiêu ngắt hoa vặt cánh này của tiểu cô nương, thật ra có thể xưng ngang ngửa với đạo tặc hái hoa trên giang hồ.”

“A Miên ngươi cũng đừng trêu ta nữa……” Hồng Đậu ỉu xìu ghé vào trên bàn, nàng thổi một hơi, cánh hoa trên bàn liền bay lên, ủ rũ nói: “Ta đã phiền chết đi được rồi……”

“Chẳng phải là chuyện Diệp Minh chủ sao? Có gì mà phải phiền.”

Hồng Đậu giương mắt nhìn A Miên.

A Miên không che giấu chuyện mình nghe lén chút nào, “Các ngươi nói gì ta đều nghe được cả, hiện giờ ngươi phiền não, chẳng phải cũng là vì Diệp Minh chủ sao?”

“Ừm……” Hồng Đậu ghé vào trên bàn tiếp tục ủ rũ.

A Miên khom lưng ghé sát vào mặt Hồng Đậu, nàng thấp giọng nói: “Ngươi chẳng phải là không rõ bản thân mình thích Diệp Minh chủ có đủ để thành thân hay không sao? Muốn biết đáp án, kỳ thật có một phương pháp rất đơn giản.”

“Phương pháp gì?” Hồng Đậu lập tức có tinh thần ngồi thẳng lưng.

A Miên đứng dậy, ngồi xuống bên cạnh Hồng Đậu, đầu tiên nàng mỉm cười, khi mở miệng lần nữa, nàng hạ thấp giọng, tăng thêm vẻ dụ hoặc lạ kỳ, “Chỉ cần làm một thử nghiệm, để thấy rằng ngoại trừ Diệp Minh chủ, ngươi sẽ không rung động với những người khác, như vậy liền có thể chứng minh, ngươi thực sự muốn gả cho hắn.”

“Nhưng thử nghiệm mà ngươi nói…… phải làm như thế nào?”

“Rất đơn giản nha.” A Miên lần thứ hai ghé sát vào mặt Hồng Đậu, nàng thấp giọng cười, thần sắc đa tình tà mị, trong mắt lại cười như không cười, môi đỏ yêu dị diễm lệ, giờ phút này tà tà gợi lên, mang theo dụ hoặc trí mạng.

Trong đầu óc Hồng Đậu không rõ tại sao vang lên tiếng chuông cảnh báo.

Bàn tay sơn móng màu đỏ hoa phượng tiên kia của A Miên cũng đã nâng cằm Hồng Đậu, “Chỉ cần như thế…… là được rồi.”

Một nụ hôn đặt xuống trên môi nàng.

Hồng Đậu cả kinh mở to hai mắt.

Chuyện còn chưa kết thúc, thân thể Hồng Đậu nháy mắt bị trói buộc trong một cái ôm chặt chẽ, tất cả lời muốn thốt ra đều bị bao phủ trong nụ hôn không biết là ôn nhu hay đa tình này, tận đến khi, lưỡi A Miên lạnh lùng tiến vào trong miệng Hồng Đậu.

Hồng Đậu nghĩ, tim mình hiện tại chắc ngừng đập luôn rồi.