Dạ gia hậu viện.Trúc Viên.
-”tiểu thư,có khách đến”
Lục Y một bộ xuân tâm nhộn nhạo nâng làn váy màu hồng phấn gấp gáp chạy vào phòng Dạ Tuyết.
Chỉ thấy một thân ảnh lười biếng nằm trên chiếc giường bện bằng trúc hóng mát thưởng trà cùng bánh ngọt.
Bên cạnh là một con Bạch Hổ lông trắng như tuyết, đang đùa với tà váy của nàng, một bên y y nha nha gặm cắn trang thành con chó nhỏ.
.
.
.
Hách Liên Kỳ trong lòng âm thầm đổ lệ, cái quỷ gì đâu, hắn vì cái gì phải lăn lộn ở nơi này trang thành con chó nhỏ, làm những hành động tổn hại uy danh của hắn thế này đâu?
Tất cả là tại con Rồng chết tiệt kia.
Đường đường là Kim Long bộ tộc lại cam nguyện sử dụng huyết khế hình thành trói buộc với nhân loại yếu đuối.
Nhớ lại năm ngày trước,Hách Liên Kỳ lại một trận đau răng.
----------------phân cách tuyến hồi ức------------------------
Hiên Viên Triệt từ trên cao nhìn xuống tiểu Bạch Hổ,ánh mắt sắc lẹm như lưỡi dao.
-”hiện thân đi” môi mỏng phun ra một câu lạnh như băng.
-“...”
Sách,thì ra hắn (HVT) đã sớm biết thân phận hắn (HLK), mệt hắn còn nghĩ mình chưa bị phát hiện đâu.
Cũng không nhiều lời tiểu Bạch Hổ ngồi thẳng thân mình, đầu hơi ngửa, mắt nhắm lại, bộ lông màu trắng của nó trong đêm tối phát ra ánh sáng xanh ngọc, cả người nó oánh nhuận xinh đẹp vô cùng.
Thú môi nhấp nháy từng đoạn chú ngữ cổ xưa,dưới chân hắn hiện lên một đồ án hình tròn,bên trong là một hình thoi được quấn lấy bởi một loại lá cây kì lạ .
Lấy tiểu Bạch Hổ làm trung tâm bốn phía viết chằng chịt cổ tự dần rời khỏi đồ án bay lên cao bao trùm lấy tiểu thân thể nó.
Đến khi ánh sáng tản đi, đồ án kia biến mất, một nam nhân mặc trường bào màu nguyệt nha bước ra.
Mái tóc bạch kim tựa như những sợi chỉ bạc phát sáng trong đêm tối.
Trên trán của hắn giữa mi tâm có khắc văn hình chiếc lá kì lạ hệt như đồ án dưới chân hắn lúc nãy,khiến hắn càng trở nên mị hoặc.
Khuôn mặt như được tạo hóa trời ban, điêu khắc tỉ mỉ đến từng chi tiết làm khuôn mặt trở nên góc cạnh mà vẫn vô cùng anh tuấn.
Mày kiếm giãn ra làm nam nhân thoạt nhìn rất chính trực, một đôi con ngươi màu xanh lơ tuyệt mĩ như cẩm thạch, thỉnh thoảng loé lên ánh sáng, khiến nam nhân tăng thêm một phần tà khí.
Sóng mũi tinh xảo, môi bạc tựa tiếu phi tiếu làm cho nam tử càng trở nên thần bí.
-”Ngươi là ai, tiếp cận tiểu Tuyết làm gì?” Hiên Viên Triệt giọng nói tràn đầy lãnh khốc, nơi nào còn có mềm nhẹ dịu dàng như khi trước mặt Dạ Tuyết.
Hách Liên Kỳ kinh ngạc..hắn (HVT) gọi hắn ra đây chỉ để hỏi này?
Hiên Viên Triệt không nhận được câu trả lời, kim đồng cong ngươi âm u đăm đăm nhìn Hách Liên Kỳ, không dự trước phóng xuất long uy khiến Hách Liên Kỳ trong lòng khí huyết cuồn cuộn.
-”ta ..được nàng cứu, sau đó nàng... mang ta về” Hách Liên Kỳ không tự chủ lùi về sau một bước, hơi lung lay thân mình, miễn cưỡng chống đỡ uy áp khó khăn nói.
Từ thuở khai thiên lập địa.Long tộc là tộc đứng đầu thú tộc.
Mang trog mình huyết mạch Thần Long trong tứ đại thần thú thời kì Hồng Hoang.
Trong đó Kim Long là kế thừa huyết mạch thuần khiết nhất, gần như là tinh thuần nhất so với Thượng Cổ thần thú.
Long uy của Kim Long lực chấn áp, cũng như lực sát thương đối với thú tộc tuyệt đối là bùa đòi mạng.
Cho dù Hách Liên Kỳ có là Vương tương lai của Thú Nhân bộ tộc đi chăng nữa trước uy áp của Kim Long Bộ Tộc cũng phải nằm úp sấp xưng thần.
Đây chính là chênh lệch Huyết mạch thượng cổ thần thú đi.
Mặc dù hiện tại cấp bậc của Hiên Viên Triệt so với Hách Liên Kỳ là thua kém cả một bậc, nhưng Hiên Viên Triệt mang trong mình huyết mạch cao quý lại gắt gao áp chế lực lượng sở tại của Hách Liên Kỳ.
