Nụ Hôn Dâu Tây

Chương 42




Năm ngày sau, Tô Mặc Yên đi thử vai nữ chính của bộ phim “Bình minh”.

Trước đó, Tô Mặc Yên lấy thú tính của Lục Cẩm Bạch  vào chính ngày sinh nhật của anh ấy để uy hiếp anh ấy hướng dẫn cho cô.

Mặc dù người đàn ông này tuy trong tình yêu vừa ngây thơ vừa bá đạo như một đứa trẻ, nhưng trong công việc lại có phòng cách ổn định rất đáng tin cậy, khiến cho người ta vô điều kiện tin tưởng và an tâm.

Có Lục Cẩm Bạch hướng dẫn, Tô Mặc Yên càng hiểu rõ thêm về nhân vật Bạch Lê này.

Vào ngày thử vai, diễn xuất của cô đã làm cho toàn bộ trường quay choáng váng.

Tưởng Mục lập tức đập bảng, chọn cô làm diễn viên cho vai Bạch Lê.

Hơn nữa còn quyết định sau lễ Quốc Khánh sẽ trực tiếp vào tổ, đối với Tô Mặc Yên mà nói, lịch trình vẫn tương đối kín.

Trước khi vào đoàn làm phim “Bình Minh”, cô và Lục Cẩm Bạch còn phải phối hợp với Phương Hoài để quảng bá bộ phim trước, cộng thêm Tô Mặc Yên có nhận thêm hai cái quảng cáo.

Cho nên từ sau sinh nhật Lục Cẩm Bạch, hai người bọn họ ngày càng ít thời gian bên nhau hơn, bận rộn đến mức ngay cả thời gian tạo scandal cũng không có.

Thật vất vả trong lễ Quốc Khánh mới được nghỉ ngơi hai ngày, Tô Mặc Yên lại bị Lục Cẩm Bạch lôi kéo trở về một chuyến gặp phụ huynh.

Coi như là chính thức đem chuyện gặp phụ huynh vào hành trình tiếp theo.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Sáng ngày lễ Quốc khánh, sương mù bao la.

Tô Mặc Yên đã dậy từ sáng sớm, trang điểm chải chuốt, thay mấy bộ quần áo, bảo Lục Cẩm Bạch chọn dùm cho cô ấy.

nhìn xem cái nào phù hợp hơn để gặp cha mẹ anh ấy.

Loại cảm giác căng thẳng đã lâu không gặp này làm cho Tô Mặc Yên nhớ lại lần đầu tiên bị mời phụ huynh lúc đang còn đi học.

Vì thế Lục Cẩm Bạch cố gắng an ủi cô, trước lạ sau quen, sau khi gặp cô lần này, khi nào rảnh rỗi anh lại dẫn cô trở về gặp thêm vài lần.

Đến lúc đó ba mẹ của anh đương nhiên cũng sẽ trở thành ba mẹ của Tô Mặc Yên.

Tô Mặc Yên: “…”

Kể từ khi mẹ cô qua đời, cô không còn mong đợi về tình cảm gia đình nữa.

Huống chi đó còn là cha mẹ Lục Cẩm Bạch, Tô Mặc Yên cũng không ôm quá nhiều hi vọng với bọn họ.

Chắc cũng chính là bởi vì cô không ôm quá nhiều hi vọng khi đi gặp cha mẹ của Lục Cẩm Bạch, cho nên sau khi gặp xong cô ngược lại cảm thấy cha mẹ anh cũng không tệ lắm.

Ít nhất là là những ứng cử viên cho vị trí bố mẹ chồng tương lai, chắc hẳn không phải loại tính tình khi ở chung sẽ làm khó dễ con dâu.

Nếu có trách nhiệm mà nói, cha mẹ Lục Cẩm Bạch thật sự đáng tin cậy hơn anh rất nhiều.

Mẹ Lục là người rất hiền lành, điềm đạm,trí thức, trên đường lên sảnh và đi xuống phòng bếp,luôn cố ý hỏi thăm Lục Cẩm Bạch về khẩu vị của Tô Mặc Yên, làm một bàn các món ăn mà cô yêu thích.

Cha của Lục Cẩm Bạch tốt bụng và chững chạc, cả người toàn thân toát ra vẻ nhã nhặn của một học giả.

