Lúc Asisu đang đứng đợi Ari kêu người tới. Không hề chú ý đến ngón tay của người nô lệ mới chết khẽ động...
Ari đã dẫn hai người và một cổ xe đẩy về phía Asisu. Hai người trung niên được Ari thuê cùng vác tên nô lệ để lên chiếc xe đẩy
”Hai người đem hắn đi chôn cất đoàng hoàng. Đây là tiền công của hai người”
Ari đưa tiền rồi phân phó, phía bên này Asisu đứng cạnh chiếc xe đẩy, bỗng
mí mắt tên nô lệ khẽ rung, mắt mở từ từ, quay qua phía Asisu, khẽ nói
”Bánh bèo?...”
Nói đoạn, ngất xỉu...
Asisu trợn mắt không tin vào tai mình nữa, có nghe lầm không? Bánh bèo? Âm
thanh tuy không lớn nhưng đủ để Asisu nghe rõ, hắn gọi Asisu là bánh
bèo. Không lẻ... không lẻ.... hắn....
Asisu liền lập tức áp tai lên ngực hắn. Phù, tim đập lại rồi, hắn chưa chết... nhanh lên, phải cứu hắn, không chừng hắn là...
”Hắn chưa chết. Ari, mau đem hắn về cứu chữa” Asisu quay sang nói với Ari.
Thế là đưa hắn về phía cổng sau của cung điện, đưa hắn vào cung của mình. Asisu gọi thái y đến chữa trị
...
Sau khi được chăm sóc, đến tối tên nô lệ cũng đã tỉnh, đầu óc đã tỉnh táo
phần nào, hắn nhìn và đánh giá xung quanh. Đang suy nghĩ, Asisu đẩy cửa
đi vào thấy hắn đã tỉnh
”Thái y nói ngươi cần tĩnh dưỡng sẽ mau
khỏe, còn lại cơ thể đều không có gì đáng ngại” Asisu đặt chén thuốc vào tay của tên nô lệ và nói
Đợi hắn uống xong, Asisu nhận lấy chén thuốc
”Cho ta hỏi, ta đang ở đâu vậy?” tên nô lệ lên tiếng hỏi
”Ngươi đang trong cung điện của ta”
” chẳng hay đây là nước nào?”
”Babylon”
( [slow motion cận mặt]
...
[ Thời
Gian
Trôi ]
..........)
”What the f.u.c.k???”
tên nô lệ hét lên, mắt trợn ngược như không tin vào những điều mình nghe.
Hắn? Hắn ở Babylon? Không thể nào, lúc mới tỉnh dậy hắn đã thấy khung cảnh
này kì lạ, thêm nữ nhân này mặc đồ như cổ trang nữa, bây giờ nghe thêm
là ở Babylon... không lẻ, chuyện xuyên không trên tiểu thuyết đã xảy ra
với hắn? Cái này còn hy hữu hơn trúng số nữa....
( quay slow motion cận mặt hai diễn viên...
...
[ Thời
Gian
Trôi ]
..........)
Cùng lúc với tên nô lệ hét lên, bên đây Asisu cũng không tin vào điều mình
vừa nghe... tên đó mới nói gì? F.u.c.k? Chính xác là f.u.c.k.... nàng
không nghe lầm chứ?
”Ê ê” Asisu quơ quơ tay trước mặt tên nô lệ, để gây sự tập trung với hắn. Khi thấy hắn có phản ứng Asisu dè dặt hỏi
” chẳng hay ngươi biết điện thoại di động? Máy bay? Internet? “
( máy quay slow motion 360 độ...
...
[ Thời
Gian
Trôi ]
..........)
giờ tới phiên tên nô lệ kinh ngạc...
[Khoan!
Em nhỏ có ý kiến. Xin ban biên tập hậu đài cắt bỏ phân đoạn slow mosion, cho quá trình được đẩy nhanh... em xin cảm ơn!
