Còn người đàn ông bên cạnh bà là Cố Lâm Hùng ,ông tuy ngoài tuổi 35 nhưng vẫn cường tráng
tuấn tú như ngày xưa không hề già đi chỉ càng tăng them độ thành thục
thôi, còn những ngưởi còn lại thì….
--- --------cắt phăng lời giới thiệu từng người---- ------ -------
Nhị trưởng lão lên tiếng trước hung hổ tức giận đập bàn
“ Mày đã làm gì mà em gái mày mất mặt trước đám đông vậy, mày còn nháo
đến khi nào hả, đường đường là đại tiểu thư mà mày hành động như người
đàn bà dâm đãng ,ngu ngốc như vậy đúng là không bắng góc em gái mày”
Đại trưởng lão và tam trưởng lão cũng thay phiên nhau nói sỉ nhục cô như vậy ngước lại đau lòng Cố Tiêu Nhi.
Còn bà ta và ba cô thì 1 người đau lòng thương con gái, 1 người thì thất
vọng hoàn toàn ,chán ghét vứt bỏ cô không thèm quan tâm chỉ xoay người
yêu thương Cố Tiêu Nhi.
Cố Tiêu Nhi thấy tình cảnh này cúi đầu và trong mắt cô cười hả hê, đắc ý, cười chiến thắng,
cô ngửa đầu lên đang chuẩn bị nói khuyên nhủ thì mắt cô chạm vào mắt Cố
Hàn Băng ,giật mình vì mắt tím hồng huyền bí kì dị của cô không có cảm
xúc xoáy sâu nhìn cô ta như nhìn thấu con người cô ta ,
dường
như biết được cô hiểu rõ cô ta, cô ta bất giác rùng mình ,cô không sợ dù gì Cố Hàn Băng biện minh cỡ nào cũng chỉ thảm cho cô thôi, cô nghĩ vậy
khiêu khích Cố Hàn Băng như muốn nói ‘cô sẽ thua thôi’ .
Cố Hàn Băng thấy vậy nhếch miệng cười lạnh lùng, cô thản nhiên nhìn vào mấy người trong này
“ Các người nói xong chưa! Nói xong giờ còn gì muốn nói thêm nữa không ,không thì đến lượt tôi nói chứ”
Mọi người ở đây giật mình khó hiểu Cố Hàn Băng, đại trưởng lão nhảy ra chỉ tay vào mặt Cố Hàn Băng tức giận
“ mày có thái độ đó là sao, mày nên biết trước mặt mày là ai không mà dám vô lễ với trưởng bối như vậy,mày muốn trục xuất khỏi gia tộc phải không ,được chúng ta vốn đang tính trục xuất mày ra khỏi gia tộc để mày tự
sinh tự diệt”
Cố Hàn Băng cười lạnh lùng trong lòng thì
“ yeah!! Hay lắm trục xuất tôi ư ..hừ được thôi dù gì tôi luôn chờ ngày
thoát khỏi nơi này lâu rồi, một nơi thối nát ai thèm..Hừ không xứng sự
cao quí của tôi chút nào”
Nghĩ là làm” các người muốn tôi cút
khỏi nơi này ư …rất tốt dù gì tôi cũng mong như thế, tôi sẽ thành toàn
mong muốn của các người ,tôi Cố Hàn Băng sẽ rời khỏi gia tộc và không
bao giờ quay về trong gia tộc này ,hơn nữa chân tướng chưa tỏ thì đừng
nói sai sự thật,Hừ”
Mọi người kinh ngạc không thể tin họ còn
tưởng cô sẽ náo loạn cơ chứ ai ngờ lại dễ dàng như vậy ,tam trưởng lão
lên tiếng tức giận nói
“mày nói thế có ý gì”
“ đừng tưởng tôi không biết các người là người như thế nào tôi không nói trong lòng các người đều rõ ràng đi, “
cô liếc nhìn bà khiến bà rùng mình
“ nhất là bà Nguyễn Huệ Nhu ,tôi biết được sự việc nhiều năm trước nhưng
tôi không vạch trần bà đâu ,tôi cho bà thoải mái tiêu dao dùng dáng vẻ
này tiếp tục đi ,một ngày nào đó không biết lúc nào sẽ trời sập a~”
nói xong phóng ra sát khí như tu la địa ngục khiến căn phòng ở đây càng âm u làm cho mọi người không tự chủ được mà run rẩy , đổ mồ hôi liên tục,
kinh ngạc nhất là sát khí như trải qua nhiều tang thương ,sự đời lõi lạc trên thế gian này là người trước mặt có khoảng 19-20 tuổi ,
hơn nữa cái gì mà biết được sự việc nhiều năm trước ,không vạch trần, không biết lúc nào sẽ trời sập…nói vậy là sao ,họ quay qua nhìn bà phu nhân
đang tái mặt run người kinh ngạc trước lời nói đó của cô.
