Nông Kiều Có Phúc

Chương 201: 201: Thiếu




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tối ngày hai mươi bốn, Vương thị sau khi chuẩn bị xong đồ cho Trần Danh đi Định Châu, lại cầm một tấm ngân phiếu cho Trần A Phúc, nói là tiền cổ phần gia nhập tửu lâu.
Trần A Phúc không thu, Trần Danh cũng không cho Trần A Phúc thu.
Hắn nói: "Cổ phần viết là tên Trần Danh ta, ta nhận của A Phúc hai trăm năm mươi lượng bạc, đó là khuê nữ của ta hiếu kính ta.

Ta dùng những bạc này, tính là thế nào."
Vương thị đỏ mắt lên, nói: "Nếu như quản gia cảm thấy ta không nên thu những bạc này, ta kêu người trả lại cho hắn là được."
Trong lòng Trần Danh vẫn cảm thấy Trần A Phúc không nên khuyên Vương thị nhận lấy bạc này, bởi vì không muốn Vương thị khổ sở, cho nên vẫn luôn không nói rõ.

Còn khẩu thị tâm phi khuyên nhủ: "Ta cũng không phải là nói bà.

Bà cứ coi bạc này là đồ cưới, giữ lại cho mình tiêu.

Ta có khuê nữ hiếu kính, đủ rồi."

Vương thị nói: "Cuộc sống của ta không còn gì đơn giản hơn, làm gì dùng được số tiền kia?"
Trần A Phúc khuyên nhủ: "Nương, cha con không muốn xài thì thôi.

Bạc này về sau nương có thể mua sản nghiệp, tương lai để cho đệ đệ, đồ cưới của mẫu thân vốn chính là truyền cho nhi tử."
Vương thị không còn cách nào, chỉ đành phải cất ngân phiếu lại.

Thấy Trần Danh đi ra ngoài, lại nhắc tới cùng Trần A Phúc: "Nương vẫn cảm thấy không nên thu tiền này.

Nương không có chổ xài, cha con lại không muốn dùng, nói không chừng trong lòng còn trách nương."
Trần A Phúc nói nhỏ: "Nếu như nương không thu khoản tiền này, cái người kia thấy thẹn với người, không có việc gì liền muốn đền bù thua thiệt, còn không biết phải làm ra những chuyện gì.

Nếu như vậy, cha sẽ càng mất hứng."
Nàng không thể nói ra khỏi miệng là, phàm không có được đều là tốt nhất, huống chi còn có một chút nền tảng tình cảm.


Mặc dù Trần Thế Anh nếu thật cùng một chỗ với Vương thị, hai người không thể là thích hợp nhất, cũng không thấy được tình cảm có thể liên tục ngọt ngào mãi.
Nhưng hai người là ở thời điểm tình cảm tốt nhất bởi vì có người ngang ngược can thiệp, mới chia tay, Vương thị chịu rất nhiều khổ, còn ngậm khuất nhục vì hắn sinh hạ nữ nhi...!Không thể phủ nhận, Vương thị đã thành nốt ruồi chu sa trong lòng Trần Thế Anh.
Trần Thế Anh khẳng định không bỏ được Vương thị, hy vọng bà có thể trải qua cuộc sống tốt lành, hy vọng mình có thể có chỗ đền bù tổn thất.

Nếu như Vương thị cự tuyệt, Trần Thế Anh lại sẽ nhớ mãi không quên, sẽ nghĩ cách bổ sung thua thiệt, vậy thì sốt ruột rồi.

Tạo thành rung chuyển cho hai gia đình, cuối cùng bị thương tổn vẫn là Vương thị.
Nhận bạc, lừa mình dối người làm một đôi ngụy tỷ đệ, xa chúc hạnh phúc cho nhau là tốt rồi...
Vương thị ngồi ở bên cửa sổ, nhìn qua hai ngón tay màu xanh nhạt, than ngắn thở dài một trận.

Có lẽ, bà lại nghĩ tới chuyện gì đã qua đi.
Trần A Phúc cảm thấy, mình ở giữa xía vào hai người bọn họ, làm chủ để Vương thị nhận lấy khoản tiền kia vẫn là đối phó.

Mọi việc nhấc tới tiền, tất nhiên không thể thuần túy nữa.

Đặc biệt là tình
.