Nữ Dâm Tặc Háo Sắc

Chương 49




Nét mê hoặc của tiểu ma nữ Diệp Thư Đồng không giống với vẻ đẹp của Bích Vân, tiểu nha đầu này chọc Cuồng Nguyệt một thân lửa liền cuồng tiếu rời đi, làm hại Cuồng Nguyệt phải dùng nước lạnh chửa lửa! Trong lòng âm thầm hối hận, ta thực sự không nên tìm tiểu ma nữ này trở về!

Kể về lúc Cuồng Nguyệt càng gấp rút lên đường trở về, tiểu ma nữ càng không ngừng khiêu khích Cuồng Nguyệt, một đêm, Cuồng Nguyệt nhịn không được, bệnh nghề nghiệp tái phát, sử dụng vạn vật vô địch siêu cấp mị dược với tiểu ma nữ, mới thuận lợi thu được tiểu ma nữ.

Ngày hôm sau, vốn tưởng rằng tiểu ma nữ sẽ đổi tính, ai biết tính xấu của tiểu ma nữ vẫn không đổi, thích trêu chọc râu rồng của Cuồng Nguyệt như trước.

Trong quá trình lên đường về nhà, tiểu ma nữ không ngừng khiêu khích, Cuồng Nguyệt không ngừng tức giận!

Rốt cục về đến Thiên Hạ Bảo, Cuồng Nguyệt sơn trang đã đầu xây dựng, chưa hoàn thành!

Diêm Lăng mang theo cái bụng to tròn cùng các tỷ muội đi đón phu quân của bọn họ, nhìn thấy bộ dạng Cuồng Nguyệt mặt đầy phong trần thì cũng biết nàng rất mệt mỏi! Sau đó dời mắt nhìn thấy vẻ mặt lanh lợi của tiểu ma nữ thì biết ngay tiểu tặc có người chỉnh! Ha ha!

Đang rất vui vẻ, lại đột nhiên cảm thấy bụng một trận đau đớn, Cuồng Nguyệt phát hiện sắc mặt của nàng không bình thường, vội vã hô: “Sắp sinh, sắp sinh! Ta sắp sinh! A, không! Nương tử sắp sinh!” nói năng lộn xộn chính là phản ứng của rất nhiều người sắp làm phụ thân, Cuồng Nguyệt cũng không tính là khoa trương, hắc hắc!

Đau đớn khiến cho vết thương dữ tợn trên mặt Diêm Lăng càng thêm kinh khủng, Cuồng Nguyệt lại đau lòng muốn chết, lôi kéo tay của Diêm Lăng, thâm tình chân thành nói: “Bảo bối, cố lên, cố lên chút nữa, tiểu bảo bối của chúng ta sắp ra đời! Sau này chúng ta có thể cùng nhau chơi trốn tìm, thả diều...”

Bên này Diêm Lăng đau đến chết đi sống lại, lại thấy người này còn ở đây nói những lời nhàm chán, trong lòng tức giận nói: “Dong dài, câm miệng!” vừa bị Diêm Lăng lạnh lùng quát, Cuồng Nguyệt ủy khuất bĩu môi, nhìn Diêm Lăng.

Diêm Lăng bất đắc dĩ a, vì tên hỗn đản này sanh con, trong thời khắc mấu chốt này còn phải an ủi nàng? Nàng sẽ không làm, dựa vào đâu a! Nói như thế nào mình cũng là một tuyệt sắc đại mỹ nhân, chỉ thấy Diêm Lăng đưa tay lên mặt xé ra, da mặt được kéo xuống.

Cuồng Nguyệt thấy dung mạo thật sự của Diêm Lăng thì hít một ngụm khí lạnh, nói: “Lão bà, nàng mau mang da mặt trở lại!”

Diêm Lăng nhíu mày, sao thế? Lẽ nào hiện tại nàng thích xấu nữ! Nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ cộng thêm thống khổ đầy nghi hoặc của Diêm Lăng, Cuồng Nguyệt hô hấp dồn dập nói: “Nhìn gương mặt này của nàng, ta sẽ muốn nàng! Hu hu! Thì ra nàng chính là nha hoàn kiêu ngạo a, hu hu! Sớm biết vậy ta đã không khách khí a!” Cuồng Nguyệt không nhìn ánh mắt tức giận của Diêm Lăng, líu ra líu ríu nói.

*Phú nhị đại: con nhà giàu, quan nhị đại: con quan, tiểu dâm tặc nhị đại: con của tiểu dâm tặc =))))

Diêm Lăng bị Cuồng Nguyệt dằn vặt tinh thần cùng hài tử dằn vặt thân thể rốt cục sinh ra nữ nhi thứ nhất của Cuồng Nguyệt, Cuồng Mân. Nhìn gương mặt của tiểu tử kia giống quá Diêm Lăng nhưng lại lộ ra nụ cười xấu xa giống Cuồng Nguyệt, trong lòng mọi người ớn lạnh, xem ra giang hồ rất khó yên ổn, vận xấu của các mỹ nữ còn chưa có cách nào chấm dứt!

Cuồng Nguyệt mừng rỡ ôm nữ nhi, vui tươi hớn hở: “Mỹ nhân a mỹ nhân, nữ nhi con mau mau lớn lên, phụ thân tìm nhiều tiểu mỹ nhân về làm vợ con a! Ha ha!” chúng nữ nhìn bộ dạng sắp chảy nước miếng của Cuồng Nguyệt, trong lòng đổ mồ hôi lạnh, còn có người làm phụ thân như vậy sao!

