*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tết Nguyên Đán qua đi, mọi người dần trở về với cuộc sống bận rộn của mình.
Sau khi trở lại thành phố G, Trương Tiểu Miên lại bắt đầu tập trung vào sự nghiệp đan len của mình. Trong kỳ nghỉ lễ nhàn rỗi đã tạo cho cô rất nhiều cảm hứng, sau khi qua về, cô nhanh chóng thiết kế vài mẫu áo len mới và tung lên cửa hàng trên Taobao của mình, trước mắt coi như đơn hàng bán ra không tồi, phản hồi từ những khách hàng đợt đầu nhận sản phẩm cũng rất tốt.
Chà, xem ra tháng này có thể thêm cơm.
Trương Tiểu Miên nhìn chằm chằm vào đơn đặt hàng ngày càng tăng trên màn hình, tốc độ kim móc trong tay cũng tăng nhanh vài phần.
Bây giờ cô đang đan một chiếc áo khoác len dài cho nam, không phải đơn hàng của một khách hàng trên cửa hàng trực tuyến, mà là một kiểu áo đôi chuẩn bị cho Chung Gia Niệm.
Cách đây không lâu, vào ngày lễ Tình nhân đầu tiên sau khi hai người hẹn hò, mặc dù không ăn mừng cùng nhau vì thiếu thời gian, nhưng sau đó Chung Gia Niệm đã tặng một sợi dây chuyền bạc tinh xảo làm quà cho lễ Tình nhân. Lúc Trương Tiểu Miên mở hộp trang sức đã rất thắc mắc, tại sao chỉ tặng sợi dây mà không có mặt dây chuyền, kết quả là anh tháo chiếc nhẫn bạc trên tay cô ra rồi xỏ vào sợi dây chuyền, sau đó tự tay đeo sợi dây chuyền lên cổ cô.
Cặp nhẫn là do chính tay Trương Tiểu Miên làm, là mẫu nhẫn độc nhất vô nhị trên thế giới, một chiếc cô vẫn đang đeo trên tay. Chung Gia Niệm là thợ làm bánh nên không thể đeo trang sức, vì vậy chiếc nhẫn vẫn luôn được anh xỏ vào dây chuyền bạc. Và bây giờ anh cũng tặng cho Trương Tiểu Miên một sợi dây chuyền tương tự.
“Trước hết phải bảo lưu ngón tay này.” Khi nói câu này, Chung Gia Niệm còn dùng tay xoa xoa ngón áp út bên trái của Trương Tiểu Miên, “Tương lai anh sẽ đeo nhẫn cho em.”
Trương Tiểu Miên giả vờ không hiểu, im lặng quay đầu sang chỗ khác.
Nếu nhận được sợi dây chuyền, Trương Tiểu Miên đương nhiên cũng phải có qua có lại, mấy ngày nay cô ở nhà chuyên tâm đan áo cho anh người yêu. Cô chọn sợi len dày, màu xám pha lẫn chút trắng, đan thành một chiếc áo cardigan kiểu Hàn Quốc, áo có túi lớn hai bên, mặt túi có cúc gỗ trang trí.
Cô cũng tự tay đan cho mình một kiểu áo nữ bằng len tương tự, nhưng không phải là áo khoác mà là một chiếc áo chui đầu dài có thể mặc như váy, cổ áo tròn, cũng có túi lớn hai bên và mặt túi có cúc gỗ. Tuy kiểu dáng có chút khác biệt, nhưng nếu mặc ra ngoài cùng một lúc, thì chắc chắn sẽ tạo cho người đối diện cảm giác đây chính là trang phục của các cặp đôi.
Trương Tiểu Miên tỏ vẻ rất mong chờ được mặc đồ đôi với Chung Gia Niệm để đi ngược chó.
Nhưng cô không hề biết, trong mấy ngày cô vùi đầu vào việc đan áo, bức ảnh trên mạng của cô và Chung Gia Niệm đã ngược đãi vô số chó độc thân.
Nguyên nhân của vụ việc là do một sự kiện vào ngày Lễ Tình nhân có tên “Khoảnh khắc lãng mạn nhất” trên Weibo, được khởi xướng bởi tài khoản Du lịch thành phố G, cư dân mạng chỉ cần đăng tải những tấm ảnh ghi lại những khoảnh khắc lãng mạn nhất được chụp tại thành phố G, đánh dấu chủ đề #Khoảnh khắc lãng mạn nhất ở Thành phố G# và @Du lịch Thành Phố G để tham gia. Cuối cùng, cư dân mạng sẽ bình chọn mười bức ảnh lãng mạn nhất, người đăng tải sẽ nhận được quà.
