Hạ Cẩm Hiên phủ lên người trên giường, giường nước bị kích lên một hồi hơi nhỏ gợn sóng. Tinh thần Thái Gia Tuyền cũng theo đó rung động, cẩn thận mở mắt.
Bốn mắt nhìn nhau, Thái Gia Tuyền rất dễ dàng liền nhìn ra hắn mặt tràn đầy , nhịp tim lọt nửa nhịp, nhỏ giọng hỏi: "Chỉ là để cho anh ôm ôm, được không?
Hạ Cẩm Hiên buồn cười nhìn cô: "Em cứ nói đi? Hử?" – Thanh âm mê hoặc bao phủ ở cần cổ Thái Gia Tuyền, thành công đưa cô đến một hồi khẽ run.
"Vậy, em lại để cho anh sờ sờ có thể không?" - Thái Gia Tuyền để cho một bước, kinh hoảng không biết làm sao.
"Hử? ~" - Dường như Hạ Cẩm Hiên làm nũng cự tuyệt, tiếp tục xx Thái Gia Tuyền, một cái tay đã không thành thật đưa vào lớp áo của cô, khẽ vuốt ve lưng trắng nõn của cô.
"A, đừng, không được!" - Thái Gia Tuyền kêu lên một tiếng, theo bản năng đứng thẳng người dậy muốn tránh né tay đốt lửa ở trên lưng, không muốn lại đem chính mình cả đưa đến trong ngực hắn.
# đã che giấu # chợt buông cô ra, đưa tay ra, vội vàng muốn xé áo của cô. . .
Thái Gia Tuyền cũng không rõ ràng bắt đầu từ lúc nào, hai người cứ như vậy thẳng thắn gặp nhau. Cảm giác thân thiết da thịt thật kỳ diệu để cho cô đỏ bừng cả mặt, chỉ là cố sức đem đầu hướng trong ngực Hạ Cẩm Hiên co lại, không muốn hắn nhìn đến dáng vẻ bản thân chật vật.
Hạ Cẩm Hiên đâu chịu để cho cô tránh, nhẹ nhàng nâng đỡ liền đem cô kéo ra ngoài # đã che giấu #. một tia lý trí cuối cùng của Thái Gia Tuyền lập tức tiêu tán, khó nhịn uốn éo người, trong miệng phát ra thanh âm đồi trụy chính cô cũng không ý thức được.
Cảm nhận được sự nhiệt tình của cô, Hạ Cẩm Hiên càng thêm hưng phấn # đã che giấu #.
# đã che giấu #
# đã che giấu # Thái Gia Tuyền bị loại đau đớn xé nứt hoàn toàn thức tỉnh, tiếng khóc kêu lớn, liều mạng chống đẩy Hạ Cẩm Hiên, kiên quyết không chịu để cho hắn càng thêm xâm nhập."Đau quá, không cần! Nói hay lắm không vào được! A. . . Đau quá a."
Hạ Cẩm Hiên cực kỳ đau lòng, bắt được hai tay liều mạng chống đẩy của cô, giữ lại ở hai bên, cúi người hôn gương mặt của cô: "Ngoan, buông lỏng một chút, một hồi liền hết đau." - Nhưng mà trong nội tâm lại là một hồi khó có thể kiềm chế kích động hân hoan, cún con của hắn còn là xx! Hắn đã từng có chuẩn bị, bằng chấp nhất cô đối với Lâm Phong, rất có thể cùng Lâm Phong đã xảy ra, bây giờ nhìn lại, lúc trước hắn sầu lo đều là dư thừa.( Bonei: đàn ông đúng là ích kỷ, lúc nào cũng muốn xx người ta, mà lại còn muốn người ta phải thuần khiết)
"Ô. . ." - Thái Gia Tuyền ô ô khóc, bất luận Hạ Cẩm Hiên cố gắng thế nào, cô đều liều mạng tránh trái tránh phải, không để cho hắn hoàn toàn tiến vào, muốn hoàn toàn tống hắn ra thế nhưng lại cũng làm không được, chỉ có thể bất lực khóc.
Hạ Cẩm Hiên gian nan chịu đựng lấy, hắn không muốn làm cho cún con của hắn chịu nhiều đau đớn, nếu như hiện tại rời khỏi, lại lần nữa đi vào chắc chắn sẽ mang đến cho cô một lần đau đớn nữa, mà vì vậy buông tha cũng là vạn vạn không thể.
Nhẹ nhàng hôn môi của cô, để cho cô không rảnh lại khóc khóc, dịu dàng vuốt ve đường cong mê người của cô, dần dần, Thái Gia Tuyền rốt cuộc yên tĩnh lại, tiến tới mơ mơ màng màng bắt đầu đáp lại nụ hôn của hắn, thân thể cũng có phản ứng theo hắn vuốt ve. Hạ Cẩm Hiên cũng không nhịn được nữa, thừa dịp cô không chú ý, thân dùng sức một cái, chôn cả vào trong cơ thể cô.( Bonei: đốt pháo ăn mừng đi anh Hiên và chị Tuyền đã chính thức không còn là xữ nam và xữ nữ, vì chuyện này làm ta tốn không ít máu vì đây là chương H đầu tiên ta làm trong sự nghiệp editor của mình đánh dấu một bước ngoặc quan trọng * cười mãn nguyện*)
"A ~" - Thái Gia Tuyền phát ra một tiếng kêu, cũng không phải thét chói tai khó chịu, mà là tiếng than thở làm cho người ta mơ tưởng viễn vong, cô đều vì chính mình phát ra một tiếng này mà sợ ngây người. Phía dưới mặc dù còn là rất đau, nhưng lại xen lẫn một loại khác cảm giác kỳ diệu, cô ngượng ngùng phát hiện mình lại là thích loại cảm giác này.
Cảm thấy cô thích ứng, Hạ Cẩm Hiên không rảnh bận tâm cô nữa, hoàn toàn phóng túng mình, ở nơi tư mật ấy của cô thật tốt giống như là có thể hấp tinh thực tủy làm hắn quên mình mà rong ruỗi .
Giường nước lộng lẫy ấm ấp, theo luật động của hai người trên giường hoặc dịu dàng hoặc kịch liệt, điều này làm cho Thái Gia Tuyền có một loại cảm giác đang ở trên đám mây, mà cảm giác càng ngày càng trở nên hư vô, càng ngày càng phiêu diêu. Dần dần, hai người đều quên người ở chỗ nào, trong lòng chỉ có lẫn nhau, chưa bao giờ có xx xâm nhập mà đến, giống như như sóng to gió lớn trong nháy mắt bao phủ hai người. . . . . .
************************** ta là đường ngăn cách **************************