Nông Kiều Có Phúc

Chương 292: 292: Không Thăng Bằng




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trần A Phúc dẫn Hạ Nguyệt và Thu Nguyệt đi phòng bếp bận rộn, trong phòng chỉ còn lại ông cháu Sở gia thêm Trần Đại Bảo.
Sở lão hầu gia nhìn thấy bộ dáng Sở Lệnh Tuyên kích động đã có suy đoán, thấy không có người ngoài, mới thấp giọng hỏi: "Có phải hay không..."
Sở Lệnh Tuyên gật gật đầu, ngồi xuống nói bên tai ông: "Có thể đứng lên."
Lão gia nghe, vành mắt đều hồng, lẩm bẩm nói: "Có thể đứng lên, cách có thể đi đường liền không xa.

Đã nhiều năm như vậy, không nghĩ tới, thật là không nghĩ đến..."
"Dạ." Sở Lệnh Tuyên đáp, rồi nhìn sang Đại Bảo ngồi ở bàn khác đang ngơ ngác nhìn hắn nói: "Hôm nay thái gia gia và phụ thân cao hứng, Đại Bảo là một tiểu nam tử hán, cũng nên uống rượu với chúng ta cùng vui vẻ."
Đại Bảo vừa nghe mình có thể uống rượu như nam nhân, cao hứng không thôi.

Trước tay so như cây kéo, lại nhắc nhở hắn nói: "Phụ thân, người vắng vẻ muội muội.

Muội muội chào hỏi người lâu như vậy, người cũng không để ý nàng."
Sở Hàm Yên đang mím miệng, mắt rưng rưng nước nhìn Sở Lệnh Tuyên.


Vừa nghe Đại Bảo nói, lại ủy khuất, mở ra miệng nhỏ nhắn khóc lên.
Sở Lệnh Tuyên vội vàng đứng dậy đi ôm lấy khuê nữ, cười nói: "Phụ thân hôm nay cao hứng, chỉ lo nói chuyện cùng thái gia gia.

Vắng vẻ khuê nữ, phụ thân xin lỗi."
Sở Lệnh Trí gấp đến không thôi, lớn tiếng nói: "Đại Bảo đều là tiểu nam tử hán, có thể uống rượu, vậy tiểu gia ta thì sao?"
Lão hầu gia cười ha ha, nói ra: "Con đương nhiên cũng là tiểu nam tử hán, cũng có thể uống rượu."
Nhưng khi Sở Lệnh Tuyên để Sở Hoài đi trong phòng bếp cầm rượu gạo, Sở Lệnh Trí đều ngoác miệng đến sau tai.

Suy nghĩ cả nửa ngày, là rượu gạo!
Trần A Phúc bận rộn ở trong phòng bếp, nàng suy đoán có lẽ có quan hệ cùng Cửu hoàng tử.

Bởi vì tháng ba lão hòa thượng liền lấy lục tổ yến đi, đã qua bảy tháng, bệnh tình Cửu hoàng tử hẳn là có tiến triển.
Nàng cũng cao hứng.


Nếu như chân Cửu hoàng tử khỏe lại, Sở gia mới có thể mưu đồ nghiệp lớn, không cần phải chờ tới Đại Bảo lớn lên, Đại Bảo cũng sẽ không xông lên đầu tuyến.
Nàng xào tái nước sốt, làm tám món ăn.

Trước có tám món ăn, tổng cộng là mười sáu món ăn, lấy ý "muốn thuận".
Trần A Phúc cởi tạp dề xuống, đặt món "Vận may phủ đầu" cuối cùng lên khay, tự mình bưng đi nhà ăn.
Đại Bảo kêu lớn: "Nương, phụ thân nói con là nam tử hán, cũng cho con uống rượu." Nói xong, còn giơ lên nửa bát rượu gạo trong tay cậu, đắc ý không thôi.
Trần A Phúc cười gật gật đầu, còn nói này món ăn gọi "Vận may phủ đầu", kỳ thật cách làm rất giống như sư tử đầu, chính là cuối cùng bên trong xối nước nàng thêm ớt tương đối nhiều, nhìn màu sắc tương đối đỏ, lấy cái này làm tên cát tường.

Nàng sợ hai đứa bé bị cay, để bọn họ chỉ có thể ăn chính giữa viên lớn.

Nghĩ tới, nếu là có hạt điều thì tốt rồi, có thể tạo màu, lại không cay.
Sở Lệnh Tuyên lại để cho Trần A Phúc uống rượu gạo giúp vui.

Kỳ thật Trần A Phúc rất muốn uống bọn họ uống cái loại thanh hoa ủ đó, đời trước mình cũng là tửu lượng tám cân rượu trắng.

Nhưng mà chỉ
.