Nữ Chính Thích Chèo Thuyền Giới Giải Trí

Chương 44: 44: Thỏa Hiệp





Nữ chính thích chèo thuyền giới giải tríTiết Lam nói được làm được, sau khi hát xong hành khúc thật sự không hát nữa, chỉ vùi trong một góc sofa đảm nhiệm vai trò vật may mắn, thành thật bắt đầu thưởng thức những người khác hát.Tổ đạo diễn không đạt được mục đích, chỉ có thể mặt dày nói: “Tiết lão sư, hay là em hát thêm bài nữa?”Tiết Lam lắc đầu, thái độ kiên định: “Không được, em nói rồi, có một giá khác!”Tổ đạo diễn: “……..”Qua một lúc lâu, tổng đạo diễn mặt mày rầu rĩ, đối với bug Tiết Lam này ông thực sự hết cách rồi, vì vậy bất đắc dĩ hướng về phía nhân viên tổ chương trình đang đứng bên cạnh gật đầu.Nhân viên làm chương trình sau khi nhận được tín hiệu thì bước tới cạnh Tiết Lam: “Tiết lão sư, chúng ta thương lượng nhé, giá cả thế nào?”Lúc này, Tiết Lam cuối cùng lộ ra nụ cười khi đạt được mục đích, “Trao đổi từ sớm không phải được rồi sao, em biết mọi người chống đỡ không được lâu mà!”Toàn bộ tổ đạo diễn: “………..”Tự nhiên muốn rút lời dễ sợ!Tiết Lam không cho họ cơ hội để hối hận, lập tức gọi mấy người kia tới.

Họ bắt đầu sôi nổi thảo luận phải ra giá với tổ chương trình như thế nào, khí thế hừng hực như sẵn sàng khoắng sạch.Lúc này phòng livestream cũng cười banh nóc, comment bay vèo vèo:[Há há há, e là chính Tiết Lam cũng không ngờ được có một ngày có thể dựa vào ca hát để kiếm tiền][Tổ đạo diễn thỏa hiệp rồi, thỏa hiệp rồi, hahahaha………..][Mị rốt cuộc muốn xem thử Tiết Lam hát thế nào, nếu như bả tiếp tục bài nào cũng chênh phô thì mị tin bả không cố ý tạo scandal]Đôi bên rất nhanh đã thương lượng được giá cả, vì vậy Tiết Lam giống như được giải trừ phong ấn, cầm micro bắt đầu hát.Cô vừa hát thì cũng mặc kệ liệu có gây tai họa cho bài hát của ca sĩ nhà người ta hay không.


Thời gian tiếp theo, cảm giác như bài nào cũng có hình bóng của cô, hơn nữa còn có bầu không khí tung xõa thoải mái.Trải qua buổi lễ “rửa tội”, mọi người thật sự tin tưởng Tiết Lam ngoại trừ hành khúc thì những bài khác đều lạc tone là sự thật.Nhưng quan trọng nhất là cô vậy mà có độc á, ai hát cùng cô cũng đều trụ không nổi tới điệp khúc thì đều bị lệch tone theo, ngay cả Thẩm Lãng cũng không ngoại lệ!Thẩm Lãng mới đầu còn không tin, anh không chết tâm liên tục thử mấy bài, nhưng kết quả đều thoát không được ma chú này.Sai quá sai! Khiến anh cũng phải im tiếng.Tiết Lam ngoảnh đầu: “Bài này ai biết vậy, cùng hát đi.”Bốn người sau lưng cùng nhau im lặng.Tiết Lam: “Thẩm Lãng, chắc chắn em biết nhỉ, không phải nói em là kho nhạc Trung Hoa hay sao.