Khuôn mặt giống đên bốn năm phần với Lục Cẩm Bạch, nhưng tính cách quả thực hoàn toàn khác biệt.

Vừa nhìn thấy liền biết Cha Lục khi còn trẻ đã là một người đàn ông dịu dàng ấm áp.

Tô Mặc Yên cũng không ngờ tới rằng mình sẽ cảm nhận được sự ấm áp của gia đình đã lâu không cảm nhận được ở trong nhà ba mẹ Lục Cẩm Bạch.

Không chỉ có như thế, mẹ Lục còn nói với Tô Mặc Yên, nói lúc Lục Cẩm Bạch khi đi học luôn nhắc tới cô,không biết gì về cô.

Còn từ trên giá sách cũ ở trong thư phòng lật ra bức thư tình mà Lục Cẩm Bạch  viết cho Tô Mặc Yên khi còn trẻ.

Không chỉ có một bức, nét chữ đó rõ ràng là đã được luyện tập rất chăm chỉ, bức sau so với bức trước viết càng đẹp hơn.

“Yên Yên à, cám ơn con đã trở thành bạn gái của A Cẩm nhà cô.”

“Nếu không phải con, sợ là cả đời này cô và ba nó cũng đừng hòng đợi đến khi nó đưa bạn gái về nhà mất.”

Mẹ Lục trở nên rất xúc động, thật giống như Tô Mặc Yên là vị cứu tinh của cả nhà bọn họ, cứu lấy đứa con trai không thông suốt của nhà bọn họ.

Trên đường trở về chỗ ở, Tô Mặc Yên đã hỏi qua chuyện này với Lục Cẩm Bạch.

Hai người bọn họ lái xe đi đến thăm Cụ hai nhà họ Lục, tất nhiên sau đó cũng lái xe trở về.

Lục Cẩm Bạch không dám uống rượu, biết phải làm tài xế cho Tô Mặc Yên.

Trên đường đi nghe cô nhắc tới chuyện thư tình, người đàn ông chỉ cười nhưng không nói câu gì, chỉ  lẳng lặng nghe, yên lặng lệch khỏi tuyến đường để về nhà, lái xe đến một công viên vắng vẻ mới chưa được mở cửa với bên ngoài.

Anh tìm thấy một góc hẻo lánh có thể khuất tầm nhìn để đậu xe.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Ngay sau đó liếc mắt nhìn trời không biết bắt đầu mưa tí tách từ lúc nào không hay ở ngoài cửa sổ.

Lục Cẩm Bạch khóa cửa xe, cởi dây an toàn ra, nghiêng người quay mặt về phía Tô Mặc Yên ở ghế lái phụ.

Đôi môi mỏng nhếch lên thành một nụ cười, anh thoải mái thừa nhận lúc còn đi học anh đã không biết gì về cô.

“Vậy sao lúc trước tại sao anh không tỏ tình?”

Viết nhiều thư tình như vậy, còn cố gắng luyện chữ? Cũng không thấy anh đưa nó cho cô.

Tô Mặc Yên có chút không hiểu.

Nếu như không phải hôm nay mẹ Lục nói cho cô biết, sau đó lấy ra mấy bức thư tình cũ kỹ kia làm bằng chứng.

Cô chắc chắn sẽ không thể tin được, Lục Cẩm Bạch từ lúc đi học đã có tình cảm với cô.

Cô còn tưởng rằng anh rất ghét cô nữa chứ …

Lục Cẩm Bạch, người được hỏi, xẹt qua chút không được tự nhiên trên mặt.

Ánh mắt từ trên người Tô Mặc Yên dời đi, nhìn những giọt mưa rơi xuống, đọng lại trên tấm kính chắn gió.

Một lát sau anh mới nhỏ giọng nói đôi tai đỏ bừng: “Khi đó cơ thể anh yếu ớt quá… Hơn nữa trong trường học còn đồn đoán chuyện em đánh người đàn anh mà đã tỏ tình với em. ”

“Còn có… Khi đó anh tưởng em thích Hứa Nhuận An. “Nói tới đây, Lục Cẩm Bạch đã hận đến nỗi muốn trở về quá khứ, tự đánh chính mình vì sự ngu si này.

