Trần A Phúc xuyên việt lại đây một cách khó hiểu, ngốc A Phúc hết bệnh, thông qua Sở tiểu cô nương nhận biết Sở Lệnh Tuyên, treo lên quan hệ cùng Vô Trí lão hòa thượng, sự tình thế nhưng biến thành bộ dáng hiện tại này...
Nàng vẫn cảm thấy mình xuyên việt tới đây là làm ruộng buôn bán, hiện tại như thế nào liên lạc cùng loại chuyện đó cùng một chỗ?
"Nương..." Đại Bảo lại kéo dài âm thanh mềm mại kêu một tiếng.
Đây là nhi tử của nàng, mặc dù không phải là thân sinh, mặc dù trên người nó chảy dòng máu cao quý nhất, nhưng tình cảm mẫu tử bọn họ là chân thật, bọn họ hai bên cùng ủng hộ, đồng cam cộng khổ đi qua đoạn năm tháng gian nan nhất là chân thật.
Nó đối với nàng không muốn xa rời, nàng che chở nó, là chân thật.
Nàng thích nó! Nàng muốn tận hết thảy cố gắng, bảo trụ con trai này.
Nàng hạ quyết định, cũng không phải là không biết trời cao đất rộng, hoặc là không có tự biết rõ.
Nàng không chỉ là một nông nữ, nàng còn có được Kim Yến Tử đáng yêu vô địch.
Có nó, rất nhiều chuyện cũng không phải chuyện xấu.
Nghĩ tới đây, Trần A Phúc đi tới cúi người hôn khuôn mặt nhỏ nhắn của cu cậu một cái, cười nói: "Ừ, nương chính là đang ngóng trông chúng nó.
Sắp đến mùa thu rồi, Kim Bảo lại sắp bay đi phía nam, nương muốn nó ở nhà bên cạnh Đại Bảo nhiều chút."
Đại Bảo nghĩ đến lại có thời gian thật dài không thấy được Kim Yến Tử, miệng nhô lên rất cao, nói: "Con cũng không bỏ được Kim Bảo, muội muội khẳng định lại không bỏ được."
Trần A Phúc dùng cây quạt phẩy phẩy ở trong màn, bỏ màn lụa xuống.
Thổi tắt ngọn nến trên bàn, bỏ quần áo ngoài đi lên giường.
Đại Bảo cực cao hứng, mẫu thân lên giường sớm như thế cũng không nhiều.
Cậu kéo nàng tay nói: "Nương, kể chuyện xưa cho con đi."
"Được, nương hôm nay nói chuyện xưa mới cho con, tên gọi Alibaba cùng bốn mươi tên cướp.
Thuở xưa, ở trong một trấn nhỏ, có hai huynh đệ, ca ca gọi..." Tên ca ca Trần A Phúc không nhớ rõ, ngưng một cái nói: "Ca ca gọi A Lâm, đệ đệ gọi Alibaba..."
Trần A Phúc mới vừa nói đến nơi đây, liền bị Đại Bảo cắt đứt, hắn vội la lên: "Nương, cái tên người đệ đệ kia thế nào kỳ quái như vậy đây? A li ba ba, thật khó nghe.
Lấy tên như vậy cho hắn, cha mẹ của hắn nhất định không yêu hắn..."
Nghe Đại Bảo xuyên tạc Alibaba thành bánh, Trần A Phúc cười đến không thôi.
Đại Bảo tiếp tục nói: "Cùng so với A li bánh, con thật rất có phúc.
Bà ngoại thật tốt, lúc trước bà đặt tên con là gọi Đại Bảo, nhất định là đặc biệt bảo bối con.
Nương đặt cho Kim Bảo gọi là Kim Bảo, cũng nhất định đặc biệt bảo bối nó.
Bà ngoại và nương thân giống nhau, là thật tâm thích con cùng Kim Bảo.
A li bánh liền đáng thương, trực tiếp gọi A Li thì tốt rồi, hết lần này tới lần khác muốn thêm hai chữ ba ba (bánh), thật khiến người chán ghét.
Phụ thân mẫu thân thân hắn sao có thể thế
.