Kết quả, bức ảnh có số phiếu bầu cao nhất có tên “Tuần Lộc và cô gái của nó”, là bức ảnh chụp bằng điện thoại của một nữ sinh cấp ba trên dường phố.
Trong ảnh, một con Tuần Lộc lông xù mũm mĩm đang ôm một người con gái có thân hình nhỏ nhắn. Cơ thể khổng lồ của Tuần Lộc chắn gần hết hình bóng của người con gái, như thể đó là báu vật không muốn cho người khác thấy; người con gái nhu thuận nép vào vòng tay Tuần Lộc, trông giống như đang làm nũng; bối cảnh là một con đường đầy đồ trang trí Giáng sinh.
Tràn ngập hơi thở cổ tích.
Bình luận bên dưới của bài weibo này đa số là những tưởng tượng bay cao bay xa của giang cư mận dựa theo bức ảnh, nhiều phiên bản khác nhau về tình yêu bị ngăn cấm giữa Tuần Lộc đêm Giáng sinh và cô gái loài người được ra đời, quả thực là đặc sắc đến mức có thể sánh ngang với Truyện cổ Grimm. Vì vậy, bức ảnh với kỹ thuật chụp rất bình thường này đã thu hút được rất nhiều sự yêu thích, cuối cùng thành công chen chân vào vị trí đầu danh bảng.
Vốn dĩ sự việc cứ thế trôi qua. Nhưng sau khi tấm ảnh trở nên nổi tiếng, một cư dân mạng tự nhận là nhân viên của tiệm cafe đã nhanh chóng đăng đàn bình luận, nói rằng cô ta đã tận mắt chứng kiến cái ôm giữa Tuần Lộc và cô gái nhỏ, chân tướng có thể sánh ngang với kịch bản máu chó của bộ phim truyền hình.
Sau đó, câu chuyện về một cô gái bị bạn trai cặn bã bỏ rơi vào đêm Giáng sinh, và cách cô ấy được cứu vớt bởi một con Tuần Lộc đi ngang qua lúc cô ấy đau lòng được lan truyền rộng rãi trên Weibo. Giang cư mận không ngừng thêm mắm dặm muối, miêu tả sống động đến mức có thể sánh với tiểu thuyết của Mary Sue, vì vậy tấm ảnh lại càng trở nên nổi tiếng sau sự kiện này.
Mặc dù trí tưởng tượng của cư dân mạng và sự thật có hơi khác nhau, nhưng đại khái quy trình vẫn đúng. Do đó, tâm điểm của các bình luận dần chuyển sang các bên liên quan, cư dân mạng thậm chí còn bắt đầu xác định danh tính thực của hai người trong bức ảnh.
Chung Gia Niệm và Trương Tiểu Miên hiếm khi sử dụng Weibo, nên cả hai không biết mình đã vô tình trở thành người nổi tiếng trên mạng. Cuối cùng, lúc biết được chuyện này là do có người đến tiệm bánh hỏi thăm về chuyện nhân viên chào hàng trên đường vào đêm Giáng Sinh.
“Thật sự xin lỗi, đây thuộc về vấn đề riêng tư, tôi e là không có cách nào trả lời bạn…”
Chung Gia Tưởng lại một lần nữa lịch sự mỉm cười với người tới hỏi thăm thân phận của Tuần Lộc bí ẩn, sau khi xác nhận người kia đã ra khỏi cửa hàng, nụ cười trên môi chợt sụp đổ. Cô ấy xoay người đẩy cửa phòng bếp sang một bên, tức giận nhìn cậu em trai đang tập trung trang trí bánh ngọt: “Lần thứ tư.”
“Hửm?” Động tác của Chung Gia Niệm vẫn tiếp tục, anh không ngẩng đầu lên, cổ họng phát ra âm thanh tỏ ý mình đã nghe.
“Là người thứ tư đến tìm em.” Chung Gia Tưởng đi lại, giọng điệu có chút không kiên nhẫn, “Mặc dù nhờ phúc của em nên tiệm bánh mới được quảng cáo miễn phí trên Weibo, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, thì sớm muộn gì em cũng sẽ bị phát hiện.”
Sở dĩ thân phận của Chung Gia Niệm và Trương Tiểu Miên chưa bị đào ra là vì mối quan hệ xã giao của cả hai rất nhỏ, rất ít người có thể nhận ra bọn họ từ các tấm ảnh và tin tức trên mạng. Nhưng rất ít không có nghĩ là không có, nếu chủ đề trên Weibo vẫn còn phổ biến, thì nói không chừng thân phận của họ sẽ nhanh chóng bị phát hiện.