Rốt cuộc tại sao hắn lại nghĩ như thế, tại sao lại có thể  nghĩ Tô Mặc Yên thích Hứa Nhuận An?

Chỉ vì giỏ dâu tây chết tiệt đó?

Lục Cẩm Bạch hối hận, lông mày rậm nhíu lại,vẻ mặt tràn đầy thất vọng.

Đến nổi anh còn không dám nhìn sắc mặt của Tô Mặc Yên, có lẽ là tám phần là cô sẽ tức giận vì tại anh lúc trước ngu ngốc cùng tự mình suy nghĩ lung tung, tự cho mình là đúng.

Trên thực tế Tô Mặc Yên ngược lại không có tức giận, vẻ mặt của cô có hơi cứng đờ, có chút kinh ngạc.

Có vẻ như cô cũng không nghĩ tới thời cấp 3 giữa cô và Lục Cẩm Bạch lại tồn tại một hiểu lầm nghiêm trọng mà lại buồn cười như vậy chứ.

Lục Cẩm Bạch cho rằng cô thích Hứa Nhuận An, cũng bởi vì cô có đưa cho Hứa Nhuận An một giỏ dâu tây khác trước khi cô đưa dâu tây cho anh?

Khó trách lúc ấy anh sắc mặt lạnh lùng nói với cô rằng anh không thích ăn dâu tây, bảo cô về sau đừng đối xử tốt với anh nữa, đem dâu tây tặng cho người khác đi.

Thì ra “người khác” ở đây là ám chỉ Hứa Nhuận An.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Sau bao nhiêu năm hiểu lầm bỗng nhiên được giải quyế, Tô Mặc Yên có chút dở khóc dở cười.

Một lúc lâu sau mới khẽ thở dài, “Chỉ vì một chút hiểu lầm nhỏ như vậy… Chúng tôi đã phải vòng qua vòng lại nhiều năm như vậy. ”

Nếu lúc trước không có những hiểu lầm này, liệu có phải cô và Lục Cẩm Bạch có thể đã sớm ở bên nhau rồi có phải không?

Có lẽ số phận của hai người bọn họ cũng sẽ thay đổi, có lẽ bọn họ có thể cũng sẽ không tiến vào giới giải trí.

Dường như cảm nhận được sự xúc động cùng với buồn bã của Tô Mặc Yên, Lục Cẩm Bạch đang ngồi ghế lái một lần nữa dời ánh mắt trở về trên người cô.

Hắn di chuyển tới gần cô, ngón tay thon dài đặt lên khuôn mặt trắng nõn như ngọc của cô,đầu ngón tay ấm áp nhẹ nhàng xoa.

Giọng nói khàn khàn: “Đừng suy nghĩ lung tung, có lẽ tất cả đều là định mệnh. ”

“Có lẽ ông trời cho rằng chúng ta không nên yêu nhau ở cái tuổi còn trẻ người non dạ, cho nên mới đùa giỡn, để cho tình yêu đến muộn thêm mấy năm.”

“Nhưng mặc kệ nói như thế nào thì nói, anh cho rằng có thể tỏ tình, yêu, ở cùng một chỗ với người mình yêu nhất ở độ tuổi tốt nhất, đã là may mắn lớn rồi.”

Suy nghĩ của Tô Mặc Yên dừng lại, đôi mắt lóe lên một ánh sáng nhỏ, ngạc nhiên nhìn anh

Giống như không thể ngờ rằng từ miệng của Lục Cẩm Bạch có thể nói ra những lời như vậy.

Nhìn thấy đôi mắt đào hòa tươi cười của người đàn ông càng ngày càng tới gần, Tô Mặc Yên lui về phía sau một chút, đưa tay ngăn cản đôi môi mỏng đang lặng yên không một tiếng động tiến gần của anh.

Lòng bàn tay nhẹ nhàng phủ lên hai cánh hoa mềm mại kia, nhịp tim bỗng nhiên tăng nhanh, sắc mặt hơi ửng hồng, nhưng vẫn hỏi  một câu: “Vừa rồi anh nói tuổi tốt nhất…”

“Làm sao anh biết được hiện tại là tuổi tốt nhất?”

Đôi môi của người đàn ông dưới lòng bàn tay của Tô Mặc Yên cong cong một độ cong nhẹ.