Nguyễn Huệ Nhu nhìn thấy mọi người nhìn bà ngoại trừ em trai bà thì bà gượng cười ôn nhu nhìn Cố Hàn Băng e lệ ,dịu dàng nói
“con nói gì vậy, không nên nói xấu mẹ như thế con gái, mẹ hiện giờ lo lắng
cho con hồ nháo sợ mọi người trách con đấy ,họ còn tưởng mẹ ức hiếp con
a~ con xin lỗi em con đi là mọi người sẽ không làm gì con đâu ,có mẹ
giúp con đây này”
trong lòng bà thì khinh thường , chán ghét Cố
Hàn Băng thầm nghĩ làm sao ả biết được bí mật năm đó chứ không thể nào
,chắc chắn con nhỏ nói vậy thôi chứ sao mà biết rõ sự việc năm đó, hừ
,phế vật vẫn là phế vật, nên cút ra khỏi gia tộc càng tốt ,
bà
nghĩ vậy mà đắc ý hả hê lại không hề biết rằng người trước mặt đâu còn
là Cố Hàn Băng sẽ an ủi bà hay náo loạn để bà ra sân cho mọi người tôn
thêm đồng tình với bà
Cố Hàn Băng không giận chỉ cười cười bí
hiểm làm bà không thoải mái ,bất an như vậy nhưng rất nhanh lấy lại bình tĩnh tiếp tục ôn nhu,dịu dàng khuyên Cố Hàn Băng,còn chồng bà thấy bà
bị con gái nói vậy với bà khiến ông đau lòng mà vỗ về an ủi bà sau đó
nhìn Cố Hàn Băng không còn 1 tia cảm xúc chỉ có sự chán ghét thôi
“Con nói cái gì vậy hả,đây là mẹ con sao con nói bất kính với trưởng bối như vậy,chúng ta kêu con đến là con phải xin lỗi em gái con chứ không phải ở đây hồ nháo không thì chúng ta dựa theo qui củ mà trục xuất con khỏi
đây,con nghe rõ chưa”
Ông hừ lạnh lùng nói tiếp
“Một đứa
con gái như con khiến cho chúng ta thất vọng ,không chỉ biết ăn chơi đàm điếm, lại còn đánh sỉ nhục em con sao,thật đúng là không bằng 1 góc em
gái mày,
ta có đứa con như mày thật làm xấu mặt cả gia tộc lẽ ra
trục xuất mày từ lâu nhưng vì nể mặt mẹ ruột của mày nên mới để mày như
vậy,bay giờ ta không chịu nổi cần phải trục xuất mày thôi để tránh làm
xấu mặt cả gia tộc này”
Mọi người xung quanh đều không dị nghị
chứng tỏ đồng ý cách nói của ông,còn 2 mẹ con tuy bề ngoài buồn bã trong lòng thì hả hê, vui vẻ, đắc ý vì thắng lợi ,
Hơn nữa họ không
biết rằng lần rời khỏi này là lần khiến Cố Hàn Băng càng mạnh hơn ,phát
huy hết khả năng của cô,là lúc cô thay đổi con người mới của cô ,thế lực trải rộng khắp nơi không ai dám xâm phạm chỉ 1 ý tứ của cô là lập tức
có người thay cô giết nháy mắt,
làm thay đổi cả thế giới này khi
họ biết được chủ nhân sau màn thế lực ,quyền lực mạnh này lại là Cố Hàn Băng người mà họ trục xuất sỉ nhục ,phế vật trong lời đồn năm đó khiến
họ hối hận, sợ hãi,không thể tin ,….