Quay trở lại hiện tại.
Bởi vì Khiết Mỹ Nhân thích nơi ánh sáng mặt trời sung túc cộng với mục đích ban đầu khi gặp đám thực vật này, Dạ Tuyết đã chỉ đạo các thành viên
Thí Thiên để chúng rời khỏi khế ước không gian dời ra vị trí này.
Cho nên mới có một hàng rào hoa bảo hộ tại tứ hợp viện hiện tại.
Một hắc y nam tử trong Thí Thiên ẩn nấp trên thân cây gần đó nhìn muội tử
xinh đẹp vân đạm phong khinh xử lý cái xác kia lặng lẽ xoa một chút gai
ốc đang nổi lên từng mảng lớn.
Hắn có cảm giác bản thân sau này
đối với mềm mại muội tử bản năng sẽ có diện tích bóng ma trong lòng. Cái này nhưng không là tin tức tốt nga. Nam tử khóc không ra nước mắt. Lỡ
hắn vì quá sợ hãi mà không lấy được lão bà làm như thế nào a? Nam tử rối rắm đau khổ nghĩ.
(Lời tác giả: đừng lo, hủ nữ chào mừng anh về với đội dammei =))))
Mà những thành viên còn lại tỏ vẻ đã nhìn quen mắt, sôi nổi bàn tán.
-”Nhìn xem, chúng ta chủ tử ngay cả Khiết Mỹ Nhân nhượng nhân sợ mất mật cũng
có thể thu làm hàng rào thủ hộ, nhiều ngưu a.” Một người trẻ tuổi cảm
thán.
-”Đúng vậy, đúng vậy, lại còn có thứ vũ khí khiến nhân bị
cắt làm vài khúc giăng đầy tại trong sân cũng quá con mẹ nó kích thích.
Ta chưa bao giờ biết thuỷ thuộc tính chiến sĩ có thể mạnh mẽ đến thế.”
(*)Một người khác ánh mắt kích động, hưng phấn đến phát run nói. Hắn
cũng là thuỷ thuộc tính chiến sĩ, lúc trước luôn rầu rĩ bản thân là phế
vật, nay nhìn đồng đội ngưu bức như vậy tâm tình cũng trở nên kích động.
Đi theo chủ tử, hắn phải chăng cũng có cơ hội trở nên cường đại như vậy?
Đây cũng là hầu hết tiếng lòng của những thành viên Thí Thiên.
Theo lần đầu trợn mắt há mồm cho đến hiện tại bình thản, mọi người trong Thí Thiên tỏ vẻ bản thân đã chết lặng, hơn nữa còn lặng yên nồng nhiệt sùng bái.
(*) Đây là ý tưởng của ta, là sản phẩm tưởng tượng, nhưng
về kỹ thuật cắt kim loại bằng nước áp suất lớn cũng như tia hồng ngoại
đều là thật nhé. Các nàng có thể tham khảo thêm trên gg.
Đứng gần đó quan sát, Dạ Tuyết ánh mắt lướt qua một tia vừa lòng. Đối với sự
nhanh nhẹn của Thí Thiên, nàng cũng không ngoài ý muốn. Dù sao thứ nàng
đưa cho Khung Khiếu cùng Khung Duệ là phương pháp huấn luyện sát thủ của thế kỷ 21, chỉ cần chiếu theo phương pháp luyện tập, sẽ nhanh chóng
tăng nhanh sức lực tiềm ẩn trong người.
Bất quá đám người này dù
sao cũng không là quân nhân có sẵn căn cơ, lý thuyết đầy đủ lại thiếu đi cơ hội trải qua thực nghiệm sinh tồn tại rừng mưa hay hoang mạc, cho
nên khí thế có phần nhược tiểu.
Thế nhưng bù lại, nhân tại nơi
này có chiến khí hộ thể, rèn đúc kinh mạch, cho nên tiếp thu cường độ
mạnh huấn luyện phi thường thuận lợi.
Cơ mà, đám người này hẳn là cần phải ma sát một chút tăng cường nhuệ khí, ít nhất phải vấy qua huyết tinh mới được.
Dạ Tuyết nhìn đám người đang lượn lờ hoặc ẩn nấp trong bóng tối, hoặc di chuyển trên mái nhà, nghĩ.
Đám thủ vệ đang thay phiên tuần tra khắp mọi ngõ ngách trong và ngoài khu
vực trụ sở bỗng rùng mình ớn lạnh, tóc gáy dựng đứng, âm thầm quan sát
bốn phía tăng mạnh đề phòng.
-”Như vậy, kế hoạch đã định, đêm mai hành động.” Dạ Tuyết thu hồi tầm mắt từ đám thủ vệ, quay sang bên cạnh
nhìn ba nam nhân trước mặt, khoé môi cong cong, nói.
Ba nam nhân không hẹn mà cùng gật đầu.
Dạ Tuyết nhận được hồi đáp liền thu hồi tầm mắt, bản năng sờ sờ đầu Hiên
Viên Triệt, trong lòng hoạch định một chút về lộ trình.
Hiện tại cách ngày học viện chiêu sinh còn có một khoảng thời gian dài, đủ để nàng sắp xếp nhiều thứ.
