Nữ Chủ Cầu Buông Tha

Chương 92




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Chương 92: Hoài nghi


"Vậy chúng ta cùng thương nghị làm sao đối phó Thiên Ma giáo đi." Hoa Ngọc đem đề tài kéo về.


"Trên giấy nói mục tiêu kế tiếp của Thiên Ma giáo là phái Phi Hồng, như vậy chúng ta cần phải đề phòng trước." Thiên Nhất mở miệng nói.


"Phòng bị là nhất định phải làm, nhưng dựa vào hai các chúng ta thì không đủ để ngăn lại Thiên Ma giáo." Phong Khê nói.


"Vậy thì liên hợp ngũ đại môn phái đi." Tử Linh uống một ngụm trà cười nhìn về phía Y Mặc, "còn làm sao thuyết phục ngũ đại môn phái, ta nghĩ các chủ đại nhân chắc đã nghỉ xong rồi."


Y Mặc nhìn thoáng qua Tử Linh uống trà không chút lo lắng, sau đó mở miệng nói: "chúng ta lấy danh nghĩa Mặc Ảnh Các cùng Linh Ngọc Các cho người đem lễ vật báo với ngũ đại môn phái, ta nghĩ với hai các đồng thời phát tin báo với ngũ đại thì cho dù họ không muốn cùng phải tin, như vậy sẽ dễ nói hơn."


"Làm như vậy đơn giản lại trực tiếp, nhưng cụ thể đối phó với Thiên Ma giáo thế nào mới là vấn đề." Hoa Ngọc chống cằm suy nghĩ, "từ lần trước ngũ đại môn phái đột kích, Thiên Ma giáo sợ là còn nhiều chiêu bài chưa lật, nói đến đại quân ma thú chỉ sợ là còn rất nhiều chưa đưa ra."


"Đúng vậy, nội tình Thiên Ma giáo đến nay chúng ta vẫn chưa thể điều tra hết được." Tử Linh nhíu mày nói, Thiên Ma giáo rốt cuộc có bao nhiêu con bài chưa lật, Mặc Ảnh Các cùng Linh Ngọc dù đã cùng nhau xét nhiều lần nhưng vẫn không thể lấy được hết thông tin.


"Ta cảm thấy việc cấp bách trước tiên đó là giải quyết vấn đề ma thú." Phong Khê nói, "nếu cứ để như lần trước cả ngàn con ma thú tấn công vậy thì cũng không tốt được."


Mọi người nghe xong đều gật đầu, lần trước có Ngôn Âm xuất thủ cứu mọi người, nhưng cũng không thể chắc được lần này Ngôn Âm có thể cứu được mọi người, Ngôn Âm không phải vạn năng.


"Muốn giải quyết đại quân ma thú thì phải giải quyết căn nguyên trước, giết sạch ma thú thì nhất định là không được, chúng ta phải biết được sào huyệt ma thú của Thiên Ma giáo ở đâu, rồi diệt tận gốc mới được." Hoa Ngọc nói.


"Cái này ta biết vị trí cụ thể," Ngôn Âm trầm mặc nãy giờ cũng mở miệng, "lúc trước ta đến linh vực băng tuyết vì xông vào sào huyệt ma thú của Thiên Ma giáo mới xém mất mạng."


"Vậy thì tốt quá rồi." Hoa Ngọc kích động vỗ một chưởng lên đùi, "đã biết vị trí cụ thể thì dễ làm hơn, chỉ cần phái người bao vậy tiêu diệt là được."


"..." Thiên Nhất nhìn thoáng qua Hoa Ngọc, nhịn không được kéo khóe miệng, nhưng đang kiềm chế, "giải quyết được vấn đề thì tốt rồi, nhưng phiền ngươi lần sau tự vỗ đùi mình được không...."


Nói xong, Thiên Nhất liền xích qua bên cạnh, cách xa Hoa Ngọc một chút, im lặng tự tay xoa cái đùi bị vỗ đau của mình.


"Hắc hắc, kích động chốc lát không chú ý." Hoa Ngọc cười hì hì nhìn Thiên Nhất.