Tay anh nắm chặt tay cô, thuận thế ấn mạnh lên môi anh, hôn vào lòng bàn tay cô.

Cảm giác ngứa ngáy làm tim Tô Mặc Yên loạn nhịp.

Giống như giữa thung lũng trống rỗng bỗng chốc nở pháo hoa, hô hấp của cô hơi dồn dập.

Sau đó ngoan ngoan bị Lục Cẩm Bạch cầm tay rồi nhẹ nhàng đặt xuống.

Trơ mắt nhìn gương mặt đẹp trai của anh,đôi môi mỏng cọ lên cánh môi mềm mại của cô, hô hấp cũng hòa vào nhau.

Tô Mặc Yên nhắm hai mắt lại, nín thở.

Chỉ nghe giọng nói khàn khàn ấm áp như ngọc của giọng người đàn ông: “Bởi vì bây giờ anh có thể tự chịu trách nhiệm, có thể tự mình làm chủ cuộc hôn nhân của chính mình, cũng có thể… Trực tiếp bắt cóc em đến Cục Dân Chính lấy giấy chứng nhận kết hôn. ”

“Yên Yên, em nói xem… Đây có phải là độ tuổi tốt nhất để cho chúng ta yêu nhau không? ”

Tô Mặc Yên còn chưa kịp trả lời, hô hấp bị chiếm lấy.

Lục Cẩm Bạch hôn đến mãnh liệt, nhưng Tô Mặc Yên đã sớm chuẩn bị tâm lý, đối phó với nó cũng không được tính là quá mờ mịt.

Bầu không khí trong xe vì nụ hôn này mà trở nên mập mờ.

Bên ngoài trời lại mưa, xe lại dừng ở một nơi vắng vẻ…

Lục Cẩm Bạch lập tức một tấc lại muốn tiến thêm một thước.

Anh chỉnh phẳng ghế ngồi, nằm đè lên Tô Mặc Yên.

Vừa hôn cô, vừa cười khẽ cười bên tai cô, rất mê hoặc lòng người: “Yên Yên… Chúng ta ở chỗ này thử xem…”

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Ngày Tô Mặc Yên vào đoàn làm phim “Bình Minh”, một quả sấm sét nổ tung trên Weibo.

Khi đó cô vừa thay quần áo xong trang điểm xong, đang chờ chụp ảnh tuyên truyền.

Thẩm Ái gọi điện thoại cho trợ lý Tiểu Đổng, bảo Tô Mặc Yên nhận điện thoại.

Bảo cô liên lạc với Lục Cẩm Bạch ngay lập tức, để xử lý vụ hotsearch.

Toàn bộ hành trình Tô Mặc Yên không hiểu chuyện gì, cô nhớ rõ cô cùng với Lục Cẩm Bạch sẽ vào đoàn cùng chung một ngày.

Nhưng lần này anh nhận kịch bản thám hiểm ở Bắc Cực nhưng chỗ quay phim tin hiệu không được tốt lắm, chắc chắn sẽ không dễ liên lạc.

Vì thế trước khi liên lạc với Lục Cẩm Bạch, Tô Mặc Yên tự mình đăng nhập weibo, đi xem hotsearch.

Ngược lại không mất nhiều công sức, cô liền dễ dàng nhìn thấy hot search có liên quan đến mình.

Từ vị trí tìm kiếm thứ năm, trong nháy mắt đã leo lên vị trí thứ hai.

May mắn đầu tiên là một sự kiện xã hội, nếu không lúc này tên của cô, chắc chắn là đã đứng đầu bảng xếp hạng.

# Tô Mặc Yên Lục Cẩm Bạch đêm mưa hẹn hò #

Cái mục này thực sự là không cần quá bắt mắt.

Trước khi cô nhấp vào, ở trong đầu Tô Mặc Yên nhanh chóng nhớ lại một chút lịch trình gần đây của cô và Lục Cẩm Bạch.

Điều duy nhất có khả năng bị chụp được chính là trên đường từ nhà cha mẹ Lục Cẩm Bạch trở về.

Đêm mưa…

Đêm đó trời cũng mưa.

Hơn nữa đối với Tô Mặc Yên mà nói, đó vẫn là một đêm mưa bất thường.