Tiếp tục, diễn]
”Ngươi...” tên nô lệ chỉ vào Asisu
”Ta giống ngươi” Asisu trả lời đơn giản, nhưng cả hai đều đã hiểu rõ thân phận của nhau. Asisu nói tiếp
”Ngươi nghỉ ngơi đi. Mai có gì nói chuyện sau. Ta không làm phiền” nói rồi, Asisu đem theo chén thuốc đi ra ngoài...
....
Sáng hôm sau, Asisu vào phòng của tên nô lệ, để cho nô tì bày thức ăn sáng ra bàn rồi dặn dò mọi người lui ra....
Tên nô lệ đã tắm rửa, thay quần áo do Asisu kêu người đem cho hắn. Lúc này
diện mạo đã được thấy rõ, không còn vẻ dơ bẩn rách rưới hôm qua mà thay
vào đó là một nam nhân mắt sáng, mũi thanh tú, môi mỏng, cùng dàn da
hồng hào, tuổi khoảng chừng hai mươi ba...
Asisu đánh giá tên nô lệ
”Chậc, chậc... đúng là người đẹp vì lụa nha... nhìn khác hẳn”
”Ta đây đẹp sẵn rồi” tên nô lệ khỉnh mũi, tự tin nói...
” lại đây ăn sáng, rồi ta với ngươi nói chuyện” Asisu ngoắc tên nô lệ, không quan tâm đến việc tự kỉ của hắn.
Tuy tính làm giá thêm chút nữa nhưng hắn thật sự đã đói lắm rồi nên ngoan
ngoãn ngồi vào bàn ăn. Cả hai vừa ăn vừa nói chuyện, coi như cũng làm
quen sơ
”Chúng ta coi như "đồng bệnh tương lân", để ta giới thiệu trước. Ta là Asisu, hiện là nữ hoàng hạ Ai Cập và là hoàng hậu Babylon. Ta bị tai nạn giao thông và xuyên qua cũng được một thời gian rồi. Còn
ngươi?”
”Ta là Khôi Nguyên, cứ gọi ta là Max”
” ngươi nhiêu tuổi. Ta hai mươi”
”24. Mà nói trước, ta không có hứng thú với bánh bèo, nên muốn quyến rũ ta
thì bỏ ý định đi là vừa” Max nói xong, còn nháy mắt với Asisu
”Câu con mẹ dẫn nhà ngươi. Bà đây không có hứng thú ăn thịt đồng loại..”
Đúng như Asisu nghĩ, từ lúc nghe câu "bánh bèo" của hắn là nàng đã nghi rồi, cái từ ấy... thật là... chỉ có một khả năng, quả nhiên không sai! Trời
ơi, trai đẹp đã hiếm, chúng nó còn...... haizzz
”Mà sao xuyên qua đây” bỏ qua tiếc thương, Asisu tiếp tục hỏi
”Chế là chế có lí do cao thâm lắm đó. Nói ra sợ cưng hết hồn thôi” Max làm bộ dạng thần bí
” gì mà cao thâm?”
”Chế coi GV*, bị chảy máu cam quá nhiều nên ngất xỉu. Lúc tỉnh dậy thì đã gặp cưng...”
( GV: Gay Video.... ai hủ thì rành lắm, giống mị)
”Phụt...”
Asisu phun hớp canh vừa mới uống,mí mắt giật giật, không thể tin được
”Lí do cao quá hé... thật khâm phục chế...”
”Chế cũng tự khâm phục mình” Max còn cường điệu đứng lên, vẩy tay kiểu chuẩn hoa hậu...
”Chế thấy người khỏe chưa?” Asisu quan tâm, đồng thời kéo Max ra khỏi cái
"khâm phục" bản thân đang dâng trào... để mặc hắn không biết còn đấm
chìm đến bao giờ.
”Ta chỉ suy nhược thôi. Ăn uống tịnh dưỡng vài ngày là khỏe, ngoài ra cơ thể không có gì đáng lo”
”Vậy mai em cho thái y đến bóc thuốc bồi bổ và khám cho chế...”