Qua đây, mau cầm micro, chúng ta xông lên.”Vẻ mặt của Thẩm Lãng giống như sống không còn gì luyến tiếc, ngữ khí vậy mà lại mang theo chút cầu xin khó nhận ra: “Chị, chị là chị ruột của tôi được chưa, tôi còn muốn tiếp tục lăn lộn trong giới ca sĩ.”Thấy anh như vậy Tiết Lam cũng không miễn cưỡng, “À” một tiếng, lại quay sang nhìn Dịch Phi Phàm.Dịch Phi Phàm lẩn tránh ánh mắt, có thể thấy tất cả tế bào trong người cậu đều lên tiếng từ chối.Lâm Hưng bất đắc dĩ giải vây: “Lam Lam à, em nó còn nhỏ, giữ lại chút mặt mũi cho thằng bé.”Tiết Lam tựa như có điều suy nghĩ gật gật đầu: “Vậy Lâm ca thì sao, anh muốn hát không?”Lâm Hưng nhịn không được đỡ trán: “Không không, Lâm ca của em có tuổi rồi, không muốn danh dự tuổi già khó giữ.”Cuối cùng, Tiết Lam chỉ có thể trông mong nhìn Miêu Y Y, nét mặt tràn đầy mong đợi, trong mắt rõ ràng đang viết: Chúng ta không phải chị em tốt sao?Miêu Y Y lắc đầu nguầy nguậy, thái độ cự tuyệt khá kiên quyết.

Họ có thể là chị em tốt vì nhau mà đầu rơi máu chảy, nhưng chuyện như hát cùng nhau thì thôi đi.“Em cũng không phải sợ mất mặt, sau này cũng không cần lăn lộn trong giới ca sĩ, nhưng quá trình song ca cùng chị hành hạ người ta quá thể đáng.


Chị biết mà nhỉ, cái cảm giác muốn cất giọng nhưng sống chết cũng không thành công, cả đời này em không muốn thể nghiệm lần nữa.”Miêu Y Y thật sự một lời khó nói hết.

Chị nói xem một mình chị lệch tone thì thôi đi; thanh quản còn to như vậy, thật sự ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát huy của người bên cạnh á.Tiết Lam hơi thất vọng, bất đắc dĩ nhún vai: “Vậy được rồi, không ép mọi người nữa, chị hát một mình.”Mặc dù cô vẫn thích hát chung với mọi người, nhưng tiếc là không ai chịu phối hợp.

Hết cách, cô chỉ có thể tự mình bung lụa!Vì vậy tiếp theo chính là khoảng thời gian bị ma âm của Tiết Lam quấy nhiễu lỗ tai, may mà vị trí nhà họ khá hẻo lánh, bên cạnh cũng không có bất cứ nhà nào khác, bằng không chắc chắn bị người dân khiếu nại!Bình luận của quần chúng đều cười banh nhà lồ ng, cảm giác sắp cười chết trong phòng livestream rồi.[Hahahahaha, cười chít tui ròi, có chuyện xin đốt vàng mã giùm][Há há há, Tiết Lam quẩy hết mình không chút nghi ngờ, cười ẻ][Dịch Phi Phàm: Mọi người thấy em có dám nhúc nhích không?][Đúng đúng đúng, như hàm ý trong câu của Miêu Y Y “muốn cất giọng mà sống chết cũng không thành”, miêu tả phải nói là chuẩn không cần chỉnh][Không phải, lẽ nào có mình tui cảm thấy tổ đạo diễn bị Tiết Lam dắt mũi rồi à, rõ ràng bả cực kỳ muốn hát mà][Lầu trên bồ đoán không sai, đích thị là bị dắt mũi][Ultr, không hổ là sơn ca chốn nhân gian, lợi hại quá, diệt sạch giết sạch! Đúng là cười chết tui mà, cảm thấy Thẩm Lãng đã hoài nghi nhân sinh rồi][Còn không phải sao, đôi mắt dại ra rồi kìa, Thẩm Lãng hãi đến độ hiện giờ cũng không hiểu được rốt cuộc mục giao lưu xảy ra vấn đề chỗ nào][Móa há há há, tui là Lãng hoa, trông thấy dáng vẻ Thẩm Lãng thế này đúng là cười tới lăn quay.


Tiêu rồi, tui không phải anti nữa rồi][Chúc mừng Tiết Lam lại mở khóa được kỹ năng mới, máy lạc tone của nhân gian, một âm cũng đừng hòng thoát].