Nàng một bên suy nghĩ, một bên nhẹ vuốt ve kim sắc vòng tay suy tư, cất bước đi đến cạnh Khung Duệ đang tỉ mỉ quan sát bản đồ trên tay, nàng hơi
nghiêng đầu nhìn lại địa đồ Tử Vong chi vực trên tay hắn, tính toán khả
năng Tứ hoả rơi xuống.
-”Duệ ca, ngươi đoán ở Tử Vong chi địa nơi nào sẽ tồn tại hoả chủng? Nàng không ngẩng đầu, mở miệng hỏi.
-”Ta cho rằng tại nơi này” Khung Duệ dùng tay khoanh tròn một vị trí trên
bản đồ. “Đây là trung tâm của Tử Vong chi địa, có người sống sót rời
khỏi nơi này từng nói, tại đây, không có hắc khí.” Khung Duệ trong lòng
mạt qua một tia suy nghĩ.
Dạ Tuyết đột nhiên bừng tỉnh.
-”Là tinh lọc” hai người nhìn nhau, trăm miệng một lời thốt lên.
Đúng vậy, chính là tinh lọc, truyền thừa có nhắc đến Tử Vong chi địa là nơi
Tử hoả rơi xuống. Mà Tử hoả bản chất là tinh lọc linh hồn, thứ hắc sắc
sương mù kia nếu nàng đoán không lầm chính là linh hồn của người gặp nạn bị ma khí đồng hoá thành âm khí lượn lờ.
Dạ Tuyết ánh mắt sáng ngời, đã xác định mục tiêu, chuyện còn lại khả dễ dàng.
Nàng bên này bận quan sát bản đồ, không biết trung gian các nam nhân bên kia, trong mắt ánh lửa đã bắt đầu ngầm bùng cháy.
Long Thiên Mị vẫn giữ nụ cười yêu nghiệt trên gương mặt, trong lòng âm thầm đánh giá sơ lược hai người còn lại.
Khung Duệ trầm tĩnh đứng tại chỗ, ánh mắt nghiêm túc quan sát trên bản đồ lộ
trình định trước, thỉnh thoảng lại trao đổi cùng Dạ Tuyết vài câu sau đó ghi ghi chép chép.
Long Thiên Mị âm thầm quan sát một phen, sau đó đưa ra kết luận.
Người này đối với tiểu chủ nhân thái độ cung kính, ánh mắt chính trực, không
nguy hiểm (anh lầm to), hẳn là sẽ không có ý nghĩ không an phận, có thể
an tâm về người này.
Ngược lại người kia,...
Long Thiên Mị tầm mắt vòng vo cuối cùng đặt lên người Phan Diệp.
Hắn híp mắt nhìn về phía nam nhân đứng bên cạnh Dạ Tuyết đang dùng ánh mắt
vô cùng ôn nhu cưng chiều nhìn về phía nàng, ánh mắt mị mị.
Phan gia.... Phan Diệp.
Tiền vị hôn phu của tiểu chủ nhân.
Chiếu theo thái độ của hắn ta hiện tại, hẳn là có tình cảm với tiểu chủ nhân
mới đúng, vậy lý do hắn từ hôn lại là gì? Vả lại, từ hôn xong hiện tại
quấn lấy tiểu chủ nhân lại là chuyện gì? Nhàm chán mua vui? Vẫn là có ý
đồ gì khác? Long Thiên Mị bản năng trong lòng không ngừng bôi đen Phan
Diệp.
Đồng thời, đối diện, Phan Diệp dường như không thấy được
ánh mắt không hữu hảo của Long Thiên Mị, không có phản ứng gì đứng bên
cạnh Dạ Tuyết chăm chú nhìn nàng
Tất nhiên Phan Diệp sẽ không
không nhận ra địch ý của Long Thiên Mị, chính là áp dụng chính sách“địch không động, ta không động” bất động thanh sắc, ngươi lại có thể
đem ta như thế nào?
Nhìn Dạ Tuyết đã tập tung toàn bộ tinh lực
vào bản đồ bên kia, lúc này Phan Diệp mới quay đầu đưa mắt rà soát một
lượt từ chân đến đầu Long Thiên Mị, ánh mắt loé qua một tia kiêng kỵ.
-”Thật không ngờ “tiền vị hôn phu” của tiểu Tuyết lại có mặt ở đây, hơn nữa
còn cùng chúng ta đồng hành. Nghe “danh” đã lâu, nay hạnh ngộ quả thật
trong lòng khâm phục.” Long Thiên Mị khoé môi treo một nụ cười thanh nhã tiến thối đúng mực chắp hai tay hướng Phan Diệp tao nhã lên tiếng.
Bốn chữ “tiền vị hôn phu” cùng “danh” Long Thiên Mị cắn phá lệ rõ ràng.
Ngụ ý, bất quá là một cái tiền vị hôn phu, hiện thức thời né đi, nơi này
cũng không phải Phan gia, bãi cái gì cái giá a? đừng quên thân phận hiện tại của bản thân là gì.
”Danh” ở đây lại là gì bên nói bên nghe ai cũng hiểu rõ, mùi thuốc súng yên lặng khuếch tán trong phòng.
Phan Diệp nụ cười cương tại trên mặt. Vội vàng nhìn qua bên cạnh Dạ Tuyết,
thấy nàng không nghe được mới âm thầm thở ra một hơi, sau đó mới hung
hăng trừng mắt nhìn về phía Long Thiên Mị