"Tiểu Tuyền, bà rốt cuộc đi làm rồi !" Thái Gia Tuyền mới sáng sớm đến công ty, liền bị Lý Giai Giai kéo lại " Sự Kiện Lớn! ! Bà nhất định phải chịu đựng nha!"
"Cái gì?" Thái Gia Tuyền có chút không hiểu, bất quá xem qua, chuyện tình Hạ Cẩm Hiên bị bắt cóc ở nước ngoài cũng không có công khai.
"Hôm nay tổng giám đốc mở hội chiêu đãi ký giả, Khang Hinh cũng tham gia, còn mua rất nhiều vải len sọc. Nghe nói là muốn tuyên bố kết hôn!" Lý Giai Giai nhỏ giọng nói: "Tiểu Tuyền, xem ra bà thật không có làm trò rồi. . ."
Thái Gia Tuyền một hồi kinh ngạc, cô cũng không lo lắng Hạ Cẩm Hiên thật sẽ lấy Khang Hinh, chỉ là không rõ được hắn rốt cuộc muốn làm gì."Khi nào thì bắt đầu?"
Lý Giai Giai sửng sốt, khuyên nhủ: "Coi như hết đi Tiểu Tuyền, đừng đi náo loạn. Chuyện này hơn phân nửa chắt như đinh đóng cột rồi. Điều kiện bà tốt như vậy, còn sợ không có ai muốn sao?"
Thái Gia Tuyền chế nhạo nhìn cô, có chút im lặng: "Ai nói tôi muốn đi náo loạn? Tôi chỉ phải đi xem một chút mà thôi. Mau nói cho tôi biết ở nơi nào, khi nào thì bắt đầu?"
"Mười giờ bắt đầu, đại khái còn có nửa giờ đi, ở kế bên phòng tổng giám đốc, phòng họp số 1." Lý Giai Giai vẫn là không yên lòng: "Cấp bật tôi không cao nên không đi lên tầng cao được, không thể đi cùng bà, bà nhất định phải tỉnh táo nha!"
Thái Gia Tuyền liếc mắt: "Cậu xem tôi giống như là bộ dạng không cam lòng sao? !"
Lý Giai Giai quan sát cẩn thận một chút, chỉ thấy Thái Gia Tuyền đem lo lắng dấu trong lòng, mới nói: "Không nhìn ra, chẳng lẽ bà đã thay lòng? A! ~ bà nhất định là thích Phó Tổng giám đốc rồi ! Phải hay không? !"
Nhìn vẻ mặt Bát Quái của Lý Giai Giai, trong mắt Thái Gia Tuyền thổi qua một tia chán nản. Andre, hắn đã. . ."Nói cái gì đó, không với cậu nữa, tôi đi đây."
——
Thang máy dừng ở lầu trên cùng, Thái Gia Tuyền nhưng có chút không có mục đích, không có người lãnh đạo trực tiếp, cô có đi làm thì đến phòng làm việc làm gì? Do dự liên tục, cô cuối cùng vẫn là lấy dũng khí đi tới hướng phòng làm việc Hạ Cẩm Hiên.
"Tiểu Tuyền? Nghỉ phép đi chơi nơi nào rồi hả ?" Hà Vân thấy Thái Gia Tuyền rất là kinh ngạc, hắn là có biết một chút nội tình của hai người, chỉ là hắn không biết hai người mới vừa đã trải qua một cuộc chiến tranh lạnh, chỉ cho là Thái Gia Tuyền ở nghỉ ngơi dài hạn thôi.
Thái Gia Tuyền sửng sốt một chút, sau đó hiểu rõ: "Ha ha, đi thành phố A 5 ngày. . ."
"Cái gì nha, cả nữa ngày cô cũng không đi nơi nào sao!"
Thái Gia Tuyền hiền hoà cười cười, hỏi: "Anh ấy có ở đây không?"
"Ở đây. . . Chỉ là tâm tình không được tốt lắm." ' anh ấy' trong miệng Thái Gia Tuyền rất dễ nhận thấy là chỉ Hạ Cẩm Hiên, Hà Vân làm phụ tá nhiều năm như vậy, bản lĩnh nhìn mặt mà nói chuyện đã sớm thành thục. Hiện tại hắn cũng không nhịn được phải nhắc nhở Thái Gia Tuyền, có thể thấy được không khí bên trong quả thật rất thấp.
"Ừ" Thái Gia Tuyền gật đầu một cái, đi lên phía trước, gõ cửa.
"Vào đi!" Giọng nói âm trầm thấp của Hạ Cẩm Hiên truyền ra.
Thái Gia Tuyền hít sâu một hơi, đẩy cửa đi vào, lưu lại Hà Vân vẻ mặt lo lắng ngoài cửa.
——
Hạ Cẩm Hiên đang đứng ở trước cửa sổ sát đất, nghe có người đi vào cũng không có xoay người, Thái Gia Tuyền cũng không có nói, chỉ là lẳng lặng đứng đó. Cô thật ra thì không biết nói cái gì, một mực rối rắm có muốn tằng hắng một cái hay không đây?
Hồi lâu sau, Hạ Cẩm Hiên có chút kinh ngạc xoay người lại, muốn nhìn một chút rốt cuộc là ai đi vào nhưng không nói lời nào.
Trong nháy mắt đó, có thể nói ah là cực độ hưng phấn, bởi vì đứng ở nơi đó lại là Cún con mà anh mong nhớ ngày đêm! Anh ngây ngốc một giây, sau đó ánh mắt do khiếp sợ chuyển thành nhu hòa. Bước nhanh đi tới, không nói gì kéo Thái Gia Tuyền ôm vào trong ngực, ôm thật chặt, chỉ ôm Thái Gia Tuyền kêu đau cũng không chịu buông ra.
Sau khi nụ hôn cuồng nhiệt như mưa rơi xuống, Thái Gia Tuyền cảm thấy bối rối, cô chưa từng gặp qua Hạ Cẩm Hiên như vậy, dường như muốn đem lấy cô ăn tươi nuốt sống.
"Đông đông đông" tiếng gõ cửa không đúng lúc vang lên, tiếp đó truyền đến giọng nói Hà Vân: "Hạ tổng, hội chiêu đãi lập tức bắt đầu, các ký giả đã đến rồi."
Hạ Cẩm Hiên có chút nổi cáu nhìn hướng cửa, trầm giọng nói: "Biết."
Cúi đầu, thật sâu nhìn Thái Gia Tuyền, Hạ Cẩm Hiên mang theo chút khẩn cầu hỏi: "Cùng đi chứ?"
Thái Gia Tuyền do dự một chút, nhẹ giọng hỏi: "Anh muốn làm cái gì?"
Hạ Cẩm Hiên cười khổ một cái, trả lời: "Em để cho anh chuyên chế lần cuối đi, lần này anh sẽ đem toàn bộ vấn đề giải quyết cho xong." Trong lời nói tràn đầy kiên định.
Thái Gia Tuyền gật đầu một cái, không có làm anh suy nghĩ, theo Hạ Cẩm Hiên ra khỏi phòng làm việc, đi tới phòng họp số 1 kế bên.