Cả đời này cô không thể nào quên dáng vẻ điên cuồng của người đàn ông đem cô  đè lên ghế,trở nên phát điên vì cô.

Giống như một con thú bỗng dưng có tình yêu, Tô Mặc Yên đã cào rất nhiều vết ở trên người Lục Cẩm Bạch.

Tin đồn lần này quá đột ngột, cũng không biết là do bên truyền thông nào.

Nhưng người tung tin lần này đã tung ra một bộ ảnh ở dạng cửu cung cách *, có ảnh Tô Mặc Yên và Lục Cẩm đang tay trong tay tay đi ra khỏi khu nhà của ba mẹ Lục, cũng có ảnh Lục Cẩm Bạch mở cửa ghế lái phụ cho Tô Mặc Yên.

#

9 bức ảnh, có thể nói là bằng chứng sắt như núi.

Lúc này fan only của Lục Cẩm Bạch đang chửi bới điên cuồng trên mạng.

Cả Weibo của Tô Mặc Yên và quan truyền thông Ngư Ngữ, không ai may mắn thoát khỏi.

“Tiện nhân tiện nhân tiện nhân! Anh trai tôi sẽ không bao giờ thích cô ấy! ”

“Đã sớm nói người phụ nữ này có điều gì đó không ổn, nhìn cô ta sinh ra trong khuôn mặt quyến rũ kia kìa, một Phó Tri Yến cũng không đủ, còn muốn giẫm lên thầy giáo Lục của chúng tôi nữa, không ngờ có thể rẻ rúng đến mức độ này!”

“Tôi chịu  không được nữa rồi, tôi muốn tức chết rồi, thầy Lục sao lại đối xử tốt với cô ấy như vậy, cô ấy không đáng!”

- “SMY đi tìm chết nữa, đừng gây họa cho thầy Lục của tôi nữa!”

Còn có rất nhiều lời nói ác độc, xấu xa, bẩn thỉu nữa,, Tô Mặc Yên cơ bản không muốn đọc.

Ngay cả người ăn dưa cũng cảm thấy fan của Lục Cẩm Bạch lúc này thật sự rất tức giận, fan nhà bọn họ luôn nổi danh là phẩm chất cao, lúc này đã trở nên nóng nảy, mắng chửi Tô Mặc Yên cũng không hơn không kém gì với người phụ nữ lưu manh mắng chửi ở ngoài đường.

Sự việc liên tục lên men, đã có fan tổ chức để đá Tô Mặc Yên lăn ra khỏi giới giải trí.

Cho rằng cô không có một tác phẩm tiêu biểu nào, cũng không phải xuất thân chính quy, thật sự không xứng đáng ở lại trong giới này.

Với tình hình hiện tại, đã không phải trong phạm vi mà Thẩm Ái hay đội ngũ quan hệ công chúng của truyền thông Ngư Ngữ có thể đè xuống.

Khó trách Thẩm Ái bảo Tô Mặc Yên lập tức liên lạc với Lục Cẩm Bạch, để cho anh cùng bên kia xử lý chuyện này

Tô Mặc Yên đã gọi điện thoại ba lần, nhưng đều ở trong khu vực không có tín hiệu.

Cô nghĩ chắc là Lục Cẩm Bạch ở bên kia chắc chắn là nơi không có tín hiệu liên lạc được, cho nên cô dứt khoát nằm xuống.

Chắc cũng là do bản thân cô cũng không có khuynh hướng phát triển lâu dài trong giới, cũng không quan tâm lắm với những lời nói của người hâm mộ Lục Cẩm Bạch.

Tô Mặc Yên chỉ đi tìm Tưởng Mục, hỏi hắn bộ phim này vẫn tiếp tục để cho cô quay không?

Dù sao hiện tại cô giống  như bị toàn bộ cư dân mạng mắng, tương lai hướng đi cũng không rõ, có lẽ Tưởng Mục không muốn mạo hiểm như vậy.

Tưởng Mục thấy Tô Mặc Yên bình tĩnh như thế, trong lòng ngược lại gọi cô một tiếng kỳ nhân.

Bộ phim vẫn tiếp tục quay, Thẩm Ái cũng đã gọi điện thoại mấy lần để hối thúc, Tô Mặc Yên đều vẫn bình tĩnh an ủi cô.