"Phốc!" Ngôn Âm nhịn không được cười ra tiếng, kết quả liền nhận được ánh mắt lạnh của Thiên Nhất.


Mấy người bị Hoa Ngọc và Thiên Nhất náo cho cười không ngớt, nhất thời nghiêm túc và tức giận cứ vậy bị hòa tan.


"Y sư muội, Ngôn sư muội." đang lúc mọi người cười hài lòng, Chung Ly Ngạo xuất hiện ở ngoài cửa, "sư tôn gọi chúng ta qua."


"Sư tôn? bọn họ thương nghị xong rồi sao?" Y Mặc sửng sốt, nàng cũng không hiểu được lúc này Chung Ly Quyền gọi mọi người đến làm gì.


"Đã thương nghị xong, hình như là có chuyện, cho nên mới nói ta gọi các ngươi đến, oh, được rồi, Thiên Nhất còn có Hoa Ngọc cô nương các ngươi cũng phải qua đó."


"Chúng ta cũng phải qua?" Hoa Ngọc chỉ mình rồi chỉ Thiên Nhất.


"Đúng vậy." Chung Ly Ngạo gật đầu.


"Được rồi, chúng ta đi thôi a." Y Mặc lên tiếng rồi đứng dậy, sau đó quay đầu dặn dò Tử Linh và Phong Khê một câu, "Mặc Âm Các mọi chuyện giao cho các ngươi, đừng để người lạ vào đây."


"Biết rồi." Tử Linh và Phong Khê gật đầu, các nàng biết Y Mặc nói cũng không phải là Mặc Âm Các mà là chỉ Mặc Ảnh Các, Y Mặc để hai người họ sai người đến ngũ đại môn phái thông tri việc của Thiên Ma giáo.


Bốn người Ngôn Âm theo Chung Ly Ngạo, đến núi Lâm Dương vào Tiên Duyên điện, dọc theo đường đi Ngôn Âm bị không ít đệ tử khác vây xem, dù sao nàng hiện tại là người nổi danh a.


Thật vất vả đến Tiên Duyên điện, thoát khỏi tầm mắt của mọi người, Ngôn Âm còn chưa kịp thở dài, thì thấy chưởng môn cùng trưởng lão ngũ đại môn phái ngồi bên trên nhìn mấy người bọn họ, nhất thời cảm thấy lúng túng.


"Chư vị chưởng môn, trưởng lão hảo." mọi người nhao nhao hướng chưởng môn, trưởng lão đang ngồi thi lễ.


"Đều là người của mình không cần đa lễ." nữ tử một thân trường bào hồng nhạt khuôn mặt hiền hòa mở miệng cười nói.


Ngôn Âm nhìn thoáng qua nữ tử trường bào hồng nhạt, trong lòng đại khái cũng biết qua, người này hẳn là chưởng môn phái Thanh Hà, có người nói chưởng môn phái Thanh Hà luôn mặc y phục màu hồng, hơn nữa còn có lời đồn nói nàng thích chưởng môn phái Thiếu Dương Chung Ly Quyền.


"Lần này gọi các ngươi đến là có chuyện quan trọng muốn nói với các ngươi." lúc này Chung Ly Quyền dẫn đầu chức vị lên tiếng.


Mấy người Ngôn Âm nghe xong đều sửng sốt, thật ra là chuyện gì, còn phải tìm bọn họ thương lượng.


Mọi người đều trầm mặc, chờ Chung Ly Quyền nói xong.


"Không gạt các ngươi, hiện tại tình cảnh ngũ đại môn phái đang rất nguy hiểm, thực lực của Thiên Ma giáo cường đại đến mức chúng ta không thể tưởng tượng nổi, vì vậy ta cùng các chưởng môn và trưởng lão ngũ đại môn phái thương nghị qua." Chung Ly Quyền dừng một chút, "chúng ta quyết định chọn ta đệ tử ưu tú nhất trong ngũ đại môn phái hợp thành một tiểu đội, phụ trách đánh chết nhân vật thủ lĩnh như là hỗn độn yêu thú."


