Tô Mạc Hy nhìn tên sát thủ đầu không tóc từng bước đi đến bên cạnh mình.Ánh mặt trời chiếu lên cái đầu trọc của hắn thật làm cô chói mắt.
"Thì ra nữ nhân được coi là bá chủ một phương chỉ có như vậy. " Giọng tên đầu trọc đầy khinh thường.Ánh mắt lướt qua lướt lại trên người Mạc Hy đầy dục vọng.
Lời đồn trong giới hắc đạo quả nhiên không sai.Xinh đẹp, quyến rũ đến bậc này... giết đi cũng thật tiếc.
Ánh mắt của tên đầu trọc làm cho cô khó chịu. Khó chịu đến mức muốn móc nó ra sau đó dẫm nát dưới chân.
"Phải~Chỉ như vậy thôi. " Mạc Hy tươi cười thản nhiên trả lời.Thật ngu xuẩn,là một sát thủ vậy mà lại phạm vào một sai lầm lớn như vậy_Khinh địch.
Nếu tên kia không bị mê hoặc bởi dục vọng trong lòng thì đã nhận ra sâu trong ánh mắt thản nhiên của cô chính là sự khát máu.
Hắn đi đến trước mặt cô ,cách cô hai bước thì bước chân có chút chần chờ.
Mấy lời cảnh báo của ông chủ về người con gái hắn vẫn còn nhớ trong đầu. Nhưng hắn nghĩ ông chủ đã làm quá lên ,rõ ràng chỉ là một đứa con gái yếu đuối.
Nghĩ như vậy, quan sát cô thật kỹ. Chắc chắn rằng cô không có vũ khí liền bước đến ngồi trước mặt cô.
"Tiểu thư đây trước khi chết có muốn sung sướng một phen không??!! " Hắn ta cợt nhả cười nói với Mạc Hy.
"Vậy anh thì sao?!!"
Trong lòng tên kia đột nhiên nổi lên một tia khiếp sợ. Hắn muốn đứng bậc dậy và chạy xa người con gái này.
Ánh mắt cô ta nhìn hắn cứ như nhìn một vật chết.
"Mày dám nhìn ông như vậy??! " Đưa tay định nắm tát vào mặt Mạc Hy.
Cô đột nhiên đưa tay trái nắm lấy tay hắn kéo mạnh về phía mình. Hắn mất đà liền ngã theo.Tay trái cô kéo hắn ,tay phải phối hợp đẩy mạnh đầu hắn vào thân xe chỗ bên cạnh cô.
Mạc Hy xoay người ngồi lên người hắn, giày cao gót dậm mạnh lên cánh tay đang dẩy giụa.Cánh tay giống như bị xuyên thủng máu ứa ra.Đây là lý do Mạc Hy thích mang giày gót nhọn.
Tay dùng thêm chút lực "Rắc" cổ tên sát thủ đã bị Mạc Hy bẻ gãy.
Cứ đơn giản như vậy giết chết một người đàn ông.
Thân thủ lưu loát, động tác tàn nhẫn. Mọi thứ chỉ diễn ra trong vài giây tên kia còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đã chết.
"Đã an toàn " Tiếng nói của Lý Nhan từ xa vọng lại.
Mạc Hy đứng dậy bước đi thì phát hiện giày cao gót của mình bị gãy rồi.
Mẹ kiếp!! Đôi giày sáu ngàn đô của cô cứ như vậy mà gãy.Cô mới mang lần đầu a.
Ánh mắt Mạc Hy híp lại....Cô quyết định sẽ tính tiền này vào phí khám bệnh của tên kia.Còn cả tiền xe cùng tiền tổn thất tinh thần nữa.
Khập khiễng đi vòng qua thân xe nhìn Lý Nhan đang bước đến.Đầu tóc Lý Nhan còn khá gọn gàng nhưng trên áo sơ mi trên người đã dính không ít máu.
Lý Nhan vừa đi vừa kéo một người đàn ông lê lết trên đường bằng một tay.
Người đàn ông vạm vỡ vai phải không ngừng chảy máu bị Lý Nhan kéo máu cứ như vậy trây trét lên đường.Cánh tay nhỏ nhắn của Lý Nhan vậy mà có thể nhẹ nhàng kéo lê một người đàn ông.
Hình ảnh này đập vào mắt khiến Mạc Hy rùng mình một cái.Mới ba tháng không gặp Lý Nhan lại khỏe hơn rồi.
Lý Nhan ánh mắt kiểm tra nhìn từ trên xuống người Mạc Hy.Khi chạm vào vết trầy xước ở bắp chân và đầu gối thì mặt đanh lại.
Buông ra người đàn ông bước nhanh lại đây.Người đàn ông kia cũng không còn sức để chạy trốn nữa.
Mạc Hy đứng dựa đầu xe nhìn Lý Nhan sắc mặt nghiêm trọng bước nhanh qua.Lý Nhan bước lại quỳ một chân xuống nâng chân của Mạc Hy lên kiểm tra .
Mạc Hy bây giờ mới phát hiện mình bị trầy da.
"Chỉ là trầy một chút." Mạc Hy tùy ý nói.
Chắc do lúc nãy nàng xoay người, chân đã ma sát với đường nên mới bị trầy.
"Vâng." Nhìn hai chỗ bị trầy mà rướm máu. Lấy ra khăn tay trắng tinh lau sơ qua .
"Người của ta đến rồi." Đằng xa ba chiếc xe đen đang chạy nhanh về hướng này.
*****
"Tiểu thư" Mười vệ sĩ đứng trước mặt cô .Họ biết mình đến trễ rồi.
"Ừm~ Lý Nhan mau lấy một chiếc xe đi mua một bộ đồ mới thay đi.Mua thêm một đôi giày mới nữa. "
" Vâng."
"Còn các người theo ta đi tiếp. " Nói xong khập khiễng bước lên xe.
Mấy vệ sĩ tự giác khiêng người đàn ông sống dở chết dở đằng kia lên một chiếc xe khác.
"Tiểu thư.Người như vậy đến Lãnh gia??!." Lý Nhan lên tiếng hỏi.
"Ừm.Phải đem bằng chứng để đòi tiền chứ.Đi mua mau đi."Nói xong ra hiệu cho xe chạy .Nãy giờ đã tốn của cô không ít thời gian.
"Khăn giấy "
Một vệ sĩ ngồi phía trước lập tức đưa xuống cho cô một hộp khăn giấy. Chỗ bên cạnh cô trước giờ chỉ có Lý Nhan ngồi.
Mạc Hy lấy ra lau sạch hai tay của mình.
Rõ ràng là đi cứu người sao lại đổi thành giết người thế này??!.
Phải tính thêm phí làm thêm việc mới được.
_________________Hết__________________