Bất quá Hách Liên Kỳ hiện tại còn chưa có đăng cơ Vương thú nhân bộ tộc, chưa nhận được truyền thừa tổ tiên, nên Hiên Viên Triệt mới có thể lấn áp cấp bậc sử dụng Long uy.
Hách Liên Kỳ một khi trở thành Vương, Long uy đối với hắn mặc dù tác dụng vẫn còn đó nhưng cũng không còn uy lực lớn như hiện tại nữa.
Hiên Viên Triệt nghe được câu trả lời chậm rãi thu hồi uy áp, nhạt nhẽo nhìn hắn.
-”Tốt nhất ngươi đừng để ta biết ngươi tiếp cận nàng có mục đích, nếu dám tổn thương nàng dù chỉ một sợi tóc, ta sẽ cho ngươi chết không có chỗ chôn.”
Hách Liên Kỳ âm thầm biễu môi, để mai mốt ta thức tỉnh truyền thừa huyết mạch lúc đó có ngươi đẹp mặt.
Hiên Viên Triệt không biết suy nghĩ trong lòng Hách Liên Kỳ, nên cũng không phản ứng, bất quá kim đồng con ngươi hơi nheo lại, nhìn vào khắc văn hình chiếc lá trên trán Hách Liên Kỳ.
-”Lá Thuỷ Yên màu xanh? Vương tương lai? “
-”ta biết hiện tại ngươi chưa tiếp nhận truyền thừa, bởi vì chỉ khi nào lá Thuỷ Yên đổi sang màu đỏ yêu diễm, Vương mới ra đời, nhưng ta nói cho ngươi biết, cho dù ngươi có tiếp nhận huyết mạch truyền thừa, dám chạm đến tiểu Tuyết, đối đầu với ngươi là cả Long tộc.”
Hiên Viên Triệt nhìn hình chiếc lá Thuỷ Yên màu xanh trên trán Hách Liên Kỳ nhếch môi nói.
Hách Liên Kỳ cả kinh, trợn mắt nhìn Hiên Viên Triệt.
Đây là bí mật Thú Nhân bộ tộc, hắn làm sao mà biết?
Đúng vậy, hắn đích xác đúng là Vương của thú nhân bộ tộc, nhưng là trong tương lai.
Điểm này chỉ cần là thú tộc đều sẽ biết, bởi vì một khi Vương ra đời tổ chức rất lớn, mà hiện tại, hắn cái gì cũng không là nga~
Nhưng về đồ án Lá Thuỷ Yên chỉ có tộc trưởng đời tiếp theo mới được biết.
Một khi đăng ngôi nhận truyền thừa tổ tiên, lá Thuỷ Yên màu xanh sẽ biến đổi thành màu đỏ tươi như máu. Đó cũng là thứ tượng trưng cho địa vị của hắn trong thú nhân bộ tộc.
Tại thú nhân bộ tộc, tộc trưởng đời tiếp theo trừ khi thức tỉnh truyền thừa mới được xem là Vương, nếu không sẽ chẳng là gì cả.
Đây tuyệt đối là bí mật to lớn, thế nhưng làm sao hắn lại biết được?
Như là biết được tiếng lòng của Hách Liên Kỳ, Hiên Viên Triệt ánh mắt lạnh như băng.
-”Ngươi đừng quên Long tộc yêu thích nhất là tầm bảo, trong bảo khố của Long tộc, không thiếu những bộ sách cổ về các bộ tộc.”
Hách Liên Kỳ sửng sốt, sau đó hiểu ra gật gật đầu.
-”sắp tới ta có việc đi ra ngoài, ngươi hãy trang thành một con tiểu cẩu thời thời khắc khắc bảo vệ nàng, tầm ba đến năm ngày ta sẽ trở lại.”
-”tiểu... cẩu??” Hách Liên Kỳ trực tiếp có cảm giác bị sét đánh. Uy, hắn là hổ, chính tông hổ có được không?
Vừa mở miệng định phản đối thì bất thình lình Long uy lại lần nữa trào ra, Hiên Viên Triệt đôi mắt loé lên sát khí.
-”ngươi tốt nhất đừng để ta phát hiện lí do ngươi tiếp cận Dạ Tuyết là bất chính, nếu không ta sẽ giết ngươi. Trước đó thay ta chăm sóc nàng.”
Hách Liên Kỳ nén một ngụm máu tươi tại yết hầu, cắn răng nặn ra một chữ “hảo“.
Hiên Viên Triệt lạnh như băng liếc hắn một cái sau đó nhẹ nhún chân bay vút lên bầu trời.
Lão bà, rất nhanh ta sẽ trở lại.
Chờ ta!!!
Nhìn theo bóng dáng của Hiên Viên Triệt biến mất trên tầng mây, Hách Liên Kỳ biến thân về lốt tiểu bạch hổ.
Hiên Viên Triệt, tên mặt trắng chết tiệt, ta sẽ cướp lão bà của ngươi! Hách Liên Kỳ trong lòng rít gào.
-------------kết thúc hồi ức--------------
Cho nên hiện tại mới có một màn hắn một bên cắn góc áo Dạ Tuyết một bên âm thầm mắng Hiên Viên triệt cẩu huyết lâm đầu đâu.