"Ngài nói là muốn chúng ta năm người hợp thành một tiểu đội?" Thiên Nhất có chút giật mình, bọn họ bất quá chỉ có năm người, Chung Ly Quyền dĩ nhiên lại để chuyện quan trọng này cho bọn họ làm.


"Đúng vậy." Chung Ly Quyền gật đầu.


"Chưởng môn, cái này.... chỉ năm người chúng ta biết không phải quá ít rồi chứ?" Thiên Nhất không tin quyết định này của Chung Ly Quyền.


"Không ít, các ngươi là những đệ tử ưu tú nhất trong ngũ đại môn phái, nhiệm vụ này trừ các ngươi ra thì ai có thể đảm nhiệm được?" Chung Ly Quyền nói.


"Nhưng với thực lực của chúng ta nếu gặp phải đối thủ vô cùng mạnh chỉ sợ là...."


"Cái này không cần lo lắng, chúng ta cũng không để các ngươi bị đánh chết, nếu các ngươi đánh không lại thì cứ chế trụ hắn chờ chúng ta tiếp viện là được." lúc này, chưởng môn phái Thanh Hà lên tiếng.


Nghe hồi lâu, Ngôn Âm cũng coi như hiểu, thế giới trước khi nàng trọng sinh, năm người hợp lại chính là một tiểu đội cùng nhau săn giết boss, bất kể là đại boss hay tiểu boss cũng đều mạnh, đánh không lại thì phải kiềm chế hay giúp đỡ cái khác.


Chung Ly Quyền quyết định như vậy có thể vì sợ boss gia nhập cuộc chiến tạo thành ảnh hưởng bất lợi, mà muốn bắt giặc thì phải bắt vua trước, boss một ngày không chết thì tiểu binh bên dưới sẽ quân tâm đại loạn.


"Vậy thì chúng ta sẽ đáp ứng." Y Mặc mở miệng thay năm người đáp ứng.


"Việc này là cơ mật, tiểu đội này thành lập cũng là bí mật, không thể để người khác biết." Chung Ly Quyền dặn dò.


"Hiểu rõ." mọi người gật đầu.


Ra khỏi Tiên Duyên điện, Thiên Nhất cùng Hoa Ngọc đi khỏi trước, Chung Ly Ngạo dường như cũng đang vội vàng xử lý chuyện các để tử bị thương do đột kích lần trước trong ngũ đại môn phái nên vội vã ly khai, để lại hai người Ngôn Âm và Y Mặc hai người quay về Mặc Âm Các.


"Y Mặc, ngươi nói sư tôn vì sao là muốn tìm chúng ta năm người hợp thành tiểu đội? lợi hại hơn chúng ta không phải có nhiều người lắm sao?" Ngôn Âm kéo y phục Y Mặc, hỏi vấn đề bắt đầu trong lòng, nàng cũng không tin chưởng môn như Chung Ly Quyền lại nhìn trúng thực lực bọn họ, trong ngũ đại môn phái này tu vi cao hơn bọn họ còn có khối người, sao lại chọn trúng bọn họ, trong đó nhất định là có ý.


"Còn nhớ vấn đề nội tặc trước đó ta nói với ngươi không?" Y Mặc nói.


"Ta biết trong ngũ đại môn phái có nội tặc, nhưng là liên quan gì đến chuyện này?"


"Ta nghĩ sư tôn hoài nghi nội tặc là một trong năm người chúng ta, cho nên mới cố ý triệu tập chúng ta đến."


"Không thể nào, Hoa Ngọc và Thiên Nhất khỏi nói rồi, bọn họ nhất định không phải nội tặc, mà đại sư huynh từ nhỏ là người phái Thiếu Dương, là nghĩa tử sư phụ, tương lai là chưởng môn nhân, hắn tuyệt đối không thể là nội tặc a." Ngôn Âm không nghĩ ra được, theo lý thuyết Chung Ly Quyền không thể hoài nghi năm người bọn họ được, năm người bọn họ thân thế sạch sẽ, không nói đến hiện tại Thiên Nhất đã là người của Mặc Ảnh Các, chỉ nói đến hắn từ nhỏ cùng Chung Ly Ngạo ở phái Thiếu Dương này lớn lên thì căn bản không thể là nội tặc được, mà Hoa Ngọc là các chủ Linh Ngọc Các càng không thể, Y Mặc thì khỏi phải nói.


