Mấy người vào phòng, để Trần Lộc nằm ở trên giường, lau mồ hôi cho hắn, đổi xiêm y, lại hâm nóng thức ăn cho bọn họ.
Vương thị vừa ăn vừa đơn giản nói hành trình phủ thành.
Quá trình chữa bệnh coi như thuận lợi, chỉ là A Lộc chịu tội lớn, thời điểm nối xương gãy đều đau nhức đến bất tỉnh, sau khi tỉnh lại lại đau đến thẳng khóc, mấy người Trần Danh nghe được đều chảy nước mắt.
Nhưng mà, thương thế khôi phục được rất tốt, ngay cả đại phu y quán Thiên Kim đều nói khôi phục được đều muốn nhanh hơn người khác.
Chữa bệnh, mua thuốc, còn mang hai mươi mấy bao dược cùng mười mấy thuốc mỡ dán trở về, tổng cộng tốn mười hai lượng năm văn tiền.
Vương thị còn nói, hơn nửa tháng này bọn họ đều ở tại nhà Trần Thực, một nhà Trần Thực giúp rất nhiều, đưa bạc bọn họ nói cái gì cũng không lấy.
Bởi vì còn còn dư lại nhiều tiền như vậy, nên trước khi đi, Vương thị đi bố trang mua khối vải lụa cho năm người nhà hắn mỗi người may xiêm y, lại còn lặng lẽ để lại hai nén bạc vụn ở nhà hắn.
Còn nói cuộc sống của nhà Trần Thực không tốt giống như một vài người nói, tiểu viện tử cực nhỏ, lại tiết kiệm, mỗi ngày chỉ hầm cách thủy chút thịt cho A Lộc ăn, ba đứa bé trong nhà đều không được ăn.
Trần Thực tu sửa phòng ở cho đại phòng, còn mượn mấy lượng bạc, mấy tháng trước mới trả hết.
Tức phụ Trương thị của Trần Thực một bụng oán trách với Hồ thị, nói là cũng không muốn trở về Hưởng La thôn nữa ...
Trần Thực thích sĩ diện, trước kia lúc nào cũng báo tin mừng không thích nói điều lo lắng cùng Trần lão thái cùng huynh đệ Trần Nghiệp.
Kiếm tiền, cũng nguyện ý hiếu kính lão nương cùng hai ca ca, thường xuyên mang tiền mang đồ về cho nhà.
Sau khi bị Hồ thị làm thịt một đao đau nhức, cũng bất chấp mặt mũi, tùy Trương thị nói ra nội tình.
Bọn họ ở phủ thành làm là buôn bán nhỏ, ngày ngày bận rộn đi sớm về tối, một tháng kiếm cũng không được mười lượng bạc.
Phủ thành sinh sống đắc đỏ, lại phải cung cấp cho hai đứa con trai đọc sách...
Mấy người Trần gia nghe mà thổn thức một trận.
Mấy người nói chuyện một hồi, Trần Đại Bảo lại hồi báo Thất Thất và nương cậu lại kiếm một khoản tiền, còn đáp quan hệ cùng với tửu lâu Hỉ Nhạc, khiến cho Vương thị và A Lộc mừng rỡ không thôi.
Ánh mắt nhỏ A Lộc nhìn tỷ tỷ lại sùng bái, nói: "Xem nhà Tam thúc làm ăn, không dễ làm, bạc cũng không dễ kiếm.
Như thế nào tỷ tỷ lại tài giỏi như vậy, dễ dàng kiếm được nhiều như vậy?"
Trần A Phúc ha ha cười vài tiếng, nói: "Làm việc phải giỏi về động não, phải làm thứ không người khác nghĩ tới, thì mới có thể kiếm nhiều tiền."
Trần Danh giáo dục A Lộc cùng Đại Bảo: "Nghe được không? A Phúc nói là lời vàng ngọc, mặc kệ làm chuyện gì, kể cả nghiên cứu học vấn, đều phải giỏi về động não."
A Lộc cùng Đại Bảo thẳng gật đầu.
Sau một lúc Vương thị cùng A Lộc nghỉ ngơi, mới để cho Đại Bảo mời đi đại phòng Trần lão thái đến, thuận tiện lại thỉnh Trần Nghiệp lại đây ăn cơm tối.
Không qua bao lâu, Trần lão thái chạy vội đến.
o phu nhân ôm Trần A Lộc lại là khóc một trận.
Vương thị đưa một cân kẹo mình mua ở phủ thành cho lão phu nhân, lại đưa cho bà điểm tâm Trần Thực mua cho lão phu nhân.
Tiếp theo lão phu nhân hỏi lần này bọn họ hao phí, Vương thị đàng hoàng nói
.