Nữ Nhân Của Vương, Ai Dám Động!

Chương 117: Đều là do ngài hại.




Edit: Lumi

"Mỗi năm đều có, chuyện này không cách nào ngăn chặn, bởi vì quốc gia nào cũng có."

Thấy quan hệ giữa Phượng Cửu Nhi và vương gia dường như càng ngày càng tốt, những gì có thể nói, Ngự Kinh Phong đều không giấu diếm.

Đương nhiên, ngoài những điều không thể nói, nhưng chuyện này quá dễ hiểu, trong lòng mọi người quả thực đều biết rõ.

"Nói cách khác, cho dù là mấy người ở cùng ta, cũng có khả năng là gian tế?"

"Ai cũng có thể, bởi vậy mọi người tuy đã vào Long Võ viện, nhưng cũng phải trải qua tầng tầng lớp lớp kiểm tra sàng lọc, mới có thể tham gia vào hành động trung tâm."

Ngự Kinh Phong lắc đầu với nàng, ra hiệu dừng chủ đề này lại.

Vương gia khó khăn lắm mới ngủ được, Ngự Kinh Phong chỉ hy vọng hắn có thể ngủ nhiều một chút.

Phượng Cửu Nhi hiểu ý của hắn, gật đầu, đang định đi, thì chợt nhớ ra vấn đề nào đó: "Ngự đại đại, thích khách đêm nay, bị bọn ta đả thương rồi."


"Nói cho ta là bị thương ở đâu." Ngự Kinh Phong cảm thấy khá hứng thú với chuyện này.

Phượng Cửu Nhi khẽ nói : "Cánh tay trái bị ám khí của Tiểu Anh Đào đả thương, ngực bị đoản đao của Mộ Mục cắt. "

"Hiểu rồi, ta sẽ cho người ta tra kỹ toàn bộ Chính Quân viện, đa tạ !"

Phượng Cửu Nhi gật đầu, lại nhịn không được quay đầu liếc mắt nhìn cửa phòng của Cửu hoàng thúc, rồi mới quay người rời đi.

Ngự Kinh Phong lại đuổi theo vài bước, khẽ nói : "Cửu Nhi tiểu thư, hình như vương gia... Hình như từ lúc có Cửu Nhi tiểu thư ở đây, giấc ngủ trở nên rất bình thản, nếu..."

Hắn dừng lại một chút, dường như có chút khó xử, dù sao, chuyện này đối với cô nương nhà người ta mà nói, quả thực không được tốt.

Trên thực tế, danh dự của Cửu Nhi tiểu thư, sớm đã bị vương gia hủy bảy tám phần rồi, chỉ là, hình như hai người đều không để tâm chuyện này.


"Cửu Nhi tiểu thư, nếu mỗi ngày đều có thể qua đây dỗ vương gia vào giấc ngủ, vậy..."

"Khụ, ta còn có việc, ta đi trước đây, tạm biệt !" Phượng Cửu Nhi chạy như bay, trông giống như có rắn độc mãnh thú đuổi theo sau lưng nàng vậy.

Ngự Kinh Phong hơi bất đắc dĩ, biết yêu cầu này rất khó, nhưng, Cửu Nhi tiểu thư có cần phải chạy nhanh như vậy không, vương gia nhà bọn họ tốt xấu gì cũng là mỹ nam tử tuyệt sắc mà !

Nếu đổi thành cô nương khác, có khi đã bổ nhào qua rồi, Cửu Nhi tiểu thư lại ghét bỏ, haizzz...

Phượng Cửu Nhi không phải là không thích, mà là, nhớ lại đêm nay mình đã dỗ Cửu hoàng thúc đi vào giấc ngủ như thế nào, thì khuôn mặt như muốn bốc cháy lên.

Ghét bỏ, có lẽ không có, nhưng, hoảng sợ nha !

Tối nào cũng như vậy, nhỡ một ngày nào đó không nhịn được đè Cửu hoàng thúc ra ăn luôn thì phải làm sao ? OMG, xấu hổ quá đi mất !


"Nhưng Cửu Nhi tiểu thư, lần phát độc này của vương gia, ngài cũng không tránh khỏi có liên quan."

Ngự Kinh Phong vẫn không có ý định từ bỏ, lại đuổi theo.

Vương gia thật sự không dễ gì mới có thể ngủ ngon, bọn họ ở bên ngoài nói chuyện lâu như vậy, vương gia vẫn không tỉnh lại, có thể thấy ngài ấy đã ngủ rất sâu.

Là thuộc hạ trung thành nhất của vương gia, đương nhiên hy vọng ngày nào vương gia cũng có thể ngủ ngon.

"Ta ?"Phượng Cửu Nhi dừng chân lại, quay đầu nhìn hắn, chỉ vào mình : "Ngươi đừng vu khống ta, ta không phải là gian tế gì đó đâu đấy."

"Không, ta không có ý đó, ta là nói, lần trước vương gia bởi vì cứu ngài, động đến chân khí, cổ độc xâm nhập, mới dễ phát tác như vậy."

Ngự Kinh Phong thật sự không muốn làm khó một tiểu nha đầu, nhưng, vì vương gia, hắn nguyện phụ người trong thiên hạ.
"Đây đều là do Cửu Nhi tiểu thư hại, Cửu Nhi tiểu thư, chẳng lẽ ngài không định báo ơn sao ?"

Phượng Cửu Nhi cạn lời, nhưng ngẫm lại, tình huống bây giờ của Cửu hoàng thúc, cổ độc quả thực càng ngày càng lợi hại.

Lần trước động chân khí cứu nàng, lại thêm tâm mạch bị thương, nghe có vẻ quả thực đều là do nàng hại. Nàng thở ra một hơi : "Thực ra, ta vẫn đang nghĩ cách loại bỏ cổ độc trên người ngài ấy, chỉ là vẫn chưa tìm được thuốc dẫn thích hợp, ngươi đừng dùng lời nói kíƈɦ ŧɦíƈɦ ta, ít nhất ta cũng không phải là người vong ân phụ nghĩa."