”Khỏi,..” Max nuốt xuống miếng thịt rồi nói tiếp
”Không cần phiền đến mấy tên thái y đó. Chế giỏi hơn mấy tên thái y của cưng nhiều”
Asisu nghi hoặc “chế là bác sĩ?”
”Chế không chỉ là bác sĩ mà là bác sĩ thiên tài” Max không thèm khiêm tốn.
” Chế có ảo tưởng sức mạnh quá không?” Asisu không tránh khỏi nghi ngờ với năng lực của Max.
”Rồi cưng sẽ biết....” Max kết thúc bửa ăn ngon lành
Asisu cũng đã dùng xong, vì trên bàn chẳng còn thức ăn nào nên không muốn kết thúc bửa ăn cũng không được...
Hai người này đều nhất quyết tuân theo tôn chỉ “không lãng phí” một cách
triệt đễ nhất... đến chén dĩa cũng sạch bóng, góp phần cho công việc lau chùi cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Như vậy càng tiết kiệm thời gian,
nước, và công sức rửa chén... thật là một mũi tên trúng hai đích...
Vì Max mới xuyên qua, mà cơ thể hắn xuyên vào lại là tên nô lệ mồ côi nên
tính ra hắn chẳng có nơi nào đi cũng như không có người thân, nên hắn
quyết định ở lại bên cạnh Asisu, dù gì cũng là người hiện đại với nhau.
Asisu còn cứu hắn, mà nàng lại là hoàng hậu Babylon, ở bên nàng thì khỏi lo chổ ở, cũng như ăn uống hằng ngày.... thế là Max ở lại cung của
Asisu với cương vị cận vệ của Asisu.
Lúc ở hiện đại, Max là bác
sĩ nên Asisu chấp thuận cho hắn tự do nghiên cứu y học, sau này thế nào
cũng có lúc nàng sẽ dùng tới. Mà y học hiện đại đương nhiên là ăn đứt ở
cổ đại rồi...
Cứ vậy, thời gian một tuần lẵng lặng trôi qua. Hằng ngày Asisu bận rộn với công việc dự án kinh doanh của bản thân, còn từ
lúc Max nghiên cứu y học thì cung Asisu vui hơn hẳn.
Bây giờ các binh lính không dám đắc tội với Max, vì tất cả đều có cơ hội chứng kiến sự việc diễn ra cả tuần nay
Nào là, một lần Max đi đến phòng thuốc lấy dược liệu, có tên thái y thấy
hắn còn trẻ như vậy lại ngang nhiên được hoàng hậu chọn làm thái y bên
cạnh và cận vệ thì nghi ngờ năng lực của hắn nên đã gây khó dễ, nghe đồn đâu hôm sau toàn thân tên thái y xấu số ấy nổi đầy mụn đỏ, ngứa ngáy
khắp người. Xin cáo bệnh tịnh dưỡng một tháng....
Nào là có lần
đám binh lính thấy hắn trắng trẻo thư sinh nên tính giở trò “ma cũ ăn
hiếp ma mới”, ai dè cả đám tiêu chảy, nóng sốt chân tay bủn rủn,..
Bên cạnh mấy việc đó thì trong cung Asisu có một sự kiện nhỏ diễn ra như sau:
Chuyện kể là,
Mấy tên quan vô dụng muốn nịnh bợ Asisu, vì nàng sắp làm hoàng hậu nên kéo
nhau đến dâng quà, ra vào nườm nượp, ồn ào cả cung điện...
Asisu
thấy bọn quan dâng lễ vật, nhận thì nàng nhận, nhưng nàng chỉ khách sáo
cảm ơn, chẳng hứa hẹn gì. Vì ai biểu bọn quan kia đều đem đến nói là quà mừng hoàng hậu được tấn phong.
Chúc mừng thì mình nhận, chả ảnh
hưởng gì, còn việc đề bạc giúp đỡ thì Asisu nàng không hứa nên không có
chuyện gọi là giao dịch hối lộ gì cả.... Sau khi nhận một lượt hết quà.