Chung Gia Niệm đặt túi bắt kem trên tay xuống, cẩn thận gỡ hoa hồng cuối cùng trên dù bắt bông, rồi đặt lên chiếc bánh hình trái tim trước mặt. Nhìn thấy việc trang trí bánh kem đã hoàn thành một cách hoàn hảo, anh mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó có chút buồn bực đáp lại lời vừa rồi của chị gái: “Em biết rồi, em sẽ nghĩ cách giải quyết.”
Anh và Trương Tiểu Miên đã không gặp nhau mấy ngày rồi. Dù hai người vẫn dính lấy nhau trên WeChat, nhưng không được gặp cô thì anh vẫn cảm thấy không đủ. Bởi vì nổi tiếng trên Weibo, nên hai ngày nay công việc kinh doanh của tiệm bánh đột nhiên tiến triển rất tốt, anh hoàn toàn không có thời gian để tìm cô. Cũng không biết có phải vì chuyện trên Weibo hay không, Trương Tiểu Miên sợ bị nhận ra, nên mấy ngày nay không còn thường xuyên chạy đến cửa tiệm bánh ngọt như trước đây nữa…
Chung Gia Niệm tức giận suy nghĩ, cảm thấy tất cả đều là lỗi của cư dân mạng, khiến anh không thể gặp Tiểu Miên thân yêu trong mấy ngày này.
Ở bên kia thành phố, Trương Tiểu Miên – người mấy ngày nay nhốt mình trong nhà đan áo len, không có thời gian đọc Weibo: Hắt xì!
Vào buổi tối, tài khoản chính thức của Du lịch Thành phố G đã đăng lại một tài khoản Weibo cá nhân có tên “Tôi là Tuần Lộc”. Đây là một tài khoản mới mở, không điền thông tin gì ngoài tên, ngay cả ảnh đại diện cũng là ảnh mặc định không thay đổi, từ đầu đến cuối tài khoản này chỉ đăng duy nhất một bài:
“Xin chào mọi người, tôi là chú Tuần Lộc trong tấm ảnh “Tuần Lộc và cô gái của nó”.
Tiếp theo, Chung Gia Niệm giới thiệu câu chuyện giữa anh và Trương Tiểu Miên bằng ngôn ngữ đơn giản, tất nhiên sẽ không đề cập đến danh tính thật của họ, cũng không nhắc đến Triệu Thành, anh chỉ nói một cách mập mờ rằng anh đã thầm mến cô gái trong ảnh rất lâu, và hiện tại hai người cuối cùng đã ở bên nhau.
“… Tôi và bạn gái đều là những người bình thường, nên gần đây chúng tôi rất vui khi được mọi người chú ý đến, có thể nói là thụ sủng nhược kinh. Nếu có thể, tôi hy vọng các bạn ngừng tìm kiếm thông tin về chúng tôi, chúng tôi chỉ muốn sống một cuộc sống bình dị. Tôi rất cảm ơn những bình luận chúc phúc của các bạn, tôi cầu chúc cho những người yêu nhau trên thế giới này đều sẽ về chung một nhà.”
Tài khoản chính thức của Du lịch Thành phố G cũng có bài phát biểu, hy vọng mọi người đừng tiếp tục đào thông tin của người ta, để hai nhân vật chính trong tấm ảnh được sống yên ổn.
Tuy nhiên, hầu hết cư dân mạng sau khi đọc xong Weibo này, tiêu điểm không phải là nội dung của bài đăng, mà là tấm ảnh kèm theo.
Trong tấm ảnh là một chiếc bánh kem hình trái tim, cạnh bánh được xếp bằng hoa hồng làm bằng kem đánh bông màu hồng, ở trung tâm chiếc bánh có hình hai con búp bê bằng fondant nhỏ nhắn và đáng yêu: Một chú Tuần Lộc béo đứng bằng hai chân và một cô gái tóc dài đeo khăn choàng cổ. Hai con búp bê đứng đối diện nhau, bàn tay nhỏ xíu cong ra sau, thân trên nghiêng về phía nhau như thể sắp hôn, trông vừa dễ thương vừa ngọt ngào.
(Kiểu như vầy nèeee)
Fondant được làm từ đường bột (icing sugar) được nấu chảy cho dẻo mềm lên và tạo hình, tùy vào công dụng cũng như thị hiếu thẩm mỹ và khẩu vị của mỗi thợ làm bánh mà fondant có rất nhiều công thức với vô vàn màu sắc và mùi vị khác nhau. Tuy nhiên chúng có điểm chung là đều khá linh hoạt, dễ tạo màu và tạo mùi, rất được ưa chuộng trong việc tạo lớp phủ (coat) bên ngoài cùng cho mặt bánh hay nặn hình thù trang trí theo ý muốn.
