Ăn cơm xong, hai người ngồi ở trên ghế salon có chút xấu hổ. Thầm liếc trộm nhau một hồi Thái Gia Tuyền mở miệng trước: "Việc đó, thật ra từ nơi này đến hãng rất xa."
"Thế cho nên?"
"Hơn nữa em hôm nay không đem theo thứ gì cả. . ." Thái Gia Tuyền nói. Quả thật, biệt thự cách hãng làm việc của cô nơn phân nửa là đường không có tàu điện.
Hạ Cẩm Hiên nhíu mày một cái, nghĩ tới thực muốn điều cô đến tổng công ty thì thực là tốt, nhưng mà cô đi làm chưa lâu nên thật sự không tốt cho lắm. Mà để hắn chở cô đi làm thì quả thật là vạn lần không thể.
"Em chưa có bằng lái sao?" Hạ Cẩm Hiên hỏi
Thái Gia Tuyền quả thật không kịp phản ứng, lắc đầu xem như trả lời.
Hạ Cẩm Hiên buồn bực thở dài, "Đi học đi, sau đó anh sẽ mua xe cho em."
Thái Gia Tuyền trợn to hai mắt, nhìn thấy hắn giống quái vật: "Làm ơn, trước hết không nói mua xe là vấn đề, anh muốn em lái xe đi làm mỗi ngày sao? Thực sự chết mệt nha. . . . . ."
Hạ Cẩm Hiên lườm cô một cái"Cứ quyết định như vậy! Ngày mai anh bảo Hà Vân tìm thầy dạy cho em."
Thái Gia Tuyền bất tắc dĩ hỏi: "Vậy hôm nay em có được về không?"
"Em quên đã đáp ứng gì với anh rồi à?" Hạ Cẩm Hiên đột nhiên tiến lại gần với cách nói có chút lấp lửng.
"Mới vừa rồi?" Thái Gia Tuyền cuối cùng ý thức được mình đâm lao rồi đành phải theo: "em có thể ở lại , nhưng mà tổng giám đốc đại nhân à
Anh à, ngày mai em đi làm thế nào đây?"
"Ngày mai nói sau đi." Hạ Cẩm Hiên không đợi cô phản ứng lại đi lên trên lầu hai.
. . . . . .
Hơn một năm chia cách, hai người đều cạn kiệt lửa yêu, mặc dù Hạ Cẩm Hiên miễn cưỡng đồng ý với đề nghị để Thái Gia Tuyền tắm trước, nhưng mà ở trong phòng tắm cũng đã không nhịn được.
Hạ Cẩm Hiên hôn Thái Gia Tuyền có chút thô lỗ, không thèm nghe khẩn cầu của cô, đem y phụ trên người cô từ món từng món cởi xuống, Nút áo cô rơi đầy đất, cuối cùng lại xé nát quần lót của cô.
"Ô, em không có để thay." Thái Gia Tuyền buồn bực nói.
"Hư!" Hạ Cẩm Hiên cũng không để cho cô nói nữa, lấy môi mình chặn lại, hắn muốn chuyên tâm hưởng dụng thức ăn ngon.
Vuốt ve thân thể tuyệt vời của cô, Hạ Cẩm Hiên lại nhanh chóng cởi xuống y phục của mình, sau đó ôm cô cùng ngã vào trong bồn tắm khổng lồ.
Hơn một năn chưa được đụng chạm qua, Thái Gia Tuyền lúc đầu có chút không chịu nổi hắn khổng lồ, khó chịu muốn đẩy hắn ra, nhưng mà Hạ Cẩm Hiên lại giống như như ngây dại, thế nào cũng không chịu buông ra cô, liều chết triền miên một lần lại một lần. . . . . . ( ta tiết kiệm văn chương, thân môn chớ trách
Ha, tự mình nghĩ đi vậy ~~)
Ôm Thái Gia Tuyền mềm mại trong tay trở về phòng trong, nhẹ nhàng giúp cô lau khô, Hạ Cẩm Hiên đối với thô lỗ của mình mới vừa rồi có chút đau lòng. Bò lên giường nằm ở bên cạnh cô, đưa tay ôm cô vào trong ngực, vuốt ve mái tóc dài còn chưa khô của cô, nhẹ nhàng nói: "Hôm nay tạm thời bỏ qua cho em, thiếu anh một năm về sau từ từ trả."
"Hiên, tại sao muốn bỏ lại em trở về nước?" Thái Gia Tuyền vùi ở trong ngực hắn, uất ức hỏi.
Hạ Cẩm Hiên thân thể cứng đờ, hai hàng lông mày cũng nhìu chặt lại, không nói một lời.
"Bởi vì hôm đó sinh nhật em không có về nhà sao?" Thái Gia Tuyền ngẩng đầu lên hỏi."Ngày đó là bởi vì. . ."
"Được rồi, không cần nói." Hạ Cẩm Hiên phiền não cắt đứt cô, hắn sợ cô sẽ lại đem bận rộn việc làm thêm ra làm cớ.
"Hiên. . ." Thái Gia Tuyền có chút khổ sở, nhưng là vẫn ngoan ngoãn không nói thêm gì nữa, đưa tay ôm chặt lấy eo của hắn. Cô thật ra thì còn muốn hỏi, hắn có giống như Tề Minh nói thường xuyên thay phụ nữ,còn có người mà mọi người thương nói đền Khang Hinh là ai. . . Chia cách quá lâu cô có quá nhiều vấn đề muốn hỏi hắn, nhưng trước mắt tạm thời gác lại.
An tĩnh hồi lâu, Hạ Cẩm Hiên lại nói: "Ngày mai anh sẽ chở em đến hãng, thuận tiện xử lý việc gần đó." Thật ra thì xử lý gần đómà anh nói chính là muốn xem công việc mới của cô.
"Ừ. . ." Thái Gia Tuyền có chút mệt, đáp một tiếng liền ngủ thiếp đi.
********* ta là đường ngăn cách ************