Trong khi ngoại giới hoặc kinh hoảng hoặc nghi hoặc ngóng nhìn dị tượng trên thiên không, thì tại Trúc Viên, “đầu sỏ” gây ra dị tượng lại không chút nào biết được động tĩnh mình gây ra có bao nhiêu đại.
Giờ phút này Dạ Tuyết đang giằng co cùng cơn đau xé da cắt thịt.
Nếu có nhân nhìn thấy tình hình nội tại của Dạ Tuyết lúc này sẽ vô cùng kinh ngạc phát hiện,một ngọn lửa màu trắng đang không ngừng va chạm vào kinh mạch, thiêu đốt rồi lại tái tạo, lặp lại tuần hoàn.
Kinh mạch theo phá rồi dựng trở nên thông thuận đứng lên, đồng thời rắn chắc và mở rộng gấp hai, ba lần so với lúc trước.
Tạp chất từ cơ thể tràn ra chưa kịp xuất hiện trên cơ thể đã bị ngọn lửa màu trắng không mang theo độ ấm hừng hực đốt trọi.
Dạ Tuyết ánh mắt nhắm nghiền, mồ hôi lấm tấm trên trán.
Ý thức hải hỗn loạn một đoàn, lúc này Dạ Tuyết chỉ có thể bằng ý chí và sự kiên định cắn chặt môi gắt gao nuốt xuống từng tiếng rên rỉ vì đau đớn mà tràn ra, đồng thời nhẫn chịu cơn đau từ sâu tận trong linh hồn.
Một giọt huyết đỏ tươi theo khoé môi Dạ Tuyết rơi xuống, chạm vào bề mặt mảnh ngọc bội trên cổ nàng, lưu luyến di chuyển theo đồ án bên trên, sau đó rất nhanh du nhập vào bên trong, vô ảnh.
Khi giọt huyết hoàn toàn biến mất,thẩm thấu vào bên trong, vị trí ngọc bội liền truyền ra một tiếng phượng đề văng vẳng.
Âm thanh vô cùng mờ ảo, khi gần khi xa khiến người ta không tài nào nắm bắt được nó là thật vẫn là ảo giác.
Cùng lúc đó, ngay lúc tiếng phượng đề vang lên, Dạ Tuyết cảm thấy đau đớn dần nhạt đi, đồng thời cảm nhận được nơi cổ, vị trí mảnh Ngọc bội truyền đến một trận thanh lương, nhanh chóng lan truyền tứ chi bách hải.
Cảm giác cả thân thể thư sướng nhượng mi gian nhíu chặt của Dạ Tuyết dần giãn ra, đồng thời, trong đầu nàng cũng hiện lên một loạt các hình ảnh khác nhau chầm chậm chuyển động như một thước phim quay chậm.
.
.
.
Dạ Tuyết đứng ở vị trí người qua đường lặng nhìn từng chuyển động xuất hiện trước mắt mình.
Thời kỳ Hồng Hoang, sinh ra cùng đất trời một đôi Long Phượng. Chúng quấn quít lấy nhau khăng khít không rời.
Sáng Thế Thần tác hợp, Long Phượng thành đôi, cùng chung sức dựng dục đời sau, cuộc sống mỹ mãn.
Những tưởng ngày vui sánh cùng thiên địa, nào ngờ hắc ám bất ngờ buông xuống.
Sáng Thế Thần khi thành lập thế giới đã chia nhỏ thành nhiều độc lập không gian, mỗi loài ở mỗi không gian tách biệt, đảm bảo không tộc nào nảy sinh xung đột với tộc khác.
Trải qua hàng trăm nghìn năm trật tự này vẫn luôn duy trì.
Cố tình tại một ngày nọ, Ma tộc- tộc vốn nên tồn tại ở Hắc Ám không gian bất ngờ xuất hiện tại nơi này, hơn nữa còn đột nhiên phát động công kích.
Xưa nay lấy hoà hảo vi chủ Phượng tộc cùng Long tộc nhanh chóng rơi vào hạ phong.
Máu chảy thành sông, thây phơi thành núi.
Phượng Hoàng cùng Thần Long nhìn tộc lâm vào lầm than bi thiết không thôi, nhưng ba đầu nan địch sáu tay, đành trơ mắt nhìn một cái lại một cái tộc nhân ngã xuống.
Phượng Hoàng rơi vào đường cùng, tự đốt cháy Huyết mạch cứu lấy tính mạng con dân.
Thần Long không kịp ngăn cản chỉ có thể gắt gao nhìn ái nhân dần tan biến trong hoả diễm.
Huyết mạch lực uy lực tự nhiên cường hãn, nhưng Ma Thần bởi vì có tứ đại thiên vương hộ pháp, lại có tâm đề phòng cho nên chỉ bị trọng thương, mà Phương Hoàng lại lâm vào tình cảnh linh hồn bị tinh luyện.
Thần Long dường như phát điên khi nhìn thấy người yêu bị Thiên Hoả từng chút một gặm nhấm.
Nhờ vào sức mạnh Huyết mạch lực của Phượng Hoàng, Thần Long thành công quét sạch Ma tộc bao gồm Ma Thần.
Sau đó bất chấp tất cả xông vào trung tâm hoả diễm ý đồ cứu ái nhân.
Sáng Thế Thần cảm động chân tình, nhưng bất đắc dĩ không có biện pháp giúp đỡ.
Dù sao thế giới tuy là Sáng Thế Thần tạo ra, nhưng Thần cũng không thể nhúng tay vào can thiệp quy tắc đã được lập sẵn.
