Editor : Hoàng Dung
Hôn sự của Hoắc Thiếu Nghi và Tiêu Uyển Nhu đã định xong , thấy vậy, Tiêu Dung Diệp giống như cũng không chịu thua, thỉnh chỉ tứ hôn với hoàng thượng.
Tiêu Dung Diệp vốn định đại hôn ở trước hôn sự Hoắc Thiếu Nghi một ngày, nhưng Tiêu Uyển Nhu nghĩ Hoắc Thiếu Nghi lớn hơn Tiêu Dung Diệp một tuổi, đánh chết cũng không đồng ý, muốn hôn sự của mình xếp trước Tiêu Dung Diệp.
Một đôi nhi nữ và nhi tử khiến đầu ông như muốn nổ tung, Tiêu Hạo Thiên bất đắc dĩ, chỉ đành tác hợp cử hành hôn sự bọn họ cùng một ngày.
Màn đêm buông xuống, trên dưới hoàng cung một mảnh đèn đuốc sáng trưng, dien^&dan(%$quy@$don pháo hoa xinh đẹp đều nở rộ.
Đèn lồng màu đỏ lớn treo cao, một không khí tiệc cưới vui vẻ hòa thuận.
"Cẩu Đản, tìm được khóa đồng tâm!"
Diên nhi vội vàng đi thong thả vào trong phòng, giao khóa đồng tâm cho lệ ảnh yên.
Mắt thấy sẽ đại hôn, nhưng lệ ảnh yên ngu ngốc này làm mất khóa đồng tâm, bất đắc dĩ, Diên nhi lật tung Thần vương phủ và Dịch Đình, nhưng cũng không có tìm, cuối cùng lại có thể tìm được ở khe núi đá phía sau Ngự Hoa Viên.
Trước bàn trang điểm, lệ ảnh yên mặc đồ mũ phượng khăn phủ ở trên thân thể nhỏ xinh đẹp linh lung, bên trên khuôn mặt nhỏ nhắn nõn nà sáng rực, trang điểm tinh xảo tôn lên thần thái ngây thơ của tiểu nữ tử.
Giày thêu tơ vàng là màu đỏ thẩm, dien^&dan(%$quy@$don ngay cả châu ngọc đầy đầu cũng là màu đỏ tươi diễm lệ.
"Diên nhi, ngươi giỏi quá nha, tìm được ở đâu vậy?"
Lệ ảnh yên vừa nhìn thị nữ trang điểm tỉ mỉ cho mình, nhưng cái miệng nhỏ nhắn vẫn không quên nỉ non hỏi về chuyện khóa đồng tâm của mình tìm được ở đâu!
"Ngươi - kẻ ngu ngốc này, đến khóa đồng tâm quan trọng như vậy lại không nhớ rõ quăng ở đâu, nói cho ngươi biết, là tìm được ở trong khe núi đá phía sau Ngự Hoa Viên!"
Ở trong khe núi đá phía sau Ngự Hoa Viên? Đây không là nơi mình và Tiêu Dung Diệp làm việc vào ngày đó sao? Chẳng lẽ là ngày đó quá mạnh, liền mất khóa đồng tâm ở nơi đó nhưng lại không nhớ rõ rồi ư?
Nghe được Diên nhi nói như vậy, lệ ảnh yên không khỏi đỏ khuôn mặt nhỏ nhắn lên.
Thấy thần sắc thẹn thùng không giống ngày xưa của lệ ảnh yên, Diên nhi dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng biết là kết quả cô gái nhỏ này và Thần vương Điện hạ bật hoàn toàn.
Nhưng hôm nay Diên nhi hôm nay không muốn hiểu rõ nên giả bộ hồ đồ.
"Này, Cẩu Đản, ngươi rất nóng à? Sao mặt có thể hồng hồng?"
Thấy Diên nhi biết rõ còn cố hỏi, lệ ảnh yên đều tức đến sắp nói tục, xem ra thực sự phải bảo đường lệ thu thập thật tốt cô gái nhỏ này một chút rồi!
"Này cái gì, là phấn thôi, trang điểm quá đậm, cho nên đỏ!"
Lệ ảnh yên tận lực qua loa, dien^&dan(%$quy@$don không muốn để nhiều người như vậy thấy bộ dạng lúng túng của mình.
Đang nghĩ tới, bên ngoài truyền đến tiếng thét to của thái giám - -
"Giờ lành đã đến, thỉnh tân nương lên kiệu!"
Nói xong, bà mối bên cạnh giúp đỡ lệ ảnh yên phủ khăn voan đỏ, mà trong phòng, Tiêu Uyển Nhu cũng phủ khăn voan đỏ đi ra.
Hai bà mối nâng hai người lên kiệu hoa.
Cùng với tiếng nhạc khí vui vẻ vang lên, đội ngũ đón dâu cùng tiến lên Hoắc phủ và Thần vương phủ.
Nhìn phía trước đội ngũ đón dâu, tiếng pháo hoa bùm bùm như sấm vang lên bên tai.
Cửa Thần vương phủ, Tiêu Dung Diệp một thân hỉ bào màu đỏ sẫm, mặt đều tràn đầy ý cười chờ kiệu hoa đến.
Kiệu hoa ngừng lại, dien^&dan(%$quy@$don Tiêu Dung Diệp tiến lên, tiếp nhận tay tân nương bà mối nâng đến.
Bàn tay to ôn nhuận nắm chặt tay khéo léo này ở trong lòng bàn tay.
Nhìn đôi tân nhân nắm tay đi tới bên trong phủ, nhất thời, cổ nhạc vang lên, liên hồi, kéo dài không ngừng.
"Tân nương tân lang vượt qua chậu than, ngày náo nhiệt rực rỡ!"
Nghe tiếng, hai người cùng bước qua chậu than.
Cùng với một trận tiếng cổ nhạc, hai người đến nội đường dưới sự chúc phúc của mọi người.
Trong nội đường, tiếng người điều khiến chương trình vang lên - -
"Đêm nay ngày tốt giờ lành, chúng khách vui vẻ, lần này cung chúc Thần vương Điện hạ và Thần vương phi vĩnh kết đồng tâm, sớm sinh quý tử, bạch đầu giai lão, ân ái trăm năm!"
"Cái gì? Thần vương Điện hạ, Thần vương phi?"
Người dẫn chương trình vừa dứt lời, tân nương tử không thể tin được liền chất vấn, dienddanulequyndong vội vàng vén khăn voan đỏ lên.
Tiêu Dung Diệp không khỏi đột nhiên hít ngược một hơi - -
"Uyển... Uyển Nhu? Làm sao có thể là muội?"
"Sao muội biết được vì sao là muội? Đã nói, lùi ngày cưới đi, nhìn giờ tốt lắm, lộn xộn rồi!"