Ngay cả bánh ngọt cũng không buông tha, cái này còn tàn nhẫn hơn cả tấm ảnh trước đó… Khóe miệng của chó độc thân không ngừng co rút: Người tự xưng là Tuần Lộc này, chủ yếu là muốn đến đây show ân ái!
Tự nhiên bất ngờ bị thồn một một họng cơm tró, giang cư mận sôi nổi tỏ vẻ: buồn nôn quá đê, mù moẹ mắt chó hợp kim titan này rồi.
Không cần biết có bao nhiêu người đã bị chiếc bánh của Chung Gia Niệm làm bội thực, sau khi bài đăng đó được đăng tải, thì sự việc truy tìm danh tính xem như cũng lắng xuống. Hầu hết cư dân mạng đều bày tỏ sự chúc phúc, không hề làm phiền đến cuộc sống yên bình của đôi trẻ. Mà Trương Tiểu Miên cuối cùng cũng xuất hiện trong tiệm bánh sau vài ngày bế quan đan áo len tình nhân, từ miệng của Chung Gia biết được toàn bộ sự việc.
“Cho dù bị người ta “mổ xẻ” em cũng sẽ đến gặp anh, em mới không thèm sợ.” Sau khi biết Chung Gia Niệm hiểu nhầm nguyên nhân khiến cô không xuất hiện trong vài ngày, Trương Tiểu Miên vội vàng giải thích, “Em thật sự không biết chuyện này, em chỉ muốn nhanh chóng đan xong áo len để tặng cho anh…”
Thật ra cô không nói, Chung Gia Niệm cũng có thể nhìn ra, bởi vì chiếc áo len dài mà Trương Tiểu Miên đang mặc trên người, với chiếc áo khoác mà cô đưa cho anh, vừa nhìn đã biết là đồ đôi.
Chung Gia Niệm cũng nóng lòng muốn mặc chiếc áo khoác len này vào.
Gì? Mặc đồ đôi là quê mùa? Ha ha, chó độc thân nhà ngươi lượn sang một bên đê. Chung Gia Niệm tỏ vẻ hận không thể khiến cho toàn bộ thế giới biết rằng anh và Trương Tiểu Miên là một đôi.
Leng keng ——
Một nữ sinh mặc đồng phục bước vào cửa hàng, Chung Gia Niệm đành phải bỏ áo khoác xuống để tiếp đón khách, sau khi khách rời đi, anh lại dính chung một chỗ với Trương Tiểu Miên.
Nữ sinh cầm theo hộp bánh vừa ra khỏi cửa vài bước, chợt nhớ đến điều gì đó: “Hèn chi nhìn quen như vậy, bọn họ chính là hai người trong ảnh!”
Nữ sinh này chính là người đã đăng tải tấm ảnh “Tuần Lộc và cô gái của nó”. Bởi vì trường học nằm gần đây, nên cô ấy thường xuyên lui tới tiệm bánh Miss Cake House, vào đêm Giáng Sinh ngày đó, sau khi mua bánh trở về nhà, đúng lúc nhìn thấy Tuần Lộc và cô gái đang ôm nhau, Vì cảm thấy hình ảnh đó rất đáng yêu, nên cô ấy đã chụp lại bằng điện thoại của mình, thật ra lúc đó cô ấy đã nhìn thấy khuôn mặt của nữ chính từ xa, sau đó còn được chứng kiến khoảnh khắc Tuần Lộc tháo mũ đội đầu, nhưng không có chụp hình lại.
Hiện tại gặp lại hai nhân vật chính, nó nhanh chóng gợi lại cho cô những ký ức về ngày hôm đó.
Nữ sinh lấy điện thoại ra, xoay người muốn quay lại cửa hàng để chụp vài tấm ảnh bỏ túi. Hiện tại trên mạng cũng chưa ai biết bọn họ trông như thế nào! Thế nhưng qua tấm kính, nữ sinh nhìn thấy nhân viên vừa rồi đưa bánh cho mình, vừa khoác áo khoác lên người vừa mỉm cười tủm tỉm, mà cô gái đứng bên cạnh anh đang mặc một chiếc áo len cùng màu, vừa nhìn đã biết đồ đôi.
Nữ sinh giơ điện thoại, camera tập trung vào nụ cười hạnh phúc của hai người bên trong, cô ấy nhìn chằm chằm vào màn hình một lúc lâu, cuối cùng vẫn không bấm nút chụp ảnh.
“Quên đi, cứ để họ như vậy.”
Nữ sinh lại cất điện thoại vào túi, xoay người rời đi. Câu chuyện cổ tích không thể bị làm phiền, Tuần Lộc và cô gái của nó… Coi như là bí mật của riêng cô ấy đi.
———