Nếu tuỳ tiện nhúng tay Thế giới đó rất có thể lâm vào huỷ diệt tính.
Không có con đường vẹn toàn hoàn hảo.
Phượng Hoàng muốn cứu con dân đã dùng Huyết mạch lực đổi lấy.
Đó là lựa chọn của chính Phượng Hoàng.
Cũng như Thần Long lựa chọn xông vào Thiên Hoả vậy, Sáng Thế Thần là không thể thay đổi, nhưng dù sao việc Ma tộc xuất hiện cũng là do sơ xuất của Thần.
Nguyên lai là Thần tạo các thế giới khác nhau đều bắt nguồn từ chủ thế giới.
Có thể hiểm nôm na giống như tổ kiến, tất cả các hang hốc đều thông nhau.
Sau đó Thần mới lần lượt cắt đứt các thông đạo liên hệ với chủ thế giới, từ đó hình thành các không gian tách biệt.
Thế nhưng Thần lại quên cắt đi thông đạo nối liền giữa Thú tộc, Ma tộc cùng Nhân tộc, thế mới dẫn đến việc Thương Lam vị diện là nơi duy nhất có cả ba chủng tộc bất đồng sinh sống.
Sáng Thế Thần trích đi hơn một nửa Thần lực chuyển giao cho Thần Long cùng Phượng Hoàng.
Mất đi quá nhiều Thần lực, Thần cách suy yếu, Sáng Thế Thần lâm vào ngủ say.
Mà bên ngoài, Phượng Hoàng nhìn ái nhân xông vào hoả diễm cứu bản thân, muốn ngăn cản lại chỉ có thể bất lực vùng vẫy trong Thiên Hoả, một giọt huyết lệ từ khoé mắt nàng rơi xuống đất lại thần kỳ không tan biến đi mà nhanh chóng tích tụ thành hình, trở thành Huyết Ngọc Phượng Hoàng cùng Long Ngân Ngọc Bội.
Chính là vào lúc này, Phượng Hoàng vốn dĩ thần hồn sắp tiêu tán lại dục hoả trùng sinh.
Mà Thần Long vốn một thân màu trắng vảy nay tôi luyện trong Thiên Hoả lại ngời ngời kim quang.
Hai người lấy hình thái ấu thú xuất hiện, xem như đầu thai giữ nguyên ký ức.
Từ đó trở về sau Phượng Hoàng tộc, tộc trưởng lấy dục hoả tôi luyện kẻ thừa kế, mà Long tộc lấy Kim long làm kẻ đứng đầu.
Thế nhưng nguy cơ không diệt tận gốc sẽ dẫn đến mộc xuân phong.
Thần Long nôn nóng xông vào cứu Phượng Hoàng, lại không chú ý đến Ma Thần chưa hoàn toàn tiêu tán linh hồn lặng lẽ biến mất.
Vì thế mới dẫn đến thảm hoạ vạn năm sau, vốn im hơi lặng tiếng chữa thương tại Ma Quật, Ma Thần lần nữa thế như chẻ tre quật khởi trở lại đánh cho hai tộc nhân trở tay không kịp.
Thần Long cùng Phượng Hoàng rơi vào luân hồi.
Mà Ma Thần nuốt chửng Thiên Hoả của Phượng Hoàng cùng Địa Hoả của Thần Long trở nên mạnh mẽ vô cùng.
Sáng Thế Thần ép buộc bản thân tỉnh lại đối đầu cùng Ma Thần, thế nhưng Thần cách từ lúc giúp cho Thần Long cùng Phượng Hoàng đã suy yếu, chỉ có thể khó khăn chống đỡ.
Long tộc đành từ bỏ mặt đất lặn xuống biển sâu.
Phượng tộc gần như bị tàn sát toàn bộ.
Mất đi sự chở che của Long tộc cùng Phượng tộc, Thú tộc chỉ có thể lùi vào rừng sâu.
Sáng Thế Thần bất đắc dĩ dùng chút thần lực cuối cùng phong ấn Ma Thần, sau đó đồng dạng rơi vào luân hồi.
Chỉ có nhân tộc dường như bị bỏ quên trong cuộc chiến trở thành tân chủ nhân của Thương Lam vị diện.
Note: Câu chuyện ở trên về Long -Phượng, cách giải thích về sự tích dục hoả trùng sinh hay kim long gì đó đều là ý tưởng của ta, không liên quan đến các truyền thuyết của các truyện dị giới khác, nếu có sai lệch miễn so sánh hay la lối sai lệch này nọ. Cảm ơn.
Bộ truyện này do ta viết, ý tưởng ta nghĩ ra sẽ chiếm 95-99%, 1-5% còn lại có thể sẽ giống vài truyện khác, vì quy tắc viết truyện dị giới cần phải có những chi tiết đó. Đọc không được lịch sự out ra, miễn làm mất lòng nhau.
Tiếp theo, văn phong ta chắc chắn sẽ không đổi, muốn đọc truyện thuần việt thì xin mời tìm truyện đã edit mà đọc, đọc truyện của ta mời nhập gia tuỳ tục, điểm này ta đã nói rõ rất nhiều lần, nhưng vẫn có người cmt kiểu “không hiểu”,“đừng dùng hán việt” này nọ.. Đừng làm cả chủ nhà lẫn khách nhân đều khó chịu.
Cuối cùng, ta đang thi, có thể sẽ không ra thường xuyên được, nhưng ta rất vui vì các nàng vẫn ủng hộ.
Niceday.