Thấy chẳng còn tên quan nào dâng lễ vật thì Asisu kêu Max đuổi chúng đi.
Nàng không muốn mang tiếng lôi kéo thế lực, còn cái đám quan nịnh hót, vô
dụng này thì nàng chẳng thèm giúp bọn chúng, chỉ tổ hại nước hại dân,
ngoài ra nàng còn viết lại danh sách tên những quan viên đã dâng quà,
rồi đưa cho Ragashu. Coi như giúp hắn khoanh vùng bọn chúng để tiện theo dõi, nếu không có ngày bọn này làm hại nước hại dân. Còn phần lễ vật
thì nàng vẫn giữ, tặng nàng mà...
Còn về vấn đề Max “tiễn” những tên quan ra về như thế nào. Thì, haizz đắng lòng... vì cả đám quan nhao nhao, ồn ào không chịu về nhất quyết muốn yết kiến Asisu để tạo ấn
tượng tốt thêm vài phần nên đã thành công chọc cho Max điên lên... hắn
móc mấy viên nhỏ nhỏ trong túi ra chọi vào ly nước để trên bàn cạnh đó
”Uỳnh..”
Tiếng nổ vang trời, chấn động mọi người. Ai nấy đều thất kinh, chưa kịp hoàn
hồn thì tất cả đều thấy mắt cay xè, đồng thời một mùi hôi tỏa ra nồng
nặc làm cho mọi người đều buồn nôn... Mấy tên quan nhanh chóng bỏ chạy
để giữ lại mạng của mình
Còn những nô tì, binh lính đứng trong khu vực ảnh hưởng đều đã nhận biết được uy lực và sự kinh khủng của Max...
Sau sự việc đó, Max đã trở thành nhân vật nguy hiểm hàng đầu không nên đắc tội trong cung Asisu...
Cổ nhân nói đúng: không nên đắc tội phụ nữ, đắc biệt là mấy "chế" càng
không nên. Tránh xa được bao nhiêu thì tránh bấy nhiêu....
Nên nhớ, nên nhớ.
...
Mọi ngày đều êm ả trôi, công việc của Asisu đều tiến hành thuận lợi.
Tuần ba ngày đều đặn nàng đến điện thần bói bài.
Hằng ngày đều cho người dâng lễ vật và dọn dẹp điện thần của mẹ Isis.
Về dự án của nàng thì đang cho xây dựng, tất cả đã bắt đầu đi vào khuôn khổ, chỉ còn chờ ngày hoàn thành...
Số tiền do Ragashu cung cấp đầu tư, nhờ nàng và Max tích cực ép giá nên đã dư ra không ít, số tiền tiết kiệm nhờ cải tổ lại việc tiêu xài trong
cung và mấy bộ quần áo cầu kì, xa xỉ đồng thời mấy món trang sức quá
nặng, quá rườm rà, còn số quà tặng của đám quan lại tặng nữa đều được
nàng kêu Ari đem bán rồi đem gửi về hạ Ai Cập cho Nakuto bổ sung ngân
sách nhà nước và chi cho mấy việc cải tổ đất nước, đồng thời gửi theo
một cuộn văn thư về vấn đề cải tổ, tổ chức quân sự, đầu tư y tế....
Coi như bước đầu chỉnh đốn hạ Ai Cập, đợi nàng có thêm tiền thì sẽ chỉnh
trang hạ Ai Cập của nàng xinh đẹp và giàu mạnh hơn thượng Ai Cập..
...
Ngày lễ quan trọng mà cả đất nước Babylon đều chờ đón đã đến.
Cuối cùng ngày đại lễ sắc phong hoàng hậu cũng đã đến, khắp nơi trong hoàng
cung đều trang hoàng lộng lẫy, khắp phố phường đều vui vẻ, người dân kéo nhau đến trước điện thần chờ đến giờ làm lễ.