Nữ Pháp Y Của Tổng Tài Mặt Than

Chương 291






“Không được tùy tiện đụng vào thắt lưng tôi!”
Cách một tấm khăn lông, anh nói.
“Tôi cứ đụng vào đấy.”
Mạch Tiểu Miên vẫn luôn mang tính cách trẻ con, hơn nữa cũng không biết mình chạm vào thắt lưng người ta sẽ khiến họ nhạy cảm xuất hiện phản ứng.

Cô đưa tay ra lần nữa, dùng sức véo mạnh vào thắt lưng của anh.

Cô ngắt một cái, giống như đạn được lên nòng vậy, làm cho.
vị trí kia của anh trong nháy mắt giống như một tên lính ngẩng cao đầu đứng thẳng.

Một luồng nhiệt nóng bỏng xộc lên.
Mà Mạch Tiểu Miên vẫn không biết, cảm thấy véo anh một chút thôi mà cả người anh đã cứng đờ rồi.

Cô cảm thấy rất thú vị, lại một lân nữa đưa tay mình ra, ở bên hông anh véo tới véo lui…
“Mạch Tiểu Miên.”
Kiều Minh Húc quả thực không chịu nỗi nữa, thả khăn lông xuống, rống to với cô một tiếng.

Đôi mắt vì cố nén dục vọng nào đó mà hăn lên tơ máu, nói: “Em dừng tay lại cho tôi!”
Mạch Tiểu Miên bất thình lình bị anh gầm lên một tiếng, sợ hết hồn, vội vàng rụt tay lại, trợn mắt liếc anh nói: “Đùa một chút cũng không được sao, thật là không biết đùa mà.”

“Đùa à? Vậy để tôi đùa với em!”
Kiều Minh Húc thấy dáng vẻ lý sự của cô, bèn tức giận nói.
“Vậy anh đùa xem nào.

Tôi véo thắt lưng anh bao nhiêu cái, anh liền véo lại tôi bấy nhiêu.

Được chứ? Tôi còn sợ anh sao?”
Cô đứng thẳng người, tỏ ý anh cứ tới mà trả thù đi.
Kiều Minh Húc nhìn bờ eo mềm mại nhỏ nhắn kia của cô, khàn giọng nói: ‘Mạch Tiểu Miên, em đừng dụ dỗ tôi!”
“Tôi dụ dỗ anh? Tôi quyến rũ anh chỗ nào hả? Tôi chỉ để anh véo thắt lưng trả đũa lại thôi mà, cũng không phải cởi quần áo ral”
Mạch Tiểu Miên là gái ế, làm gì biết việc ngắt eo cũng là một cách để dẫn dụ người khác.
Kiều Minh Húc hơi đỏ mặt, liếc mắt nhìn cô, nói: “Mạch Tiểu Miên, em thật đúng là càng ngày càng càn rỡ mà!”
“Tôi càn rỡ thế nào?”

Mạch Tiểu Miên mặt đầy vô tình nói:”Anh mới là người hẹp hòi đấy, bị tôi đẩy tí thôi đã xấu hổ thành giận.

Tôi rộng lượng để anh trả thù anh lại nói tôi càn rỡ, anh thật sự giống hệt tổng tài bá đạo mà trên mạng hay nói đấy!”
Nghe thấy lời này của cô, Kiều Minh Húc cảm thấy trước mắt giống như có một đám quạ đen bay qua…
Người phụ nữ đáng chết này!
Thấy anh bị mình chọc giận tức đến không nói nên lời, Mạch Tiểu Miên lập tức bày ra dáng vẻ của người thắng trận, bắt đầu đánh răng súc miệng.
Nhìn bọt kem dính trên môi cô, Kiều Minh Húc lại có cảm giác khát nước, hơn nữa dục vọng còn bành trướng lợi hại hơn.

Anh bèn vội vàng cùng dục vọng ấy rời đi nhanh.