Sau mấy tiếng đồng hồ gật gù thì chuyên cơ của nó cũng đáp xuống Borneo. Mọi người nhanh chóng xếp hàng đợi nó xuống.
- Nghỉ ngơi 30 phút rồi bắt đầu buổi huấn luyện. - nó tìm một tảng đá dài rồi leo lên đó nằm mặc kệ mấy tên kia làm gì thì làm. Ryu và Ryna thì đang tận hưởng không khi ở đây. Rey và Kun thì đứng ngắm 2 cô nàng. Kio thì chỉnh lại dôi giày. Tứ Long thì nghiêm túc sắp xếp đồ đạc trong balo, kiểm tra vũ khi. Còn hắn thì đang làm một việc rất chi là trọng đại...... ngắm nó ngủ. Thua luôn.
Giờ nghỉ ngơi kết thúc, đã đến lúc đối mặt với nguy hiểm. “Aida... chịu hèn một tí... haizzz... phải bám sát Lão Đại thôi” cả đám chợt nhìn sang nó không hẹn nhau mà cũng chung một ý tưởng. Đúng là ý tưởng lớn gặp nhau. Hết nói nổi cái lũ người này luôn.
Càng đi sâu vào trong, cái không khi u ám càng dày hơn, không một chút âm thanh nào phát ra, im ắng đến rợn người. Đám người ngày càng đi sát nó hơn, bực bội nó quay lại lãnh đạm nhìn cái lũ người có rúm trước mặt:
- Đây chỉ là bìa rừng là vùng an toàn. - nó nhấn mạnh 3 chữ “vùng an toàn” làm cả đám đỏ mặt. - Chỉ là huấn luyện, đừng làm mất mặt Hắc Long bang. - nó tách hắn và Rey, lùi ra sau giở chất giọng u ám, lạnh như băng ngàn năm nhìn 8 con người được mệnh danh là những kẻ lãnh đạo tài ba của Hắc Long làm họ vừa thẹn vừa nhột chỉ biết cười trừ nhìn nó. Đi khoảng tầm 20 phút nó dừng lại
- Mọi người chú ý. Đã vào vùng nguy hiểm. Tự bảo vệ lấy mình. Kẻ yếu thì đáng bị loại bỏ, hãy để tôi thấy các người xứng đang.
Cả đám nhìn nhau rồi nắm chặt tay. Nghe nó nói họ càng cảnh giác hơn, bây giờ bất kể là âm thanh gì cũng đều có thể là nguy hiểm. Tuyệt đối không được lơ là. Tuyệt đối không thể chết ở đây.
Xoẹttt.... Écccc.... Grừ..ừ..ừ
1...2...3...4... 4 con heo rừng từ đâu lao thẳng về phía tụi nó. Con nào con nấy to gần bằng con voi. Lần này là chết chắc. Tứ Long rút dao găm trong người lao vào, đánh đấm một hồi thì cả thảy bị đều bị đá văng ra ngoài. Lần này đến lượt anh em Kio, Ryu và Ryna... 4 chọi 4... như những con mãnh thú họ chiến đấu vi sinh mạng của mình.