Cho đến hơn 10 giờ đêm.

Xu hướng của Weibo đột nhiên thay đổi.

Tất cả đều bắt nguồn từ một cuốn sổ nhật ký bị giới truyền thông đưa ra ánh sáng.

Nhật ký thời học sinh của Lục Cẩm Bạch.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Truyền thông đưa tin là truyền thông mà  công ty lục Cẩm Bạch vẫn luôn hợp tác quanh năm.

Lần đưa tin này không thể nghi ngờ là do Lục Cẩm Bạch bày mưu tính kế.

Hơn nữa loại vật như cuốn sổ nhật ký này thật sự là vấn đề riêng tư cá nhân, có thể bị Lục Cẩm Bạch nguyện cống nộp để  làm mánh khóe cho giới truyền thông, đủ để thấy anh có bao nhiêu để ý tới những phiền phức mà tin đồn lần này trên mạng mang đến cho Tô Mặc Yên.

【Nhật ký của Lục Cẩm Bạch 1】

Hôm nay cuối cùng tôi đã biết tình yêu chính là một loại cảm xúc.

Muốn có cô ấy mãi mãi…

Nhưng… Cô gái mà tôi thích đánh nhau rất giỏi, tôi không dám tỏ tình.

Nghe nói có một chàng trai sau khi tỏ tình với cô ấy liền bị đánh.

Tôi yếu ớt, không đánh nổi.

Hay là chờ tôi có thể đợi đến lúc mình có thể kháng cự lại nắm đấm của cô ấy, thì tôi mới tỏ tình.

【Nhật ký  của Lục Cẩm Bạch 2】

Hôm nay tôi đã thảo luận về tình yêu với các chàng trai trong lớp.

Họ nói tình yêu là tôi ăn phần dưới của quả dâu tây, cô ấy ăn phần đầu dâu tây.

Tôi luôn cảm thấy không đúng.

Sau đó sau khi suy nghĩ cẩn thận, tôi cảm thấy loại tình yêu này quá nghèo nàn.

Vì vậy, tôi yêu cô ấy, tôi phải cùng ăn phần đầu dâu tây với cô ấy.

Như vậy mới có vẻ như là tôi rất biết kiếm tiền, có thể nuôi nổi cô ấy.

【Nhật ký của Lục Cẩm Bạch 3】

Hôm nay mẹ tôi đã mua dâu tây, tôi đã thử phần đầu dâu tây.

Quả nhiên rất ngọt ngào a.

Nhưng… Cô ấy còn ngọt ngào hơn dâu tây.

À đúng rồi, cô ấy tên là Tô Mặc Yên.

……

Những nội dung liên quan của cuốn sổ nhật ký cũng nhanh chóng lan truyền trên Weibo.

#Nhật ký thầm mến Lục Cẩm Bạch # bị đẩy lên hot search thứ hai, áp đảo cái hotsearch lúc trước.

Sau đó, những từ ngữ liên quan đến Tô Mặc Yên và Lục Cẩm Bạch đã biến mất trên bảng hot search.

Sau đó, phần lớn cư dân mạng đều chờ đợi Lục Cẩm Bạch lên tiếng.

Lục Cẩm Bạch V: Thật xin lỗi, chuyện yêu đương quan trọng như vậy mà tôi đã không nói cho mọi người biết trước. Mọi người có thể từ chối chấp nhận nó, cũng có thể từ fan của tôi chuyển sang anti, thậm chí chửi rủa phát tiết lên tôi, tôi cũng có thể chấp nhận. Nhưng tôi hy vọng mọi người đừng làm tổn thương cô ấy, cô ất chỉ là chấp nhận tình cảm của tôi, làm cho tình cảm yêu thầm của tôi thiếu chút nữa không bệnh mà chết được rẽ mây ngắm được trăng mà thôi, cô ấy không làm sai cái gì cả.

Lục Cẩm Bạch V: Để tôi nói thẳng với mọi người, từ giây phút cô ấy đồng ý làm bạn gái tôi, tôi chỉ muốn làm Lục Cẩm Bạch của một mình cô ấy. Vì vậy, tôi xin cảm ơn tất cả các bạn đã dành tình cảm và sự đồng hành trong suốt những năm qua, tất cả mọi người đi ở lại đều được, không cần vì tôi mà phải tiếc hận thầm thương, tôi bây giờ thực sự rất hạnh phúc.