"Nhìn người thì không thể nhìn bề ngoài, cố gắng thì ngươi cũng không thể biết mặt hắn được." Y Mặc cười, "sư tôn bọn họ cũng không biết thân phận các chủ của ta và Hoa Ngọc, bọn họ hoài nghi ta và Hoa Ngọc cũng là dĩ nhiên, còn Thiên Nhất là và đại sư huynh vì thân thế quá mức sạch càng phải chú ý nhiều hơn, còn ngươi..."


"Danh tiếng quá thịnh, là đối tượng hoài nghi trọng điểm."\


"Ách.... nói vậy, ta trong mắt họ là nghi ngờ lớn nhất sao?" Ngôn Âm đỡ trán, làm nửa ngày mới hiểu được mình là đối tượng trọng điểm bị chú ý, bất nàng nàng đúng là bị oan a.


"Đúng vậy, A Âm ngươi đột nhiên có được lực lượng băng tuyết kỳ lân, đóng băng đại quân ma thú, chuyện đột nhiên xảy ra sẽ khiến người khác nghi ngờ." Y Mặc gật đầu, "bất quá, ngươi không cần phải lo, chỉ để ý là chính ngươi thì tốt rồi."


"Tuy nói vậy, nhưng biết được mình là đối tượng bị hoài nghi trọng điểm lòng ta thực tan nát a, rõ ràng ta không làm gì, cũng bị hoài nghi." Ngôn Âm đưa ra bộ dạng đau lòng sầu khổ.


"Thanh giả tự thanh, sư tôn hắn sở dĩ kêu mọi người đến thì trong lòng hắn vẫn tín nhiệm ngươi, chỉ là do hoài nghi của chưởng môn và trưởng lão phái khác thôi." Y Mặc cười an ủi.


"Ta cũng hiểu được, ta chỉ là không thấy thoải mái nổi khi vô duyên bị mấy lão gia hỏa kia coi là người xấu a." Ngôn Âm bĩu môi nói, đám lão gia hỏa kia suốt ngày ngồi ở sau xem cuộc vui, đánh nhau với Thiên Ma giáo chỉ có đệ tử bọn họ lên, còn bọn hắn thì ngồi ở đây hoài nghi này nọ, không bằng tự thân tiến lên chiến đấu còn hay hơn.


Qua vài ngày tiếp theo cuộc sống cũng an ổn lại, đệ tử ngũ đại môn phái cũng dưỡng chân tinh thần, tùy thời có thể xuất chiến. Bất quá, trải qua lần bại trận trước đó, hiện nhiên người ngũ đại môn phái ngã môn lần rồi sẽ không tùy tiện đánh ra lần nữa, ít nhất vẫn có niềm tin tuyệt đối.


Chung Ly Quyền và các chưởng môn trưởng lão môn phái khác đều nhận được tin của Mặc Ảnh Các và Linh Ngọc Các, sau thời gian suy tính, quyết định cùng hai các hợp tác, cùng nhau tiêu diệt Thiên Ma giáo, có Mặc Ảnh Các và Linh Ngọc Các gia nhập, ngũ đại môn phái bên này lại thêm một phần chiến thắng bảo đảm.


Nhưng mà, tin tốt này khiến mọi người vui chưa được lâu thì liền có tin xấu truyền đến.


Thiên Ma giáo không đánh phái Phi Hồng mà chuyển qua đánh phái Nguyệt Hoa, hơn nữa đánh bất ngờ khiến mọi người không kịp đề phòng, chờ phản ứng lại, thì phái Nguyệt Hoa đã lâm vào cảnh sắp thất thủ.


Chung Ly Quyền liền hạ lệnh ngũ đại môn phái xuất 2/3 đệ tử đi cứu việc trước, mà chưởng môn trưởng lão phái Nguyệt Hoa cũng không dám ngồi yên nữa, liền chạy về phái Nguyệt Hoa trước ngũ đại môn phái, gia môn phái sắp bị diệt nào còn tâm tư để bọn hắn ngồi phía sau uống trà a.