- Trời đất ! Cậu bị sao thế này ! Cái bộ dáng thê thảm này đâu ra thế ! ( Kayen )
- Do 2 mụ ác phụ gây ra chứ đâu ! ( Hạo Thiên )
- Ác phụ nào thế ! ( Kayen )
- Haizzz thật ra chuyện là thế này nè................ ( Hạo Thiên )
- Phụt hahahahaha ( Kayen )
- Cậu hay hé , kể cậu nghe cậu còn cười nữa là sao ( Hạo Thiên )
- Haha xin lỗi , mà cũng do cái tính đào hoa hậu đậu của cậu mà ra chứ đâu ! ( Kayen )
- Thì đó , nên đành chấp nhận số phận vậy huhu ( Hạo Thiên )
- Ùm chúc may mắn , đc rồi để tôi đỡ cậu lên phòng ( Kayen )
- Ùm cảm ơn ( Hạo Thiên )
Đang đi lên cầu thang tự nhiên Hạo Thiên lại bị mất thăng bằng nên đã bị ngã , nhưng trước khi ngã thì Hạo Thiên lại kéo Kayen theo , nên tình trạng bây giờ là Kayen nằm trên người Hạo Thiên còn Hạo Thiên thì đang ôm eo Kayen , và có 1 điều làm cả 2 phải đóng băng tại chỗ vì môi họ đang chạm vào nhau , khi ý thức đc chuyện đang xảy ra thì Kayen liền đứng dậy đỏ mặt chạy lên phòng , còn Hạo Thiên thì vẫn nằm im bất động , 1 lúc sau thì lại lấy tay mình sờ vào môi bất giác mỉm cười , vì sợ Kayen sẽ ngại chuyện hồi tối nên Hạo Thiên đã đi học rất sớm
- Hìhì chào em ( Diệp Vũ )
- Hôm nay cô đến sớm nhỉ ( Hạo Thiên )
- À tại có chút việc ( Diệp Vũ )
- Ra vậy ! Mà cô ơi , ngày mai cô có rảnh ko ? ( Hạo Thiên )
- Rảnh , mà có gì à ? ( Diệp Vũ )
- Cũng ko có gì ! Chỉ là muốn rủ cô đi chơi ( Hạo Thiên )
- Thế á ! Đc thôi ( Diệp Vũ )
- Thật hả cô ( Hạo Thiên )
- Ùm ( Diệp Vũ )
- Year tuyệt quá đi ! Thôi em đi lên lớp đây ! Ngày mai lúc 6h45 nha cô ( Hạo Thiên )
Nói rồi Hạo Thiên chạy lên lớp
- Ơi Thiên mai tối đi bar ko ( Duy Phong )
- Ùm cũng đc ( Hạo Thiên )
Thời gian trôi qua , tiếng chuông ra chơi reo lên
- Đi xuống căn tin ko Thiên ( Duy Phong )
- 2 vk ck mày đi trước đi , tao đi đây chút rồi xuống sau ( Hạo Thiên )
Nói xong Hạo Thiên chạy xuống phòng mĩ thuật
- Cô đang làm gì vậy cô ( Hạo Thiên )
- Cần em giúp ko ? ( Hạo Thiên )
- Vậy thì tốt quá ! ( Hiểu Dao )
Thế là cả 2 cùng nhau làm , trong lúc làm Hạo Thiên luôn chọc Hiểu Dao cười
- Xong rồi ! ( Hạo Thiên )
- Ùm , cảm ơn em ( Hiểu Dao )
- Ko cần cảm ơn ( Hạo Thiên )
- Hì ( Hiểu Dao )
- Phải rồi ! Cho cô nè ! Em đi xuống căn tin đây ! Bye cô ( Hạo Thiên )
Cầm hộp bánh quy và hộp sữa mà Hiểu Dao cảm thấy ấm lòng , trên đường xuống căn tin thì Hạo Thiên bị ai đó kéo vào phòng
- Chị............... ( Hạo Thiên )
Ko để Hạo Thiên nói thì Viễn Nhã đã chặn môi Hạo Thiên bằng 1 nụ hôn nóng bỏng , lúc đầu cũng hơi bất ngờ nhưng sau đó thì Hạo Thiên cũng đáp lại cuồng nhiệt , cả 2 hôn nhau đến ko còn hơi thở thì mới buông ra
- Hìhì tại nhớ em chứ bộ ( Viễn Nhã )
- Rồi rồi ! Mà bắt em vào đây có gì ko ? ( Hạo Thiên )
- Chả lẽ phải có gì mới bắt em đc à ! ( Viễn Nhã )
- Tất nhiên là ko , chỉ tại em đang đói nên muốn đi ăn ( Hạo Thiên )
- Thế à ! Chị cũng vậy nè ! Đi chung ha ( Viễn Nhã )
- Vâng ( Hạo Thiên )
Thế rồi cả 2 cùng nhau đi xuống căn tin
- Ủa họ đâu rồi nhỉ ? Chắc đi tâm tình lãng mạn gì nữa rồi ! Thôi vậy ! Mặc kệ họ ( Hạo Thiên )
- Em nói ai thế ! ( Viễn Nhã )
- Bạn em , mà kệ họ đi , chị ăn gì để em kêu ( Hạo Thiên )
- Em ăn gì chị ăn đó ( Viễn Nhã )
- Thật bó tay với chị ( Hạo Thiên )
- Hìhì ( Viễn Nhã )
- Dì ơi cho con 2 tô hủ tiếu và 2 ly sinh tố ạ ! ( Hạo Thiên )
Khi ăn xong thì tiếng chuông báo hiệu hết giờ ra chơi ngân lên nên Hạo Thiên và Viễn Nhã phải trở về lớp , thời gian trôi qua
- Mệt quá đi ! ( Hạo Thiên )
- Đi uống trà sữa ko ? ( Jenny )
- Đc á ! Đi ko Thiên ( Duy Phong )
- Đi thì đi ( Hạo Thiên )
Dứt lời cả bọn dẫn xe phóng đến quán trà sữa