Qua gần nửa canh giờ, một chiếc xe ngựa đến.
Xe ngựa trực tiếp tiến vào tiền viện Đường Viên, Sở Hầu gia từ trong xe xuống.
Sở Lệnh Tuyên đi qua khom người hành lễ với hắn, dẫn hắn đi tới sân nhỏ của lão gia tử.
Sở Hầu gia nhìn sang bốn phía, trong này đặc biệt xa lạ, hắn chỉ ở thời điểm trẻ tuổi đến qua một lần.
Bởi vì nơi này là thôn trang của nàng, hiện thời thành đại bản doanh an toàn nhất cho cha già, con trai, con dâu, cháu gái, còn có thập nhất hoàng tử, thậm chí là nơi hắn tin tưởng nhất.
Trong sân rất tối tăm, ngay cả đèn dưới hành lang đều không đốt.
Từ chỗ vừa vào sân nhỏ, rồi đến tiểu viện lão gia tử, gạch xanh lót hai bên đường nhỏ, khoảng cách ngắn liền có mười mấy gốc cây hải đường.
Trên cây đã kết quả, cho dù còn chưa chín, nhưng mùi thơm chua ngọt đã bay ra.
Nếu là ở mùa xuân, hoa hải đường kiều diễm đua nhau nở rộ, không biết có bao nhiêu xinh đẹp.
Bởi vì Vân nhi thích hoa hải đường, hay bởi vì nàng giống như hoa hải đường càng xinh đẹp, cho nên nhà nhạc phụ mới trồng đủ loại hải đường ở trong này, lại lấy tên "Đường Viên", làm đồ cưới cho nàng...
Trần A Phúc đã chờ ở cửa tiểu viện, thấy Sở Hầu gia vào, tiến lên phúc phúc cho hắn, nhẹ giọng gọi: "Cha chồng."
Sở Hầu gia gật gật đầu với nàng, nói: "Con dâu vất vả rồi."
Hắn vào phòng, khom người hành lễ cho lão hầu gia ngồi ở ghế trên.
Lão hầu gia rất lâu không nhìn thấy đại nhi tử, còn có chút kích động.
Đứng dậy nói: "Đi, ăn cơm trước đi, tức phụ Tuyên Nhi từ buổi chiều vẫn bận đến bây giờ."
Tiến vào trắc phòng, ba nam nhân ngồi xuống.
Lão hầu gia lại nói: "Không có người ngoài, tức phụ Tuyên Nhi cũng ngồi đi."
Trần A Phúc trước rót đầy rượu cho bọn họ, mới ngồi xuống.
Bữa cơm này mấy nam nhân ăn được rất là hài lòng, đặc biệt là Sở Hầu gia liên tiếp gật đầu, khen ngợi: "Ừ, không tệ.
Trước ta thường nghe Tam đệ nói, tức phụ Tuyên Nhi có một tay nấu nướng tài giỏi, quả thật."
Sau khi ăn xong, mấy người đi thư phòng nhỏ, đợi thượng trà, cho đầy tớ lui, Sở Hầu gia trực tiếp nói thẳng vào chính đề: "Ngày hôm qua ta nghe Tuyên Nhi nói xong, đi tìm đại sư, mới biết được hắn ở sáng sớm hôm qua cũng đã lặng lẽ đi xa." Lại nói: "Không chỉ ta không tìm được hắn, tối ngày hôm qua Nhị hoàng tử chạy đến, cũng không tìm được hắn."
Lão gia tử hỏi: "Nhị hoàng tử vội vã tìm Vô Trí đại sư làm chi?"
Sở Hầu gia lắc đầu nói: "Không biết.
Lúc ở kinh thành, con liền nghe nói Nhị hoàng tử và Tam hoàng tử đang tìm hắn khắp nơi." Rồi nói với Trần A Phúc: "Con dâu con lập lại lần nữa nói chuyện cùng đại sư.
Cẩn thận ngẫm lại, tốt nhất không cần bỏ sót."
Trần A Phúc cẩn thận nhớ lại, trừ chuyện lục tổ yến đích xác không thể nói ra, trên cơ bản đều nói bọn họ đối thoại, thậm chí ngay cả đại sư quả quyết nàng "Phúc trạch".
Trí nhớ Trần A Phúc rất tốt, đời trước nàng thi
.