Phương pháp xử lý chuyện này của Lục Cẩm Bạch vừa đơn giản vừa  thô bạo.

Quần chúng ăn dưa một lúc lâu mới có thể lấy lại tinh thần, người ta đã ra khỏi giang hồ, không biết lúc này là tiếp tục quay phim hay là đi an ủi bạn gái.

Tóm lại lúc Tô Mặc Yên nhận được điện thoại của Lục Cẩm Bạch là sau khi kết thúc cảnh quay đêm đầu tiên.

Giọng nam ở đầu dây bên kia nhẹn nhàng áy náy, trong từng dòng từng chữ đều là nóng lòng muốn bay trở về từ chỗ quay phim.

Tô Mặc Yên vừa nói chuyện điện thoại với anh, vừa lấy điện thoại của trợ lý lướt Weibo.

Thấy liên tục có người xin lỗi ở khu vực bình luận gần đây của cô, thậm chí cũng không ít lời xin lỗi ở mục tin nhắn riêng.

Trong lòng Tô Mặc Yên không hiểu sao lại cảm thấy có chút ấm áp.

Thật ra lúc xảy ra sự việc, cô cũng không thực sự quan tâm cho lắm.

Cái gọi là bình tĩnh, chẳng qua là bởi vì cô thật sự tin tưởng Lục Cẩm Bạch sẽ xử lý tốt chuyện này.

Anh ấy nói rằng từ nay về sau, anh sẽ thay đổi để bảo vệ cô.

Tô Mặc Yên biết anh nhất định nói được thì sẽ làm được.

“Lục Cẩm Bạch, rốt cuộc thì cậu thích tôi đến mức nào vậy?”

“Mất đi người hâm mộ, sự nghiệp bị ảnh hưởng, những thứ này thật sự không quan trọng sao?”

Tô Mặc Yên cũng không muốn nghe những lời xin lỗi đó của Lục Cẩm Bạch.

Vì vậy, cô đổi thành chủ để khác.

Kết quả là người đàn ông ở đầu dây bên kia lại im lặng vài giây.

Anh dường như đang suy nghĩ nghiêm túc về câu hỏi của cô.

Vài giây sau, giọng nói của anh một lần nữa vang lên, vừa trầm thấp, dịu dàng mà lại chân thành: “Còn nhớ rõ đêm mưa đó ở trong xe không?” ”

Tim Tô Mặc Yên đập lỡ một nhịp, trên mặt bỗng dưng đỏ ửng lên.

Giọng nói rõ ràng của người đàn ông cách chiếc điện thoại di động lạnh như băng gõ vào màng nhĩ của cô, trầm thấp dễ nghe.

“Anh thích em nhiều hơn gấp mười lần số hạt mưa tí tách rơi vãi trên mặt đất đêm ấy.”

Tô Mặc Yên im lặng, hô hấp của cô vô thức bị siết chặt.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Giống như nhận ra cô đang sững người, Lục Cẩm Bạch cười khẽ một tiếng, “Yên Yên, anh nhất định sẽ bảo vệ em. ”

“Em cứ an tâm mà quay phim, chờ anh trở về…”

“Cưới em.”

Hai chữ cuối cùng mà Lục Cẩm Bạch nói tựa như một chùm pháo hoa nở rộ trong tim của Tô Mặc Yên.

Vẻ mặt của cô cứng đờ trong chốc lát, muốn khóc lại muốn cười, ngàn lời vạn chữ muốn nói cuối cùng chỉ đọng lại thành một câu.

“Tên ngốc Lục Cẩm Bạch này. Em sẽ đợi anh. ”

HOÀN CHÍNH VĂN

——————–

Tác giả muốn có lời muốn gửi gắm:

Câu chuyện kết thúc rồi! Cảm ơn các bạn cute đã chờ đợi để ủng hộ câu chuyện này!!! Sau khi nghỉ hai ngày mình sẽ cập nhật ngoại truyện ngọt ngào nha, các bạn muốn xem gì có thể để lại lời nhắn ở khu vực bình luận cho mình biết nha ~ ~