Tử Uyển bắt mạch cho Diêm Lăng vì uể oải quá độ mà hôn mê, sau đó kê thuốc bổ mới đứng dậy nhìn hài tử của Diêm Lăng, không biết hài tử của mình sẽ ra sao!

An Bích Vân sờ sờ bụng của mình, âm thầm cầu khẩn: Lão thiên gia ngài nghìn vạn lần đừng cho ta một tiểu dâm tặc a!

Lục Tâm Doanh cũng không tự chủ sờ sờ bụng của mình, thầm nghĩ: Không biết hài tử này có phải sẽ hư hỏng như Cuồng Nguyệt không đây? Suy nghĩ một chút sắc mặt lại đỏ bừng!

Tuy rằng Đỗ Tư Nhiên nhìn xa trông rộng nhưng cũng không phát hiện vóc người của mình biến dạng, chỉ là nhìn bộ dáng mê gái của Cuồng Nguyệt trong lòng thầm than: Tương lai sẽ bận rộn a!

Diệp Thư Đồng suy nghĩ đơn giản, nhìn Cuồng Mân nói: “Tiểu tặc, ngươi xem tiểu tiểu tặc của ngươi sau này sẽ có bao nhiêu vợ a? Có thể giống như ngươi cũng có nhiều nữ nhân như vậy hay không a?”

Cuồng Nguyệt ngẩng đầu liền đắc ý nói: “Hắc hắc! Nữ nhi của ta đương nhiên phải có xu thế trò giỏi hơn thầy, tương lai khẳng định sẽ có rất nhiều lão bà!”

Tử Uyển ôm Cuồng Mân trực tiếp thở dài, hài tử đáng thương, e là sẽ bị phụ thân của nàng dạy hư! Không biết Diêm Lăng sẽ có cảm tưởng gì?

Diêm Lăng từ hôn mê tỉnh lại liền muốn xem hài tử, Tử Uyển cẩn thận ôm Cuồng Mân đang cười đến vẻ mặt vô lại cho nàng, Diêm Lăng kinh ngạc nhìn nụ cười xấu xa trên mặt của Cuồng Mân quá giống nụ cười xấu xa của phụ thân nàng, trong lòng thầm than: Không phải ta vừa sinh một tiểu dâm tặc chứ?

Mọi người đắm chìm trong hạnh phúc vì Cuồng Mân vừa sinh ra, Cuồng Nguyệt sơn trang cũng đã sắp hoàn thành!

Cuồng Nguyệt mang theo chúng nữ và hài tử tiến vào Cuồng Nguyệt sơn trang, lúc này ngoại trừ Diêm Lăng vừa sinh, tiểu ma nữ Diệp Thư Đồng chưa mang thai, còn lại chúng nữ đều có mang.

Diêm Lăng ôm Cuồng Mân đút sữa mẹ, Diệp Thư Đồng ở một bên say sưa mà nhìn, Tư Nhiên, Bích Vân, Tâm Doanh, Tử Uyển, Dụ Tranh thì đang nhàn nhã trò chuyện. Chỉ có Cuồng Nguyệt đang lén lút nghiên cứu gì đó!

Hôm nay, Cuồng Nhân mang theo Lâm Thanh Nghiên đến thăm, nhìn người của Lâm Thanh Nghiên cũng đúng là đang mang bụng ba bốn tuần, mà Tử Uyển cũng sắp lâm bồn. Cuồng Nguyệt nhìn nhìn cái này nhìn nhìn cái kia, lôi kéo Cuồng Nhân nói: “Sư phụ a, không phải sau này hài tử của Tử Uyển nhà ta gọi hài tử của ngươi là cữu cữu hay a di sao? Thế nhưng rõ ràng là hài tử nhà ta lớn hơn a!”(cữu cữu: cậu, a di: dì. Tử Uyển là con của Cuồng Nhân với Thanh Nghiên =)))

“Hừ, tuổi lớn thì sao a, vai vế nhà ta lớn. Nhà ngươi phải nhận mệnh đi!” Cuồng Nhân vỗ đầu Cuồng Nguyệt nói, đột nhiên tựa như nhớ tới cái gì, kéo tay của Cuồng Nguyệt đi tới trong góc phòng nói: “Ngươi còn giữ Danh Hoa Lục không?”

Cuồng Nguyệt nghe vậy vội vã nhỏ giọng nói: “Đương nhiên còn, ta đang suy nghĩ kế tiếp ta nên đi hái người nào!”

“Ngươi còn dám đi ra ngoài hái hoa a! Rất giỏi, không hổ là đồ đệ của Cuồng Nhân ta! Nhà ngươi các nàng đồng ý không? Ngươi không sợ bị chém sao?”Bộ dáng lén lén lút lút của Cuồng Nhân chọc cho Cuồng Nguyệt đắc ý cười rộ lên: “Không phải là sư phụ sẽ không dám đi? Cũng đúng, dù sao mẫu thân của Tử Uyển không dễ chọc như vậy, không cẩn thận một chút..., hắc hắc! Sư phụ lại được làm thái giám! Ha ha!”

Cuồng Nguyệt cười đắc ý không duy trì được bao lâu, Cuồng Nhân lại không nổi giận, ngược lại cười nhìn bộ dạng đắc ý của Cuồng Nguyệt!