Nữ Pháp Y Của Tổng Tài Mặt Than

Chương 422




Chương 422

Đây là một khu nhà ba gian, phòng bếp được chia thành nhiều gian nhỏ hơn.

Trên cái thớt gỗ ở gian phòng đầu tiên, có để một túi ni lông lớn, miệng túi mở ra, có thể nhìn thấy rõ ràng ở bên trong có rất nhiều thớ thịt được cắt ra thành từng khối như đậu phụ vậy. Trên thớt còn có một tảng thịt khác tương đối lớn.

Nhìn những khối thịt kia, Mạch Tiểu Miên hơi nhíu mày lại, dạ dày có hơi khó chịu, xuất hiện cảm giác buồn nôn.

Là một pháp y ưu tú nhiều năm kinh nghiệm, cô vừa liếc mắt đã nhìn thấy nhưng thớ thịt chín kia không phải thịt heo, thịt trâu, hay thịt dê các loại, mà là thịt người. Thịt người đã bị nấu chín.

Trải qua vô số vụ án lớn nhỏ, cũng từng xử lý qua những vụ án chặt xác băm thây khác nhau, nhưng mà cho tới bây giờ, cô cũng chưa từng thấy qua vụ án nào lại băm nhỏ thi thể ra rồi nấu chín như thế này cả.

“0ẹ…

Một cảnh sát ở bên cạnh chợt phát tiếng động.

Âm thanh này, giống như có sức cảm hóa vậy, dẫn đến liên tù tì nhiều cảnh sát trẻ tuổi khác bắt đâu nôn mửa. Cuối cùng chỉ còn lại đội trưởng Lý, Mạch Tiểu Miên cùng Đàm Thủy Minh.

Biểu cảm của Đàm Thủy Minh so với Mạch Tiểu Miên còn bình tĩnh lạnh lùng hơn.

Cách cô ấy nhìn những mảng thịt người kia, không khác gì trông thấy thịt heo cả Xem ra, trên phương diện này, tư chất tâm lý của cô ấy còn cao hơn cả Mạch Tiểu Miên.

“Anh cảnh sát à, chuyện này thật sự không liên quan gì đến tôi cả. Sáng sớm hôm nay tôi đi quét dọn đường phố, nhìn thấy một túi thịt bị ném dưới đất, trông có vẻ không tệ nên tôi liền nổi lòng tham lấy về. Không ngờ bên trong còn có đầu ngón tay người, người thật không phải tôi giết đâu, anh nhất định phải điều tra rõ ràng đấy!”

Một bác gái đã đứng tuổi mặc quần áo công nhân dọn vệ sinh khẩn trương kéo tay đội trưởng Lý nói.

“Ừ, bà yên tâm, chúng tôi sẽ điều tra rõ ràng.”

Đội trưởng Lý để bà ấy kể lại chuyện nhặt được túi thịt một lần nữa.

“Pháp y Mạch, chuyện xảy ra là như vậy đấy. Đội hình cảnh của chúng tôi đã phong tỏa hiện trường lại, phát hiện thêm một túi đồ ở thùng rác gần đây. Đợi cô giám định trước xem thử, rồi sẽ chạy tới chỗ đó sau.”

Đội trưởng Lý nói với Mạch Tiểu Miên.

“Được!”

Mạch Tiểu Miên cùng Đàm Thủy Minh bắt tay ngay vào việc, mang bao tay, đeo khẩu trang che chăn lại. Đầu tiên kiểm tra giám định bên ngoài túi nilon, lấy vân tay ở phía trên, sau đó mới mở bên trong ra xem.

“Từ đường vân có thể thấy, là cùng một người, ước chừng mới chỉ có một phần sáu cơ thể. Chủ yếu tập trung vào vị trí vai trái…”

Mạch Tiểu Miên cố nén cảm giác buồn nôn, lấy thịt bên trong ra kiểm tra, nói: “Kỹ thuật cắt cực kỳ tinh xảo, hơn nữa kích thước cơ bản tương tự nhau, từng khúc xương trông vô cùng chỉnh †ề. Tay nghề xử lý của hung thủ thế này, thì chắc hẳn là đầu bếp, hoặc là bác sĩ…”

Mạch Tiểu Miên vừa nói, Đàm Thủy Minh ở bên cạnh ghi chép, hơn nữa còn nói lên nhận định của chính mình.

Lúc này, đội trưởng Lý nhận được điện thoại, sau đó vẻ mặt đầy nghiêm trọng nói với Mạch Tiểu Mi ‘Ở trong các thùng rác quanh đây, ai cũng có phát hiện giống nhau, đều là thi thể được băm nhỏ…”